Tam quốc diễn nghĩa - La Quán Trung

Tam quốc diễn nghĩa - La Quán Trung


Tác giả:
Đăng ngày: 09-07-2016
Số chương: 118
5 sao 5 / 5 ( 88 đánh giá )

Tam quốc diễn nghĩa - La Quán Trung - Hồi 101

↓↓

- Ngươi cướp ngựa của ta rồi trốn đi. Phải trả cho mau !

bạn đang xem “Tam quốc diễn nghĩa - La Quán Trung” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Nói xong, xóc ngựa tới đánh. Ðánh chưa đầy một hiệp, Trịnh Văn dã chém Trần Lăng té nhào.


Binh Ngụy vỡ chạy như ong.


Trịnh Văn xách thủ cấp Trần Lăng về dâng nạp.


Khổng Minh vỗ trướng nạt lớn :


- Quân bây dẫn tên này ra chém cho mau .


Trịnh Văn thưa :


- Tôi thật vô tội ?


Khổng Minh nói :


- Ta biết mặt Trần Lăng. Thủ cấp đó đâu phải Trần Lăng .


Trịnh Văn tái mặt thưa :


- Ðó là em của Trần Lăng, tên Trần Minh.


Khổng Minh cười :


- Ý sai mi đến trá hàng. Nhưng đâu dễ gì gạt được ta .


Trịnh Văn biết giấu không được bèn tố thiệt là Tư Mã Ý bảo đến trá hàng, rồi khóc lóc xin tha.


Khổng Minh nói :


- Nếu muốn sống phải viết thư cho Tư Mã Ý đến mà cướp trại ta sẽ tha cho.


Trịnh Văn bất đắc dĩ phải viết.


Chư tướng hỏi Khổng Minh :


- Sao Thừa Tướng biết Trịnh Văn trá hàng ?


Khổng Minh nói :


- Ta thấy nó đánh với Trần Lăng có một hiệp mà chém được liền thì đâu phải Trần Lăng .


Sau đó, Khổng Minh chọn một tên quân thật lanh lẹ và dặn làm như vầy ... như vầy ...


Người ấy lãnh thư rồi chạy tuốt qua Tư Mã Ý.


Tư Mã Ý xem xong hỏi :


- Ngươi là gì ?


Người ấy thưa :


- Tôi người Trung Nguyên lưu lạc đến đất Thục . Tôi và Trịnh Văn cùng quê. Nay Khổng Minh thấy Trịnh Văn có công nên dùng làm Tiên phong. Văn lại cậy tôi qua dâng thư hẹn tối mai sẽ nổi lửa làm hiệu. Xin Ðô Ðốc dẫn binh đến cướp trại, Trịnh Văn sẽ làm nội ứng.


Tư Mã Ý cật hỏi vài lần, rồi mở phong thư ra coi thật kỹ, quả nhiên việc thật, bèn truyền lệnh :


- Ðêm nay phải đến mà cướp trại Thục.


Sau đó, dặn nội đêm nay phải dẫn quân đến đó mà đoạt trại. Nếu việc nên sẽ trọng thưởng. Tên quân bái biệt ra về thưa với Khổng Minh.


Khổng Minh bèn kêu Trương Ngưng, Vương Bình bảo phải làm như vầy... như vầy...


Lại kêu Mã Trung, Mã Ðại, Ngụy Diên bảo phải làtq như vầy.. như vầy...


Cất đặt xong, Khổng Minh lên núi mà chỉ huy.


Còn Tư Mã Ý được thư của Trịnh Văn thì muốn đem hai đứa con cùng mình đến cướp trại.


Tư Mã Sư can :


- Sao phụ thân lại tin mảnh giấy như vậy , nhỡ có sơ thất thì sao ? Chi bằng sai tướng khác đi có hơn không .


Tư Mã Ý nghe theo bèn khiến Trần Lăng đi trước.


