"Cha!"
bạn đang xem “Phong Vân - Đan Thanh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!
Mẹ? Cha? Đám trẻ con này làm sao hiểu được cho dù có lay gọi thế nào thì cha mẹ chúng cũng đã thành xác chết, vĩnh viễn không thể nào che chở cho bọn chúng nữa.
Không thể tưởng tượng được những thôn dân còn lại kia lại đủ nhẫn tâm vứt bỏ những đứa trẻ vô tội đáng yêu kia mà đi, chẳng lẽ thật sự mong bọn chúng bị nước lũ cuốn trôi, biết thành những xác chết trẻ con chết không nhắm mắt trôi nổi trên mặt nước hay sao?
Không! Tuyệt đối không!
Bộ Kinh Vân hiểu rằng nếu không ngăn được dòng nước lũ này thì cho dù đám thôn dân có chạy trối chết, chưa chạy lên tới thềm đã đã bị nước cuốn mất rồi.
Nghĩ đến đây, một luồng nhiệt huyết nam nhi tiềm tàng từ đâu xộc vào tim hắn, khiến hắn hạ một quyết định khiến người ta không tin nổi! Hắn anh dũng xoay người!
Chỉ thấy một ngọn sóng lớn cao tới ba trượng đang cuộn tới cách chừng năm trượng, tựa như cái mõm tham lam lòng thòng nước dãi của con mãnh thú, mạnh mẽ tuyệt luân, nhưng mặt Bộ Kinh Vân vẫn không đổi sắc.
Ông trời! Ngươi muốn người ta coi ta là ma, ta mặc kệ!
Nhưng ngươi mất đi cả thiên lương, ngay cả những đứa trẻ vô tội này cũng muốn đuổi cùng giết tận, ta không thể không xen vào!
Nếu đây là thứ được gọi là thiên ý, vậy thì thiên ý sai rồi, Bộ Kinh Vân ta càng muốn làm kẻ địch với trời cao, cho dù thế nhân vẫn coi ta là ma thì ta cũng cam tâm tình nguyện làm ma cả đời!
Ta chỉ cần hôm nay có thể cứu những đứa trẻ này, giá nào ta cũng đồng ý trả !
Cho dù, chỉ có ta là ma !
Chiến ý của Bộ Kinh Vân dâng cao, cho đến thời khắc này hắn đã quên hết mọi thù hận, hắn liều lĩnh, quyết không lùi bước tự mình bước khỏi mọi oán thù, chưa bao giờ như vậy.
Chân khí Hoắc gia, khí kình Bài Vân Chường cùng nội lực Bi Thống Mạc Danh trước giờ vẫn sử dụng độc lập, không thể hợp nhất, nhưng mà ngay lúc sinh từ này...
Chí khí nam nhi hào hùng cùng trái tim nhiệt huyết muốn cứu những người vô tội khiến cho ba luồng chân khí không cùng tính chất không thể nhập lại cùng lưu chuyển, chớp mắt một cái, hắn trừng mắt cuồng nộ!
"Toạc" một tiếng, quần áo trên thân hắn bị chấn rách toạc.
Kỳ tích xuất hiện! Ngay lúc nhiệt huyết trào dâng, ba luồng chân khí trong cơ thể hắn bỗng dung hợp làm một, tạo ra nội lực mạnh mẽ không thể đoán được mà xưa nay hắn không có, vận sức chờ phát chiêu!
Cùng lúc đó, ngọn sóng đã áp tới trước mắt, chỉ cách trong gang tấc, tựa như ác long muốn lao tới cắn xé Bộ Kinh Vân.
Bộ Kinh Vân thân trên trần truồng, cơ thể sôi sục, song chưởng cứng như tinh cương luyện thành, nội lực siêu cấp trong cơ thể dồn qua gân xanh đến tứa máu, nhưng hắn không để ý đến đau đớn, phẫn nộ nâng song chưởng lên!
Đến đây đi! Lão trời già!
Thương sinh Thần Châu trăm ngàn năm qua sợ hồng thủy, vậy thì để một mình ta chặn lại!
Chỉ cần ta cho là đúng thì không gì có thể làm khó Bộ Kinh Vân ta, dù là lão trời già ngươi cũng vậy!
Cho dù bắt ta phải trầm mình vảo địa ngục tối tăm nhất ta cũng phải cứu bọn họ!
Để ta, kẻ bị thế nhân coi là ma này nói cho ngươi biết, rốt cuộc là người mạnh hay trời mạnh, là ai đúng, ai sai!
Bộ Kinh Vân dẫn thông chân khí toàn thân, dùng công lực cả đời, khổ tâm cả đời đánh ra một chưởng cãi lại ý trời, một chưởng đủ để lập trời mở đất vào đầu ngọn sóng đang ập tới!
"Ầm" một tiếng vang rời, âm thanh làm đất rung núi chuyển, thiên địa biến sắc!
Cùng lúc đó, trên trời tiếng sấm vang rền, năm tia sét đánh xuống, giống như trời xanh đã bị chọc giận, sẽ trừng phạt vô cùng tàn độc kẻ vì cứu người vô tội là chống lại ý trời kia.
Muốn cho hắn bị sét đánh chết!
Sóng dữ cuộn trào, sấm vang chớp giật, Nhiếp Phong và Đoạn Lãng không chạy đi, Nhiếp Phong đang liều mạng hét lớn: "Vân sư huynh!"
Chương trước | Chương sau