The Soda Pop
Lục Tiểu Phụng - Cổ Long

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 08-07-2016
Số chương: 151
5 sao 5 / 5 ( 11 đánh giá )

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long - Chương 7 - Chuyện lạ xứ băng

↓↓

Từ chỗ đèn sáng lung linh ra đến thế giới lạnh lẽo hắc ám như vậy, cảm giác thật khó chịu. Lục Tiểu Phụng muốn lặng im, chờ xem Lão Sơn Dương tính bày trò gì, nhưng bây giờ chàng không nhịn được lên tiếng hỏi :

bạn đang xem “Lục Tiểu Phụng - Cổ Long ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Các hạ định dắt ta đi đâu?


Lão Sơn Dương chẳng quay đầu lại, miệng đáp :


- Dắt đến nhà của ta.


- Tại sao phải đến nhà các hạ?


- Bởi vì là ngươi muốn tìm ta, chứ không phải ta muốn tìm ngươi.


Lục Tiểu Phụng đành chịu thua, cười gượng nói :


- Nhà của các hạ ở đâu?


- Ở trong bồn nước lớn.


Bồn nước lớn đúng nghĩa là một cái bồn chứa nước rất lớn. Lục Tiểu Phụng chưa bao giờ thấy một cái bồn nước lớn như thế. Bồn nước có chiều cao tối thiểu hơn hai trượng, nhìn giống như một căn phòng hình tròn, hay như một căn lều tròn, nhưng không có cửa ra vào, cũng không có cửa sổ, chỉ thấy một sợi dây thừng từ trên miệng bồn thả xuống đất.


Lão Sơn Dương đã nắm lấy dây thừng leo lên đến đỉnh, đang đứng phía trên ngoắc tay nói :


- Ngươi leo lên được không?


Lục Tiểu Phụng nói :


- Ta leo lên để làm gì? Ta không phải Tư Mã Quang, có cần uống nước cũng đâu phải leo vào bồn nước như vậy.


Miệng tuy nói thế, nhưng chàng cũng leo lên theo.


Trong bồn nước không có một giọt nước nào cả, chỉ có rượu, loại rượu chỉ hớp một ngụm đủ cay đến chảy nước mắt, được chứa trong một chiếc túi da dê thật lớn. Lão Sơn Dương uống vào một hớp, đôi mắt chợt trở nên sáng quắc. Dưới nền của bồn nước trải la liệt các loại da thú, Lão Sơn Dương ôm túi rượu khoan khoái ngồi xuống, thở ra một hơi :


- Ngươi có bao giờ thấy cái bồn nước lớn như vầy chưa?


- Chưa.


- Ngươi có gặp qua ta chưa?


- Cũng chưa!


- Nhưng ta hình như có thấy mặt ngươi rồi. Ngươi là Giả Lạc Sơn Giả đại gia?


- Ðúng vậy.


Lão Sơn Dương bỗng cười, lắc đầu nheo mắt nói :


- Ngươi không phải là y.


- Ta không phải Giả Lạc Sơn sao?


- Chắc chắn không phải!


- Vậy ta là ai?


- Mặc kệ ngươi có là Trương Tam, Lý Tứ hay gì đó nữa, ta chỉ biết ngươi không phải Giả Lạc Sơn, vì lúc trước ta đã thấy mặt lão khốn kiếp ấy một lần rồi.


Lục Tiểu Phụng cũng cười theo. Chàng không muốn cười mà vẫn không nhịn được, chàng chợt cảm thấy lão già này thật lý thú. Lão Sơn Dương giương mắt ngắm chàng, như thể cũng cảm thấy chàng là một con người đầy thú vị.


Lục Tiểu Phụng lên tiếng :


- Ta muốn hỏi...


Lão Sơn Dương đột nhiên ngắt lời chàng :


- Lý Hà là một người kỳ quặc, Ðinh lão đại còn quái dị hơn, chỉ vì thích uống nước mưa mùa hạ, chẳng tiếc công của, mất hết hai năm mới xây xong hai cái bồn nước lớn.


- Ðinh lão đại có phải là chồng trước của Lý Hà, cha của Ðinh Hương Di chăng?


Lão Sơn Dương gật đầu :


- Bây giờ Lý Hà tuy biến mất, nhưng chắc chắn chưa rời khỏi địa phận này, ta có thể bảo đảm bà ấy nhất định còn trốn trong thị trấn này, nhưng nếu ngươi muốn hỏi ta trốn chỗ nào thì ta cũng không biết.