Ðêm ấy, trời bỗng âm u, Tư Mã Ý cả mừng nói :


- Ðó là trời giúp ta đấy . Còn Trần Lăng dẫn binh tới trại Thục, không thấy một bóng người, biết đã trúng kế vội lui binh . Nhưng vừa ra khỏi trại thì bị Vương Bình và Trương Ngưng đến vây phủ.


Trần Lăng đánh hết sức mà không ra nổi . Ðàng sau Ý thấy trại Thục lửa dậy, chẳng biết sao cứ đốc binh tới.


Ngụy Diên và Khương Duy bèn đổ phục binh xông ra chặn đánh.


Ý cả kinh kéo quân chạy về trại. Còn Trần Lăng và trên hai vạn quân đều chết vùi.


Khổng Minh cả thắng rồi bèn truyền đem Trịnh Văn ra chém. Ngày ngày lại đến khêu chiến. Nhưng Ý cố thủ không ra. Khổng Minh bèn dắt vài trăm quân đi dò xét địa thế khắp nơi.


Khi đến Hồ Lô Cốc, Khổng Minh thấy hai bên là thành đá cao, chính giữa lại có cái hang thật rộng. Phía sau lại có một hang chỉ vừa đi một người.


Xem xong Khổng Minh về kêu hai tùy tướng là Ðỗ Hiện và Hồ Trung lại dặn :


- Hai người hãy chọn thợ mộc đến Hồ Lô Cốc làm Mộc Ngưu và Lưu Mã để dùng trong việc chuyển lương. Việc làm phải thật cẩn mật .


Hai người lãnh mạng ra đi.


Lại sai Mã Ðại đến đóng nơi Cốc Khẫu, ngăn đón binh Ngụy.


Chư tướng hỏi :


- Mộc Ngưu và Lưu Mã, Thừa Tướng cho làm để làm gì ?


Khổng Minh đáp :


- Ðó là trâu gỗ và ngựa gỗ có thể chở lương được mà khỏi cần phải cho ăn đong.


Chư tướng nghe nói rất ngạc nhiên.


Cách chừng may tháng sau, có chừng vài ngàn Mộc Ngưu và Lưu Mã chở lương thực lên xuống núi rất tiện.


Ai nấy trông thấy đều phục.


Việc ấy đến tai Tư Mã Ý.


Ý không tin, bèn khiến quân đến do thám, thì quả thật như vậy.


Ý thất kinh nói :


- Sở dĩ ta cố thủ không đánh là chờ binh Thục hết lương mà phải trở về, nay nó lại chế được thú này thì biết bao giờ nó hết lương. Bèn sai quân chặn đường lương, cướp vài con trâu, ngựa gỗ về xem thử .


Trương Hổ và Nhạc Lâm lãnh mạng ra đi.


Ngày đó, hai tướng thấy binh Thục dẫn đoàn ngựa, trâu gỗ chở đầy lương nơi Cốc Trung nên vội xua binh cướp giật. Nhưng chỉ được vài con về dâng Tư Mã Ý.


Tư Mã Ý xem rồi nói :


- Khổng Minh chế tạo theo cách Lục Giáp Thiên thư. Vậy ta cũng phải đo theo mà chế.


Nói rồi liền truyền đóng vài nghìn con mà dùng vào việc chuyển vận.


Quân thám thính vội báo cho Khổng Minh.


Minh cười :


- Ðó là nó làm dùm cho ta đó !


Nói đoạn, kêu Vương Bình dặn :


- Ngươi hãy giả dạng làm binh Ngụy nơi Bắc Nguyên, rồi thừa cơ cướp các con Mộc Ngưu và Lưu Mã nầy về cho ta. Khi về đến Vị Tân ắt sẽ có quân chận đánh. Lúc ấy ngươi hãy tháo hết lưỡi trong miệng nó ra thì dù có đầy cũng chẳng đi được.


Khi binh Ngụy bị quân ta tiếp đánh tan, ngươi lắp lưỡi vào thì nó lại như cũ .


