Ngay lúc đó có giọng nói sang sảng vang lên :
bạn đang xem “Lưu tinh hồ điệp kiếm - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!
- Khá lắm! Võ công của Thiết hiền điệt quả tăng tiến vượt bậc, chỉ mới qua chưa đến hai tháng đủ bằng người khác luyện tới ba năm. Nay dù có gặp đối thủ như Hoàng Sơn tam hữu cũng chẳng cần đến tìm ta nữa.
Dứt lời đã thấy Lão Bá với vẻ mặt tươi cười xuất hiện bên khuôn viên.
Thiết Thành Cương vội vàng đến trước mặt cung kính thi lễ :
- Lão nhân gia quá khen...
Lão Bá cười nói :
- Ta chưa từng quá khen ai đâu, nhất là đối với bằng hữu, vì như thế sẽ làm cho sự tiến bộ chậm hơn.
Quả thật đó là phương sách tốt, cũng là nguyên tắc của Lão Bá.
Thiết Thành Cương ngượng nghịu thay đổi đề tài :
- Liễu muội nói rằng lão nhân gia muốn gặp tiểu điệt, chẳng hay có việc gì?
Lão Bá trầm ngâm một lúc, hết nhìn Thiết Thành Cương lại nhìn sang nhi nữ, cuối cùng nhẹ giọng nói :
- Thiết hiền điệt! Từ lâu ta đã coi hiền điệt như người trong nhà, nhất là sau khi Kiếm nhi chết đi. Hiền điệt lại không còn ai thân thích, bởi thế ta mạo muội xưng đại một tiếng là bá phụ.
Thiết Thành Cương cảm kích nhìn Lão Bá, run giọng nói :
- Bá phụ! Điệt nhi vô cùng vinh hạnh. Trong thâm tâm, điệt nhi từ lâu vẫn coi bá phụ như cha đẻ của mình...
Lão Bá cố nén tình cảm, giọng trở nên mạch lạc hơn :
- Bây giờ chúng ta bàn đến vấn đề tổ chức. Hiện tại lực lượng kẻ địch chủ yếu của chúng ta bị tổn thất lớn. Đồng thời bản thân chúng ta cũng gặp tổn thất không nhỏ.
Không kể Tôn Kiếm và mấy chục cao thủ bị giết, Hàn Đường không thể khôi phục lại được võ công như trước, ngay trong lực lượng của chúng ta còn có sự phân hóa. Đây là lúc chúng ta đứng trước một thử thách lớn...
Chỉ có ba người trong khu vườn vắng vẻ chẳng phải đại sảnh trang nghiêm gì, nhưng Thiết Thành Cương bỗng thấy những việc mà Lão Bá vừa nói là vô cùng hệ trọng, có thể nói đây là bước ngoặt lớn nhất của cuộc đời và sự nghiệp của mình.
Với bản tính thông minh, chàng hiểu ra Lão Bá kỳ vọng gì ở mình, và chàng hết lòng cảm kích vì điều đó.
Lão Bá ngừng một lúc, nói tiếp :
- Trong thời gian vừa rồi, bá phụ đã kiểm tra lại toàn bộ tổ chức và phát hiện ra nhiều điều chưa được phù hợp, thậm chí có cả những mối hiểm họa. Còn may ông trời run rủi đã mang hiền điệt đến cho ta. Về võ học, hiền điệt trong một thời gian ngắn nữa có thể thay thế được Hàn Đường. Còn về tư chất thông minh, sự quyết đoán và lòng quả cảm, tất cả những điều đó bá phụ đều hài lòng. Hiền điệt hơn Hàn Đường rất nhiều vì trước đây bá phụ không dám nhận hắn vào tổ chức, vì thế mà cả Hàn Đường lẫn Ngũ Hoa viên đều phải chịu tổn thất. Chỉ là do bản tính của nhân vật đó rất bí ẩn, ghét đời...
Mặc dù rất kính trọng và yêu thương Hàn Đường nhưng Thiết Thành Cương vẫn đồng tình với nhận xét của Lão Bá.
Sau khi giữa hai người nảy sinh tình yêu thương xuất phát từ sự đồng cảnh. Hàn Đường đã kể lại cho chàng nghe về thân thế của mình, đồng thời cũng tự nhận do thất vọng mà trở nên hà khắc với mọi người đến mức tàn ác.
Sự đời vẫn thế. Khi đã được tình thương cảm hóa, người ta hối hận về sự hà khắc tàn nhẫn của mình, điều đó chẳng có gì lạ.
Chàng ngập ngừng một lúc rồi kiên quyết hỏi :
- Bá phụ, điệt nhi dù có phải lao vào dầu sôi lửa bỏng cũng quyết theo lời bá phụ. Xin hãy chỉ thị bây giờ điệt nhi phải làm gì?
