Tam quốc diễn nghĩa - La Quán Trung

Tam quốc diễn nghĩa - La Quán Trung


Tác giả:
Đăng ngày: 09-07-2016
Số chương: 118
5 sao 5 / 5 ( 29 đánh giá )

Tam quốc diễn nghĩa - La Quán Trung - Hồi 102

↓↓
Tư Mã Ý bị khốn Hồ Lô Cốc


Khổng Minh cầu sao Ngũ Thượng Nguyên


Tư Mã Ý bị đại bại nhiều phen nên rất buồn rầu, cứ cố thủ không dám ra đánh.


Còn Khổng Minh hàng ngày sai mang mũ Kim Khôi của Ý ra trước trận mà nguyền rủa.

bạn đang xem “Tam quốc diễn nghĩa - La Quán Trung” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Bỗng Ngụy sứ đến cho hay Ðông Ngô khởi binh xâm lăng, triều đình truyền cho Ý cứ cố thủ chớ ra đánh.


Lãnh chiếu xong, Ý ra lệnh cố thủ triệt để .


Riêng Tào Tuấn nghe Tôn Quvền phân binh tình ba đạo bèn cũng chia binh thành ba đạo mà cự.


Sai Lưu Thiệu đi cầu Giang Hạ , Ðiền Du cứu Tương Dương, còn bổn thân đi cứu Hiệp Phì , Mãng Lũng thẳng đến Sào Hồ Khẩu, thấy binh Ngô chiến thuyền rút nhiều, binh khí rợp trời, bèn về tâu với Tào Tuấn :


- Binh Ngô mới đến chắc còn mệt mõi, vậy ta đến cướp trại đêm nay ắt trọn thắng .


Tào Tuấn y kế, bèn sai Trương Cứu đem binh với hỏa cụ theo mình tới Hồ Khẩu đánh vào, Mãng Lũng từ phía Ðông đánh lên.


Hai đạo binh ép lại, binh Ngô không đề phòng bị binh Ngụy đốt hết thủy trại .


Binh tướng bỏ chạy, Gia cát Cẩn thâu binh chạy về Miên Khẩu .


Bữa sau, Lục Tốn được tin bèn truyền rút đạo binh đến Tân Thành trở về , để dùng đạo binh ấy chặn đường về của Ngụy, rồi đánh phía trước. Như vậy đầu đuôi không cứu nhau được.


Lục Tốn bèn viết một biểu văn sai quân đem đến Tân Thành.


Nhưng giữa đường tên quân bị binh Ngụy bắt, giải về cho Tào Tuấn.


Tuấn xem biểu văn thì thất kinh mà rằng :


- Nếu cơ mưu của Ngô không lậu thì ắt binh ta bị hại rồi !


Còn Gia Cát Cẩn sau khi thua trận, thu binh về Miên Khẩu, gặp lúc khí trời oi bức, binh sĩ sinh bệnh rất nhiều bèn bàn với Lục Tốn , ý muốn lui binh.


Lục Tốn đồng ý, nhưng lại hoãn hoãn để tránh sự dòm ngó của Ngụy, bèn khiến Gia Cát Cẩn trở về đốc xuất các chiến


thuyền làm như tấn binh vậy để cho binh Ngụy không biết kế hoạch lui binh, trong lúc đó truyền các trại phân làm nhiều đạo mà rút.


Gia Cát Cẩn trở về làm theo kế ấy .


Cách năm ngày sau binh Ngô lui hết mà binh Ngụy không hay .


Quân về báo với Tào Tuấn là binh Ngô đã lui hết.


Lúc đó Tào Tuấn mới thâu binh về Lạc Dương.


Khổng Minh ở tại Kỳ Sơn, muốn tính kế lâu dài, truyền binh sĩ ở lại làm ruộng với dân.


Dân thấy vậy thì vui mừng lắm.


