Lục Tiểu Phụng - Cổ Long

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 08-07-2016
Số chương: 151
5 sao 5 / 5 ( 50 đánh giá )

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long - Chương 9 - Món Ăn Thiên Hạ Vô Song

↓↓
Giang Trọng Uy hỏi :


-Bí mật chuyện gì ?


Lục Tiểu Phụng đáp :


-Bí mật về giày đỏ.

bạn đang xem “Lục Tiểu Phụng - Cổ Long ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Giang Trọng Uy từ từ gật đầu hỏi :


-Tên đại đạo thêu hoa cũng thêu giày đỏ. Phải chăng hắn cùng trong một tổ chức với Khinh Hà ?


Lục Tiểu Phụng đáp :


-Cũng có thể đúng mà cũng có thể không.


Chàng biết mình nói câu này là thừa, nhưng không ai xác định được vì chưa đủ chứng cớ.


Giang Trọng Uy lộ vẻ bi ai thê thảm hỏi :


-Khinh Hà vốn là một cô gái rất thuần hậu, rất thiện lương. Nàng có thể là người vợ


lý tưởng của nam nhân. Chẳng lẽ hiện giờ nàng lại biến đổi thế ư ?


Lục Tiểu Phụng đột nhiên hỏi lại :


-Các hạ không gặp y đã bao lâu rồi ?


Giang Trọng Uy đáp :


-Chẳng lâu lắm vì hàng năm cứ đến ngày sinh nhật tại hạ là nàng lại đến thăm.


Lục Tiểu Phụng hỏi :


-Sinh nhật các hạ vào ngày nào ?


Giang Trọng Uy đáp :


-Mười bốn tháng năm.


Lục Tiểu Phụng hỏi :


-Vụ án kia xảy ra vào ngày nào ?


Giang Trọng Uy đáp :


-Mười một tháng sáu.


Lục Tiểu Phụng không nói gì nữa.


Giang Trọng Uy dường như muốn nói mà lại nhẫn nại, hắn chỉ buông tiếng thở dài, cúi đầu xuống lần mò đi ra.


Tiết Băng nhìn bóng sau lưng người cô độc mất hút vào trong bóng tối, bất giác buông tiếng thở dài :


-Tiện thiếp chắc lúc này y đau khổ vô cùng ! Lục Tiểu Phụng gật đầu.


Tiết Băng lại nói :


-Ngày mười bốn tháng năm Giang Khinh Hà còn đến thăm y, tức là sau gần một tháng mới xảy ra vụ án trong vương phủ.


Lục Tiểu Phụng đáp :


-Cái đó có thể chỉ là chuyện trùng hợp mà thôi.


Tiết Băng hỏi :


-Bảo khố trong vương phủ được phòng vệ rất nghiêm ngặt, đến con ruồi cũng khó bay qua thì tên đại đạo thêu hoa lọt vào thế nào được ?


Lục Tiểu Phụng hỏi lại :


-Cô nương nghĩ sao ?


Tiết Băng chớp mắt đáp :


-Tiện thiếp nghĩ rằng chắc có người đến vương phủ trước quan sát địa thế kỹ càng, và nghĩ cách vẽ mô hình chiếc chìa khóa mở bảo khố cho hắn.


Lục Tiểu Phụng nói :


-Theo lời cô thì người đó dĩ nhiên là Giang Khinh Hà.


Tiết Băng không phủ nhận, thị thở dài nói :


-Chỉ có y là kề cận được Giang Trọng Uy mà chìa khóa lại ở trong mình lão Giang.


Lục Tiểu Phụng nói :


-Cô bảo Giang Khinh Hà lấy cắp chùm chìa khóa rồi đánh một cái để đưa cho tên đại đạo thêu hoa hay sao ?


Tiết Băng đáp :


-Theo ý nghĩ của tiện thiếp là như vậy đó.