Thấy thiếu niên đầy hào khí như vậy, Lão Bá cảm động nói :
- Cương hiền điệt! Bá phụ rất vui lòng khi biết mình đã không tin nhầm người. Nhưng trước mắt chưa cần con phải làm gì cả. Ít nhất trong vòng một tháng tới, cả con và Liễu nhi đều phải chú tâm luyện võ công. Bá phụ sẽ chỉ dạy thêm về quyền thuật và chỉ chưởng. Muốn thắng được cường địch trước hết phải có võ công hơn hẳn chúng. Đây là nơi kín đáo, địa điểm luyện võ rất tốt. Cứ mỗi buổi sáng bá phụ sẽ chỉ vẽ độ một canh giờ, sau đó cả hai sẽ cùng nhau luyện tập. Chúng ta sẽ ăn trưa ở ngay trong phòng của ta. Bá phụ tin rằng sau một tháng cả hai con sẽ tăng tiến hơn rất nhiều.
Thiết Thành Cương vội vàng quỳ xuống cảm kích nói :
- Xin đa tạ lão nhân gia. Trong đời điệt nhi không bao giờ dám mơ ước có được diễm phúc đó...
Lão Bá bước lên đỡ chàng dậy nói :
- Đó cũng là do phúc duyên thôi. Thật tình cả bá phụ cũng được nguồn an ủi.
Chắc rằng hồn thiêng của Kiếm nhi đã xui khiến như vậy...
Tới đó ông quay mặt đi để đôi nam nữ trẻ tuổi khỏi thấy mắt mình đỏ hoe.
* * * * *
Quả thật Thiết Thành Cương thấy mình trưởng thành vượt bậc qua từng ngày.
Cùng luyện tập với Tôn Như Liễu, có lẽ do tính hiếu thắng mà cả hai đều chú tâm hơn, miệt mài hơn.
Lão Bá không truyền thụ đao pháp hoặc kiếm pháp, chỉ truyền cho hai người một môn thần công chí thượng Bích Lịch huyền công có nguồn gốc từ Thiên Trúc thất truyền từ hai trăm năm nay do tình cờ mà Lão Bá tiếp thụ được và chỉ công Kim Cương chỉ có nguồn gốc từ phái Thiếu Lâm, mà cả trăm người luyện võ, may lắm chỉ có một người thành tựu.
Sau gần một tháng Thiết Thành Cương đã hấp thụ được tới bảy tám thành cả Kim Cương chỉ và Bích Lịch thần công.
Còn Tôn Như Liễu sau vài ngày luyện Kim Cương chỉ không hiệu quả, nàng đề nghị với phụ thân cho được miễn môn học này còn Bích Lịch thần công cũng tiếp thu được tới sáu bảy thành.
Tuy có sự ngầm ganh đua trong luyện võ, nhưng giữa đôi nam thanh nữ tú ngày càng nảy sinh mối tình cảm thắm thiết.
Lão Bá không những hài lòng về thành tựu võ học mà cả hai người đạt được mà trong bụng cũng rất vui vì mối tình giữa đôi nam nữ ngày càng sâu đậm.
Lão Bá khi hành sự thường rất thận trọng và cơ mật, ít khi tin tưởng vào bất cứ ai.
Trước đây đã có lần ông hy vọng Lục Hương Xuyên trở thành người trong gia đình mình, thành gia thất với nhi nữ độc nhất của ông.
Nhưng nhi nữ đó của ông đã làm tan vỡ niềm hy vọng, hơn nữa còn đem mối nhục đến cho Tôn gia.
Lão Bá đã thẳng tay đuổi nhi nữ đi, giữ lại nỗi phẫn nộ và thất vọng trong lòng cùng vết thương khắc sâu trong trái tim không bao giờ hàn gắn được.
Lục Hương Xuyên đã không bao giờ trở thành một thành viên thực sự của Tôn gia, bây giờ ông lại hy vọng vào Thiết Thành Cương.
Càng tiếp xúc, Lão Bá càng thêm yên tâm vì sự trung thành, tính quả cảm và lòng nhân hậu của thiếu niên này, thầm hy vọng một ngày nào đó Thiết Thành Cương sẽ thay mình làm hưng thịnh sự nghiệp mà ông đã khởi xướng.
Nhất là sau khi đuổi nhi nữ đi và Tôn Kiếm chết, Lão Bá càng ao ước có được một nghĩa tử xứng đáng.
Bởi thế, thấy Thiết Thành Cương mau chóng trưởng thành và tình cảm đối với nghĩa nữ của mình ngày càng sâu đậm, ông không vui lòng sao được?
Rút kinh nghiệm về sự cố xảy ra cho Tôn Kiếm, Lão Bá đối với Thiết Thành Cương càng chu mật hơn.
Nơi luyện tập của chàng là khu vực cấm không ai được phép đến gần, đồng thời chỗ ở của Thiết Thành Cương cũng chỉ một mình ông và Tôn Như Liễu lui tới mà thôi.
Lão Bá thận trọng như vậy là phải, vì tình thế đối với Ngũ Hoa viên ngày càng trở nên nghiêm trọng.
Chương trước | Chương sau