Tư Mã Sư được tin, thưa với Tư Mã Ý rằng :


- Khổng Minh cho binh sĩ làm ruộng chung với dân là muốn tính chuyện lâu dài . Vậy sao cha không trừ cái họa đó đi ? Ý trả lời :


- Ðã có chiếu truyền kiên thủ chớ nên đánh thì phải vâng lời .


Lại có tin, quân Thục hàng ngày mang Kim Khôi của Ðô Ðốc ra mắng chửi, xin hãy đánh cho chúng một trận.


Ý cười :


- Lời thánh nhơn nói : Tiểu bất nhẫn tắc loạn đại mưu . Hãy cứ kiên thủ thì hay hơn .


Khổng Minh thấy Ý không chịu ra bèn khiến Mã Ðại chất bồi khô cùng đồ dẫn hỏa, đặt hỏa pháo, địa lôi trong ngoài rất cẩn mật.


Rồi kêu Mã Ðại dặn :


- Hãy lấp kín đường phía sau Hồ Lô Cốc, phục binh hai bên, hễ Tư Mã Ý đến thì nổi lửa mà đốt .


Lại kêu Ngụy Diên dặn :


- Hãy dẫn binh đến trại Tư Mã Ý chửi mắng thế nào cho nó ra đánh ; nhưng chớ đánh nó . Hãy dụ nó rượt theo .


Lại kêu Cao Tường dặn :


- Hãy dẫn Mộc Ngưu, Lưu Mã mà vận lương nhưng phải làm cho binh Ngụy đoạt được các thứ ấy. Hễ binh Ngụy đoạt được bao nhiêu thì công ngươi lớn bấy nhiêu .


Sau đó, Khổng Minh đem hết binh tại Kỳ Sơn ra đi, giả đi làm đồn điền rồi dặn các tướng :


- Hễ quân Ngụy đến thì phải chạy chớ đánh. Chờ Tư Mã Ý đến thì hãy đánh phía sau, chận đường về của nó .


Sắp đặt xong Khổng Minh lên núi đứng xem.


Lúc ấy Hạ Hầu Bá vào thưa với Tư Mã Ý :


- Nay Khổng Minh đã phân binh đi làm đồn điền. Vậy nên nhân cơ hội này mà dẹp đi .


Tư Mã Ý nói :


- Coi chừng đó là kế của Khổng Minh .


Hạ Hầu Bá thấy Ý nghi sợ thì xin dẫn binh ra đi. Ý chấp thuận .


Thấy binh Thục đang vận chuyển lương, Bá liền xua binh cướp giật.


Binh Thục bỏ chạy.


Bá khiến quân dẫn Mộc Ngưu và Lưu Mã về dâng Ý .


Từ đó, Ngày nào Bá cũng dẫn binh cướp được lương thảo của binh Thục.


Tư Mã Ý thấy vậy cả mừng.


Một hôm Bá bắt được mấy tên quân Thục.


Tư Mã Ý truyền dẫn vào và hỏi :


- Khổng Minh hiện ở đâu ?


Chúng thưa :


- Tại nơi Thượng Phương để sai quân đi làm đồn điền .


Hỏi xong, Ý thả chúng về


Sau đó kêu chư tướng lại nói :


- Khổng Minh không ở Kỳ Sơn. Vậy nhân cơ hội này ta đánh vào đó một trận . Cắt đặt xong xuôi, Ý bèn khiến Trương Hổ và Nhạc Lâm mỗi người đem một đạo binh theo sau phòng hậu ứng.


Còn Khổng Minh đang ở trên núi Kỳ Sơn thấy binh Ngụy lũ lượt kéo đến, bèn mật truyền cho các tướng phải lập tức kéo binh tới cướp trại của Ý rồi đoạt lấy Vị Nam.


Chư tướng y kế, khi quân Ngụy kéo đến Kỳ Sơn, binh Thục lao xao kéo qua kéo lại như thể muốn đi tiếp cứu cho Kỳ Sơn.