Vương Bình y kế ra đi.


Khổng Minh lại kêu Khương Duy, Ngụy Diên đến dặn :


- Hãy đế Vị Tân mà đoạt Lưu Mã , Mộc Ngưu !


Lại kêu Liêu Hóa, Trương Dực dẫn quân chận Tư Mã Ý đừng cho đến !


Lại kêu Mã Trung, Mã Ðại tới Vị Nam khiêu chiến.


Nói về Vương Bình, trà trộn vào binh Ngụy được rồi thì cả mừng .


Khi đến bờ sông Vị Tân, Bình hô quân cùng hét to rồi vung đao cướp giật Mộc Ngưu, Lưu Mã, binh Ngụy thất kinh bỏ chạy.


Bình sai quân đẩy tới .


Quách Hoài được tin dẫn quân đến tiếp ứng.


Vương Bình thấy binh Ngụy tới bèn tháo hết lưỡi của Mộc Ngưu, Lưu Mã ra rồi bỏ chạy.


Quách Hoài đến truyền quân đẩy về, nhưng con nào cũng nặng ỳ đứng lặng, Hoài không biết làm sao, còn đang suy nghĩ thì bỗng có tiếng quân la ó, rồi Ngụy Diên và Khương Duy ào ra đánh ép lại, Vương Bình cũng quay lại đánh, Quách Hoài đại bại, cuốn gươm chạy dài.


Vương Bình thấy binh Ngụy chạy hết, bèn lấy lưỡi lấp vào miệng Mộc Ngưu và Lưu Mã, các con này lại đi như thường. Quách Hoài thấy vậy thất kinh không dám rượt theo.


Tư Mã Ý thay Hoài đại bại liền đem binh đến tiếp ứng.


Ði dọc đường bỗng Trương Dực và Liêu Hóa xông ra.


Ý thất kinh bỏ chạy. Khi đến mé sông, Ý cùng đường phải nấp ở sau cây đại thọ.


Liêu Hóa rút đao chưa kịp chém thì Ý đã thoát rồi và bỏ lại chiếc mũ kim khôi .


Liêu Hóa lượm rồi rượt theo, chẳng ngờ Ý bỏ mũ phía Ðông mà thoát thân hướng Tây.


Tìm không thấy Tư Mã Ý, Liêu Hóa bèn thâu binh trở về.


Còn Trương Ngưng lúc ấy lùa hết Mộc Ngưu và Lưu Mã chở đầy lương thực trở về.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Trích đoạn: Dưới Địa Song, là một sơn cốc hình như cái bồn, từ miệng động nhìn

11-07-2016 72 chương
Nơi mùa xuân chưa đến

Nơi mùa xuân chưa đến

Anh tin rồi mùa xuân sẽ lại đến trên cánh đồng hoang dại. Chỉ cần ta gieo những hạt

24-06-2016
Vì ta quá yêu chủ nhân

Vì ta quá yêu chủ nhân

(khotruyenhay.gq) - Đây là câu chuyện về một cậu bé với ánh mắt lương thiện, cậu bé

01-07-2016
Ký sự ngày mưa

Ký sự ngày mưa

Tình cờ trong một lần về nhà ôn thi, tôi có được nghe một câu chuyện về một

23-06-2016
Nơi mùa xuân chưa đến

Nơi mùa xuân chưa đến

Anh tin rồi mùa xuân sẽ lại đến trên cánh đồng hoang dại. Chỉ cần ta gieo những hạt

24-06-2016
Hạnh phúc là...!?

Hạnh phúc là...!?

Hạnh phúc của nó, đến bây giờ vẫn chẳng thẻ kể hết được, thế nên làm sao phải

27-06-2016
Tin nhắn thứ 1000

Tin nhắn thứ 1000

Khi tôi nhắn đến tin thứ 999 anh đã nhắn lại cho tôi, lần đầu tiên anh nhắn lại

30-06-2016

Old school Easter eggs.