- Làm sao các hạ biết ta muốn hỏi thăm về chuyện này?


- Không đúng hay sao?


- Các hạ cũng đã biết ta là ai?


- Ta không cần biết, cũng không muốn biết, ngươi là ai đều không liên hệ gì đến ta cả.


Lão Sơn Dương nheo mắt lại, ánh mắt ẩn ý cười bí mật :


- Ta cảm thấy ngươi không đến nổi đáng ghét, nên mới dắt ngươi đến nơi đây nói cho nghe vài điều, nếu ngươi muốn hỏi chuyện khác thì nên tìm người khác mà hỏi.


Lục Tiểu Phụng lại hỏi :


- Các hạ nói là bồn nước lớn như vậy có đến hai cái phải không?


- Phải.


- Còn một cái nữa ở đâu?


- Không biết!


- Chuyện gì khác các hạ đều không biết ư?


Lão Sơn Dương thở dài :


- Ta đã già rồi, già đến mức họ tên muốn quên cả rồi, trong trấn người trẻ tuổi khá nhiều, các cô gái trẻ càng nhiều hơn nữa, ngươi muốn hỏi tin tức gì thì nên tìm họ mà hỏi.


Lão nhắm mắt lại, uống một hớp rượu, khoan khoái nằm xuống, như thể đã nói xong, không thèm nhìn Lục Tiểu Phụng thêm nửa mắt, không thèm nói thêm nửa câu.


Lục Tiểu Phụng lại cười :


- Các hạ biết ta không phải là Giả Lạc Sơn, lại biết ta quen con gái Ðinh lão đại, nên lúc ta nói đến tên của cô ấy các hạ cũng không hề ngạc nhiên, thậm chí các hạ biết Lý Hà chưa rời trấn, vậy mà các hạ cứ nói chuyện gì cũng không biết.


Chàng lắc đầu nói tiếp :


- Tân lão nhị nói chẳng sai, các hạ không nên lấy tên Lão Sơn Dương mà phải gọi là lão hồ ly.


Lão Sơn Dương bỗng nhìn Lục Tiểu Phụng nháy mắt một cái :


- Ngươi gặp lão hồ ly như ta cũng chưa sao, ta chỉ mong ngươi chớ gặp phải mấy con hồ ly tinh.


Quán rượu của Ðường Khả Hương có tên gọi là "bất túy vô qui" (chưa say chưa về). Trời tuy tối đã lâu nhưng chưa đến giờ khuya, lúc Lục Tiểu Phụng đi trở về trên đường vẫn còn đèn sáng, quán cóc "bất túy vô qui" cũng chưa tắt đèn. Quán rượu này nhìn tạm được, cô chủ quán người cũng dễ nhìn, nhưng không hiểu vì sao bên trong vắng ngắt chẳng thấy người khách nào.


Bởi vậy Lục Tiểu Phụng vừa bước vào là nhìn thấy ngay cô gái có nụ cười quyến rũ này. Nàng vẫn đứng bên dưới tấm bản gỗ đề bốn chữ "Thái Bạch Di Phong", tủm tỉm cười nhìn Lục Tiểu Phụng, tựa như đang chờ chàng. Nụ cười của nàng nửa như mê hoặc, nửa như mời gọi.


Lục Tiểu Phụng trước nay hiếm khi cự tuyệt kiểu mời mọc này, vả lại chàng nghĩ rằng cô gái nào hay cười thì chắc dễ bắt chuyện, hễ chịu nói chuyện thì thế nào cũng dễ thố lộ bí mật của kẻ khác. Vì thế chàng cũng nở một nụ cười từ từ bước đến, còn chưa biết mở lời bắt chuyện như thế nào, Ðường Khả Hương đã lên tiếng trước :


- Nghe đồn là đại gia đã mua lại Thiên Trường tửu lâu.


Lục Tiểu Phụng cười thực sự :


- Tin tức nơi này truyền ra mau thật!


Ðường Khả Hương nói :


- Nơi này nhỏ hẹp, ít khi thấy một đại nhân vật như đại gia.


Nụ cười của nàng ngọt ngào quá, có vẻ rất giống hồ ly tinh.