Lục Tiểu Phụng đáp :


-Có người canh giữ suốt ngày đêm ở cửa bảo khố thì con người to lớn có hàm râu quai nón làm sao qua mặt được các vệ sĩ để tiến vào ? Chẳng lẽ hắn có thuật ẩn thân?


Tiết Băng cứng lưỡi không nói được.


Lục Tiểu Phụng lại hỏi :


-Huống chi hôm ấy lúc Giang Trọng Uy tiến vào, cửa bảo khố vẫn còn khóa ở mặt ngoài. Nếu tên đại đạo thêu hoa mở cửa vào trong rồi thì tại sao lại ra ngoài để khóa cửa được ?


Tiết Băng bẽn lẽn đỏ mặt hỏi lại :


-Ý nghĩ của tiện thiếp không thông thì công tử bảo y tiến vào bằng cách nào?


Lục Tiểu Phụng đáp :


-Tại hạ nghĩ rằng nhất định có biện pháp đặc biệt, cũng có thể Giang Khinh Hà không dính líu đến vụ này.


Tiết Băng lạnh lùng nói :


đáng tiếc công tử cũng chưa nghĩ ra được biện pháp đó là biện pháp gì ?


Lục Tiểu Phụng đáp :


-Vì thế tại hạ nhất định đi coi thử.


Tiết Băng hỏi :


-Thử thế nào ?


Lục Tiểu Phụng đáp :


-Thử coi mình có biện pháp nào vào được hay không ?


Tiết Băng trợn mắt nhìn chàng ra chiều kinh hãi hỏi :


-Công tử say rượu rồi chăng ?


Lục Tiểu Phụng đáp :


-Bữa nay tại hạ chưa uống một giọt rượu nào.


Tiết Băng nói :


-Nếu công tử không say rượu thì điên mất rồi, con người tỉnh táo như thường nhất quyết không nghĩ đến việc này.


Lục Tiểu Phụng ủa lên một tiếng.


Tiết Băng hỏi :


-Công tử có biết số vệ sĩ trong Vương phủ là bao nhiêu không ?


Lục Tiểu Phụng đáp :


-Trên sáu trăm người.


Tiết Băng nói :


-Công tử có biết trên mình mỗi tên vệ sĩ đều đeo Gia Cát thần cung uy lực cực kỳ hùng mạnh, bất luận nếu ai bị phát hiện thì tên bắn như mưa biến người đó thành con nhím.


Lục Tiểu Phụng ngắt lời :


-Tại hạ biết rồi.


Tiết Băng hỏi :


-Công tử có biết ngoài bọn vệ sĩ ra, trong Vương phủ còn bao nhiêu cao thủ ?


Lục Tiểu Phụng hững hờ đáp :


-Cao thủ ở đó đông như kiến.


Tiết Băng hỏi :


-Công tử có biết tiểu vương gia đã được chân truyền của Bạch Vân thành chúa không ?


Lục Tiểu Phụng đáp :


-Nghe nói tiểu vương gia là cao thủ đệ nhất ở Vương phủ.


Tiết Băng hỏi :


-Công tử có biết bất luận là ai lẻn vào cấm địa trong vương phủ đều nhất loạt bị hạ sát vô tội vạ ?


Lục Tiểu Phụng đáp :


-Tại hạ biết rồi.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Nhạc vỡ

Nhạc vỡ

(khotruyenhay.gq)"Thường thì người ta không tặng nhau những vật dễ vỡ vì họ sợ rằng

30-06-2016
Không nhan sắc

Không nhan sắc

Thơm đứng bên cửa sổ, tóc buộc ở sau gáy bằng một sợi dây thun màu vàng. Trong ngày,

01-07-2016
Về thăm bạn

Về thăm bạn

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") - Con về ngay,

27-06-2016
Ma

Ma

Ma....ma.................. Tiếng thằng Tuấn la thất thanh khi đi qua bụi duối trước cửa

24-06-2016
Mưa đầu mùa

Mưa đầu mùa

Lúc mới gặp, tôi đã có dự cảm không tốt về tương lai của mình... *** -

26-06-2016

Teya Salat