XtGem Forum catalog
Lưu tinh hồ điệp kiếm - Cổ Long

Lưu tinh hồ điệp kiếm - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 08-07-2016
Số chương: 32
5 sao 5 / 5 ( 147 đánh giá )

Lưu tinh hồ điệp kiếm - Cổ Long - Chương 13 - Vào tận hang hùm

↓↓
Cao lão đại nhìn mảnh vỡ tung tóe khắp phòng, bàn tay vẫn còn run lên vì tức giận.


Chỉ cần muốn làm việc gì, Cao Ký Bình sẽ không từ thủ đoạn nào, quyết làm cho bằng được.


Vật gì có trong tay, thị nắm rất chắc vì không muốn nó mất đi, càng không muốn để người khác đoạt mất.


Nếu vật đó chưa mất hết giá trị Cao lão đại quyết không chịu buông tha nó.

bạn đang xem “Lưu tinh hồ điệp kiếm - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Thị từng bỏ đi rất nhiều đồ vật đã mất giá trị, cũng phế bỏ nhiều người trở thành vô dụng với mình, trong lòng không một chút băn khoăn.


Thế nhưng bây giờ, Mạnh Tinh Hồn kẻ được thị cưu mang từ nhỏ cho đến lúc trưởng thành, chỉ vì một nữ nhân khác mà rời bỏ mình, việc đó thị chịu sao thấu?


Cơn giận như làm toàn thân Cao Ký Bình bốc lửa.


Thị cần trút giận.


Cho dù đã đập vỡ rất nhiều đồ vật, cũng chưa thể gọi là đã trút hết giận dữ.


Thị là nữ nhân, một nữ nhân mới ba mươi lăm tuổi, đương nhiên phải trút giận lên một nam nhân nào đó mới gọi là phát tiết.


Cao Ký Bình rất tự biết bản thân mình.


Dù đã ba mươi lăm tuổi, nhưng da dẻ thị vẫn còn trắng mịn, mắt chưa có nếp nhăn, bộ ngực vẫn săn chắc, đầy quyến rũ, đôi chân thon dài như hai quản bút.


Thị biết cơ thể mình vẫn còn hấp dẫn không ít nam nhân, thậm chí trong đó có nhiều thiếu niên còn măng tơ.


Đặc biệt trong hạng trung niên hán tử, hễ có dịp nhìn thấy hé lộ bộ phận hấp dẫn nào thì chẳng khác gì chó đói thấy miếng mồi ngon, có lúc nhỏ cả nước miếng.


Thân thể của nữ nhân cũng như miếng mồi câu, chỉ cho phép nam nhân nhìn thấy mà không được ăn.


Vì nam nhân là thứ cá rất kỳ quặc, nếu đớp được mồi là lập tức chuồn đi.


Nhiều năm trước thị đã hiểu quá rõ nam nhân. Vì thế từ rất lâu, thị đã lợi dụng thân thể mình để chinh phục nam nhân.


Có lần thị tắm dưới ánh trăng, cơ thể phô ra trần trụi, mặc dù biết có những ánh mắt đang nhìn trộm, đó là những đệ đệ của mình, không chỉ Mạnh Tinh Hồn.


Thị không ngăn cản chúng, cũng không che bớt mình đi, trái lại trước mắt chúng làm như không hay biết.


Đó là lần đầu tiên thị phát hiện ra mình thích được nam nhân nhìn trộm.


Đêm đó thị còn phát hiện ra điều khác.


Như vậy những hài tử mà mình cưu mang đã trưởng thành.


Từ lúc đó, dưới mắt chúng, thị không chỉ là mẫu thân, bằng hữu mà là một nữ nhân.


Chỉ cần khéo lợi dụng điều này thì vĩnh viễn chẳng bao giờ chúng phản bội mình.


Thị nếm mùi thất bại lần đầu tiên chính là khi thấy Mạnh Tinh Hồn tình tự với Tiểu Điệp gần ngôi lều.