Lục Tiểu Phụng ho nhẹ hai tiếng, vờ hỏi :


- Bất túy vô qui, ai vào đây uống rượu đều bắt buộc phải say mới được à?


- Phải rồi, ai vào đây uống rượu mà không say là đồ chết nhát cả.


- Nếu say rồi thì sao?


- Say rồi thì là quân vô dụng.


Lục Tiểu Phụng cả cười :


- Thành ra ai vào đây uống rượu, không bị chê là đồ chết nhát, thì cũng bị mắng là quân vô dụng, chẳng trách không ai dám vào!


- Ðại gia đã rõ ràng đã mua lại tửu lâu mà còn muốn vào đây uống rượu, đại gia không sợ bị chê là đồ chết nhát vô dụng, vậy đại gia vào đây để làm gì?


Không hiểu sao nhìn nàng càng lúc càng giống hồ ly tinh. Lục Tiểu Phụng bỗng nắm lấy tay Ðường Khả Hương hỏi :


- Cô đoán thử vì sao ta vào đây?


Ðường Khả Hương chớp chớp mắt :


- Chẳng lẽ là vì tôi?


Lục Tiểu Phụng không trả lời, chỉ nắm tay nàng thật chặt. Bàn tay của nàng vừa nhu nhuyễn vừa đẹp, nhưng lạnh toát như băng. Chàng nói :


- Ta muốn cô ngồi tiếp rượu với ta, cô muốn ta say cũng được, không say cũng được, tùy ý cô.


Ðường Khả Hương cười duyên :


- Vậy là tôi muốn đại gia làm đồ chết nhát hay vô dụng, đại gia cũng chịu à?


Lục Tiểu Phụng nheo mắt đáp :


- Cái đó phải xem cô có chịu không đã?


Ðường Khả Hương đỏ mặt :


- Ðại gia buông tay tôi ra, để tôi đi lấy rượu.


Lục Tiểu Phụng chợt thấy tim đập mạnh. Chàng tự nhủ "


- Ta chẳng phải thực sự háo sắc, chẳng qua là để nghe ngóng tin tức, phải sử dụng "mỹ nam kế".


Chàng buông tay Ðường Khả Hương, nghĩ thầm cảnh đêm vắng lặng, chỉ có hai người ngồi nhắm rượu...


Ðường Khả Hương bất ngờ dang tay tát mạnh vào mặt Lục Tiểu Phụng. Rất may chàng tránh kịp, nhưng không khỏi giựt mình.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Giới thiệu: "Tru Tiên " là tiểu thuyết huyễn tưởng thuộc thể loại tiên hiệp của

09-07-2016 258 chương
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Âm công - Cổ Long

Âm công - Cổ Long

Lời tựa: Bạch Bất Phục, người con hiếu thảo, lấy việc "đổi của chôn người"

12-07-2016 1 chương
Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Trích đoạn: Dưới Địa Song, là một sơn cốc hình như cái bồn, từ miệng động nhìn

11-07-2016 72 chương
Cô Nàng Hotboy Lạnh Lùng

Cô Nàng Hotboy Lạnh Lùng

Cô Nàng Hotboy Lạnh Lùng nói về nó: Hà Minh Thư, gương mặt thanh tú, làn da trắng như

21-07-2016 42 chương
Kế hoạch cua trai

Kế hoạch cua trai

- Tao sẽ cua chàng, bằng mọi giá. Đừng ngăn cản tao. Tôi nói gần như hét vào mặt con

28-06-2016
Độc chiêu kiếm vợ

Độc chiêu kiếm vợ

Đều đặn suốt nửa năm, tuần nào hắn cũng "đổ" 2 chỉ. Không biết bà chủ nói gì,

28-06-2016
Những con gián

Những con gián

Và sau cùng tuổi trẻ chúng tôi đã làm những gì để chống chọi lại những nỗi cô

24-06-2016
Thiên Hậu Của Ông Chủ

Thiên Hậu Của Ông Chủ

Cô là ca sĩ nổi tiếng trong giới showbiz rốt cuộc lại là Thiên Hậu Của Ông Chủ, bất

23-07-2016 10 chương
Hà Nội về đêm

Hà Nội về đêm

(khotruyenhay.gq)  Viết cho một đêm mất ngủ... *** Tôi chưa từng yêu Hà Nội, quá

29-06-2016