Còn Tư Mã Ý thì nói với hai con rằng :


- Nay binh Thục thế nào cũng về cứu Kỳ Sơn. Vậy cha con ta hãy đi lấy Thượng Phương Cốc .


Tư Mã Sư hỏi :


- Tại sao cha không lấy Kỳ Sơn ?


Ý đáp :


- Ta đem binh đánh Kỳ Sơn nhưng thực sự là đánh Thượng Phương Cốc. Nói xong ba cha con đốc binh tới.


Về phần Ngụy Diên, từ ngày được lịnh đến dụ cho Tư Mã Ý ra đánh, nhưng chẳng thấy động tĩnh.


Bỗng một đêm, thấy đạo binh của Ý kéo ra, Diên cả mừng, bèn giục ngựa tới vừa mắng nhiếc thậm tệ, vừa hươi đao xốc tới.


Ý cũng rước đánh. Ðánh được vài hiệp, Diên giả thua bỏ chạy. Cha con Ý giục ngựa đuổi theo.


Diên cứ nhắm nơi ám hiệu mà chạy.


Ý càng rượt theo riết cho đến Hồ Lô Cốc, Ý thấy địa thế rậm rạp, bèn sai qua đi do thám.


Quân về báo :


- Không thấy chi hết, chỉ thấy khu trại chứa nay lương thảo .


Ý nói :


- Ðây đúng là nơi chúng chứa lương để phân phất cho lính đi làm đồn điền .


Nói xong, lại đốc binh rượt tới.


Khi tới nơi Ý thấy các trại không chứa lương mà chứa toàn cỏ khô.


Ý cả sợ bèn lui binh trở lại.


Bỗng một trọng pháo nổ , quân Thục ùa ra, lấp hang nổi lửa. Ngọn lửa cháy cao ngất trời.


Ý hết đường chạy. bèn xuống ngựa ôm hai con mà nói :


- Ba cha con ta phải chết nơi đây rồi ! Hai con cũng khóc rống lên.


Ðang lúc ba cha con ôm nhau khóc thì có một trận mưa lớn khiến lửa tứ phía tắt hết.


Ý cả mừng nói :


- Thật là trời đã cứu cha con ta !


Ba cha con ùa chạy, ra ngoài may gặp Trương Hổ và Nhạc Lâm đến ứng cứu, tất cả thoát về Vị Nam.


Nhưng không dè về đến nơi dinh trại đã bị binh Thục chiếm cả rồi.


Trong khi đó, Quách Hoài và Tôn Lễ đang giao chiến với binh Thục bỗng được tin Vị Nam đã mất thì chán nản vô cùng, ai nấy theo nhau bõ chạy.


Binh Thục rượt theo cướp khí giới và lương thảo vô số kể .

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Trích đoạn: Dưới Địa Song, là một sơn cốc hình như cái bồn, từ miệng động nhìn

11-07-2016 72 chương
Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Trích đoạn: Mặt trời sắp lặn, đàn quạ đang bay về tổ. Trên con đường cái quan

11-07-2016 1 chương
Âm công - Cổ Long

Âm công - Cổ Long

Lời tựa: Bạch Bất Phục, người con hiếu thảo, lấy việc "đổi của chôn người"

12-07-2016 1 chương
Chim manh manh

Chim manh manh

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện " Rồi sẽ qua hết phải không?") Đừng

25-06-2016
Định mệnh trớ trêu

Định mệnh trớ trêu

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?) Trái

25-06-2016
Bức tranh lời nguyền

Bức tranh lời nguyền

Hai hàng hoa trên đồi đẹp như một bức tranh. Em ấy đẹp như một bức tranh. Những

24-06-2016
Trò đùa ngu ngốc

Trò đùa ngu ngốc

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") "Anh nói tôi

27-06-2016
Chàng trai năm ấy

Chàng trai năm ấy

Phùng Tấn Hải - cuối cùng tôi đã tìm ra anh rồi, kí ức tuổi 18 của tôi đều nằm

25-06-2016

Polly po-cket