Lúc đó thị phải cố lắm mới kiềm chế nổi để khỏi giết chết cả hai người, băm vằm ra nhiều mảnh.


Một nữ nhân khi bị nam nhân từ chối và cự tuyệt sẽ tức giận đến thế nào, chắc nam nhân chẳng bao giờ hiểu được.


Thị cố khống chế mình vì nghĩ rằng còn chưa hết cơ hội.


Không bao giờ thị lại nghĩ rằng Mạnh Tinh Hồn có thể bỏ mình.


Cao Ký Bình mở tung cửa sổ.


Gió ùa vào, mang theo hơi lạnh, nhưng tình dục chẳng khác gì ngọn lửa, gió không dập tắt được mà còn làm nó cháy bùng lên.


Hồi lâu, thị mới đi ra khỏi phòng.


Thị biết rõ cần tìm Diệp Tường ở đâu. Lúc này chỉ hắn mới giúp được.


Trong gian phòng trọ tồi tàn, Diệp Tường cầm bình rượu, nhưng hình như đã uống hết, ngồi tỳ tay lên bàn, mắt mở thao láo.


Cao lão đại không gõ cửa, bước vào phòng.


Diệp Tường quay lại, đôi mắt đỏ ngầu như bị hút vào bộ ngực hở hang của Cao lão đại, nuốt nước bọt ừng ực.


Một người trong cơn say rất ít kiềm chế được dục vọng của mình.


Cao Ký Bình cười ngọt ngào :


- Ta chợt thấy cô đơn. Ngươi cũng thế?


Diệp Tường không đáp, đứng phắt lên bổ tới.


Cao lão đại không chống cự.


* * * * *


Chính Diệp Tường ngồi lên trước tiên. Hắn đã tỉnh hẳn, bắt đầu nghĩ lại tất cả mọi việc diễn ra một cách mạch lạc.


- Đại thư muốn gì ở tôi?


Cao lão đại vừa cài cúc áo, vừa cười đáp :


- Đương nhiên có việc cần.


Một nỗi khinh bỉ và chán chường chợt trào lên, Diệp Tường chua chát khóc :


- Xưa nay tôi vẫn đối với đại thư tôn trọng và cảm kích. Nhưng có một ngày, tôi chợt phát hiện ra đại thư không những chỉ là loại chó cái mà còn xem tất cả chúng tôi như loại chó cái. Đại thư nuôi chúng tôi chỉ vì cần chúng tôi đi cắn người. Nhất định lần này cũng thế!


Cao lão đại hằn học nhìn hắn, đột nhiên mỉm cười nói :


- Dù có nói gì đi nữa thì ta biết rõ rằng ngươi vẫn thường nghĩ đến ta.


Diệp Tường bĩu môi :


- Đại thư nhầm rồi! Từ lâu tôi không còn nghĩ đến đại thư nữa, ngay cả vừa rồi, tôi cũng chỉ nghĩ đến người khác.


Cao lão đại đỏ bừng mặt, nhưng vẫn cố nén giận hỏi :


- Ngươi nghĩ đến ai vậy?


- Đương nhiên là một nữ nhân.


- Nhưng rốt cuộc cô ta là ai?


Diệp Tường cười nhạt đáp :


- Cô ấy cao quý hơn ngươi, đẹp hơn và tốt hơn rất nhiều!


Cao lão đại biến sắc.


Diệp Tường tàn nhẫn nói tiếp :


- Tôi biết đại thư lúc này muốn giết cô ấy. Chỉ tiếc rằng chẳng bao giờ biết được cô ấy là ai.


Cao lão đại chợt cười to nói :


- Ngươi cho rằng ta không biết?


Diệp Tường nhíu mày :


- Đương nhiên!


Cao lão đại "hừ" một tiếng :


- Từ bao giờ ngươi đánh giá ta thấp như thế? Nhất cử nhất động của ngươi không qua được mắt ta đâu.


Không chờ Diệp Tường kịp phản ứng, thị lại tiếp :


- Ngươi có biết Tôn Ngọc Bá còn một nhi nữ không?


