XtGem Forum catalog
Lục Tiểu Phụng - Cổ Long

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 08-07-2016
Số chương: 151
5 sao 5 / 5 ( 52 đánh giá )

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long - Chương 7 - Nỗi Cô Đơn Của Diệp Cô Thành

↓↓

-Sao công tử biết thế ?

bạn đang xem “Lục Tiểu Phụng - Cổ Long ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Lục Tiểu Phụng cũng nắm tay đáp :


-Cùng một ngày hôm nay, tại hạ có hai người bạn chết về rắn độc và một người nữa còn nằm liệt giường không rế sống hay chết.


Diệp Cô Thành cặp mắt thu nhỏ lại, từ từ ngồi xuống.


Cả hai người trong lòng đều hiểu rế vụ này có kẻ ám hại nhưng không ai hiểu kẻ âm mưu là người nào ? Tại sao họ lại làm như thế ?


Lục Tiểu Phụng trầm ngâm nói :


-Người được lợi nhất là Tây Môn Xuy Tuyết.


Diệp Cô Thành gật đầu.


Lục Tiểu Phụng nói :


-Nhưng kẻ hại Diệp huynh tuyệt không phải Tây Môn Xuy Tuyết.


Diệp Cô Thành đáp :


-Ta biết lắm. Ta tin rằng y tuyệt chẳng phải là kẻ tiểu nhân vô sỉ như vậy.


Lục Tiểu Phụng hỏi :


-Diệp huynh tin chắc rồi chứ ?


Diệp Cô Thành đáp :


-Hạng tiểu nhân đê hèn như vậy tuyệt đối không thể luyện thành kiếm pháp tuyệt thế cao siêu.


Lục Tiểu Phụng thở phào một cái nói :


-Không ngờ Diệp huynh lại là người tri kỷ của Tây Môn Xuy Tuyết.


Diệp Cô Thành ngưng thần nhìn thanh kiếm trên bàn thủng thắng đáp :


-Không phải ta hiểu rế người y mà là thanh kiếm của y.


Lục Tiểu Phụng nhìn thẳng vào mặt Diệp Cô Thành nói :


-Có thể cả hai vị vốn là người như vậy.


Diệp Cô Thành không thừa nhận cũng không phủ nhận.


Hai thanh kiếm cao siêu tuyệt thế, hai nhân vật cũng cao siêu tuyệt thế thì sao lại chẳng thương tiếc nhau ?


Lục Tiểu Phụng thở dài nói :


-Xem ra trên đời chẳng những chỉ có nhưng bạn hữu tri âm mà cả cừu địch cũng có tri âm.


Dĩ nhiên là có nhưng cừu địch tri âm khó lòng tìm được mà thôi.


Diệp Cô Thành đột nhiên hỏi :


-Nghe nói nhiều người đã đánh cá nhất định ta thắng phải không ?


Lục Tiểu Phụng nhăn nhó cười đáp :


-Hiện giờ họ vẫn đặt vào bàn bảy đồng ăn một là Diệp huynh sẽ thắng.


Diệp Cô Thành khoé mắt lộ vẻ suy nghĩ sâu xa hỏi :


-Trong bọn đánh cá cũng có người đặt cuộc Tây Môn Xuy Tuyết thắng chứ ?


Lục Tiểu Phụng đáp :


-Đúng thế !


Diệp Cô Thành nói :


-Nếu ta thất bại thì bọn người này ngồi yên mà thu được lợi lớn.


Lục Tiểu Phụng hỏi :


-Diệp huynh có nghĩ rằng kẻ hãm hại Diệp huynh là người cá Tây Môn Xuy


Tuyết thắng ?


Diệp Cô Thành hỏi lại :


-Công tử không nhận xét như vậy ư ?


Lục Tiểu Phụng không đáp.


Tuy chàng không nói ra nhưng trong lòng biết rằng không phải vì người kia chẳng những hãm hại Diệp Cô Thành mà còn hại Tôn lão gia, Công Tôn đại nương và Âu Dương Tình. Chàng cho là kẻ âm mưu còn mưu đồ chuyện đáng sợ hơn, mục đích cao lớn hơn chứ không phải chỉ vì muốn thắng trong cuộc đánh cá mà thôi.


Diệp Cô Thành lại đứng lên ra mở cửa sổ nhìn trăng tỏ lẩm bẩm :


-Bây giờ đã sang ngày mười bốn tháng chín rồi.


Lục Tiểu Phụng hỏi :


-Chẳng lẽ Diệp huynh định ứng chiến đúng kỳ hạn ?


Diệp Cô Thành hỏi lại :


-Công tử cho ta là người thất ước được chăng ?


Lục Tiểu Phụng đáp :


-Nhưng Diệp huynh đang bị thương...


Diệp Cô Thành lại cười, nụ cười rất thê lương hỏi :


-Thương thế không chữa được mình cũng phải đúng hẹn. Đã chết thì chết về lưỡi kiếm của Tây Môn Xuy Tuyết chẳng là một điều rất khoan khoái hay sao ?


Lục Tiểu Phụng đáp :


-Các vị có thể thay đổi ngày chiến đấu.


Diệp Cô Thành qủa quyết nói :


-Không thay đổi được.


Lục Tiểu Phụng hỏi :


-Tại sao vậy ?


Diệp Cô Thành đáp :


-Trong đời ta đã nói câu gì chưa từng thay đổi bao giờ.


Lục Tiểu Phụng nói :


-Diệp huynh đừng quên đã thay đổi một lần.


Diệp Cô Thành đáp :


-Cái đó có nguyên nhân đặc biệt.


Lục Tiểu Phụng hỏi :


-Nguyên nhân gì ?


Diệp Cô Thành xịu mặt đáp :


-Công tử không cần biết.


Lục Tiểu Phụng đáp :


-Tại hạ nhất định muốn biết.


Diệp Cô Thành cười lạt.


Lục Tiểu Phụng nói :


-Vì chẳng những tại hạ là bạn của Tây Môn Xuy Tuyết mà lại là bạn của Diệp huynh nên có quyền biết tới.


Chương trước | Chương sau

↑↑
Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Văn án: Mưa càng lúc càng nặng hạt. Đêm đã khuya, trên đường cũng đã vắng khách

10-07-2016 20 chương
Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Trích đoạn: Mặt trời sắp lặn, đàn quạ đang bay về tổ. Trên con đường cái quan

11-07-2016 1 chương
Tháng 12

Tháng 12

Tháng 12, nỗi xốn xang những cơn mưa Thu ngọt ngào hóa ra cũ kĩ, anh chẳng cất mình

24-06-2016
Rùa học bay

Rùa học bay

Trong lùm cỏ, một chú Rùa đang ra sức tập bay. Một chú chim Sẻ bay ngang qua thấy thế

24-06-2016
Vợ chồng lười

Vợ chồng lười

Ngày xửa ngày xưa, ở thị trấn nọ có một anh chàng rất lười biếng và cố chấp.

30-06-2016
Thử...

Thử...

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tuyển tập truyện ngắn "Ai cũng có một chuyện tình

28-06-2016
No More

No More

"Chúng ta chia tay nhé?" Anh nhìn cô với đôi mắt nâu nhạt. Tại sao anh lại hỏi cô câu

23-06-2016
Heo con

Heo con

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Những thiên thần ngồi trên cán

25-06-2016