Diệp Tường biến ngay sắc mặt, nhưng cố trấn tĩnh hỏi :


- Tôn Như Liễu chứ gì? Nếu vậy đại thư đã lầm...


Cao Ký Bình ngắt lời :


- Ngươi đừng giả vờ nữa. Ai cũng biết Như Liễu không phải con đẻ Tôn Ngọc Bá, chỉ cưu mang nhi nữ của một bằng hữu đã chết vì mình, tuy cũng rất yêu thương và chiều chuộng. Cho dù ngươi có hỏi Tôn Ngọc Bá, lão cũng không thừa nhận có một nhi nữ. Bởi vì nữ nhi đó làm lão ta mất mặt, chưa kịp lấy chồng đã bị người ta tặng cho một bào thai...


Những thớ thịt trên mặt Diệp Tường giật giật, chứng tỏ hắn đang rất kích động.


Cao lão đại tiếp :


- Đáng tiếc rằng sau khi bụng cô ta phình lên, người ta vẫn không sao biết rằng tác giả của nó là ai, ngay cả Tôn Ngọc Bá cũng không biết!


Diệp Tường như mường tượng thấy thiếu nữ trong bộ y phục màu hồng hết sức xinh đẹp nhưng vẻ mặt tuyệt vọng đứng trong ánh tà dương bên bờ cao của con sông dốc đứng, trong tay mân mê một con bướm.


Đó là nữ thần của hắn, là người trong mộng của hắn, mặc dù hắn chưa từng tiếp chuyện, cũng chưa hề biết tên cô ta là gì.


Chỉ là người trong mộng, người được tôn thờ, nhưng vì thế, hắn cũng sẵn sàng phản kháng những ai dám phạm đến cô ta.


Giọng nói của Cao lão đại đều vang vào tai hắn :


- Tại sao ngươi không có phản ứng gì cả? Hiển nhiên ngươi biết ta đang nói về ai...


Diệp Tường bật ra :


- Về ai?


- Tôn Tiểu Điệp!


Diệp Tường chợt đứng phắt lên, mắt vằn tia máu, rít qua kẽ răng :


- Ngươi nói bậy, cô ta tuyệt không phải là hạng nữ nhân đó.


Cao lão đại cười nhạt :


- Ngươi có biết rõ cô ta không đã chứ?


Diệp Tường cứng lưỡi.


Quả thật hắn không biết gì về nàng, ngoài cái tên Tiểu Điệp mà có lần nàng đã tự gọi ra.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Giới thiệu: Lộc Đỉnh Ký là bộ truyện tranh hành động nói về một cậu bé sống

09-07-2016 248 chương
Món Nợ Ngọt Ngào

Món Nợ Ngọt Ngào

Một câu chuyện tình yêu mà chẳng hề có sự bảo vệ che chở của người con trai dành

23-07-2016 32 chương
Khắc tinh của tôi

Khắc tinh của tôi

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Khắc

25-06-2016
Nhện và gián

Nhện và gián

Có con nhện và con gián cùng sống trong một ngôi nhà. Một hôm nhện bực bội bảo: –

24-06-2016
Chiếc vé cuối cùng

Chiếc vé cuối cùng

Không phải là người đàn ông ngồi chòng chành trên bức tường kỷ niệm thơ dại.

26-06-2016
Người phụ nữ bố yêu

Người phụ nữ bố yêu

Người con gái khi yêu thường yêu thật tâm thật dạ và cô ấy cũng thế, tình cảm của

29-06-2016
Tao thích có tờ rym

Tao thích có tờ rym

"Sao mày đứng tè thế? " Con bé tròn xoe mắt lên hỏi. "Tao có tờ rym thì tao phải đứng

27-06-2016
Bức ảnh Polaroid

Bức ảnh Polaroid

Who've you gonna be?"Jenny: Do you ever dream, Forrest, about who've you gonna be?Forrest: Who im gonna

27-06-2016