Pair of Vintage Old School Fru
Lục Tiểu Phụng - Cổ Long

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 08-07-2016
Số chương: 151
5 sao 5 / 5 ( 43 đánh giá )

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long - Chương 28 - Kẻ chủ mưu là Hoắc lão đầu

↓↓
Lục Tiểu Phụng nói :


- Ngoài nước đó không còn đường nào khác.


Thanh Phong đáp :


- Y cũng tự biết bàn cờ này y thua rồi, nhưng ngoài miệng y không chịu nhận thua mà thôi.

bạn đang xem “Lục Tiểu Phụng - Cổ Long ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Lục Tiểu Phụng đưa mắt đăm đăm nhìn ra phương trời, miệng lẩm bẩm :


- Nhưng hiện giờ y đã nhận thua. Cuộc cờ cũng giống như đời người, hễ đi lầm một nước là phải thua.


Thanh Phong đạo nhân đột nhiên phất tay áo xóa cuộc tàn kỳ chậm rãi nói :


- Đời người dù có ví như cuộc cờ, nhưng hà tất phải nhận chân sự thắng bại?


Lục Tiểu Phụng hỏi :


- Nếu không nhận chân hà tất phải bày ra cuộc cờ này?


Thanh Phong đạo nhân nhìn chàng, chắp hai tay lại rồi từ từ nhắm mắt không nói gì nữa.


* * * * *


Dường như chàng chẳng còn lòng dạ nào để uống rượu.


Hoa Mãn Lâu hỏi :


- Phải chăng công tử nghĩ tới bọn Chu Đình?


Lục Tiểu Phụng lẳng lặng không đáp.


Hoa Mãn Lâu lại nói :


- Con người lúc sắp chết, lòng dạ rất hiền từ. Hoắc Thiên Thanh đã quyết tâm muốn chết, tưởng không làm nên tội nghiệt giết người. Không chừng hiện giờ bọn Chu Đình đã bình yên về nhà rồi.


Gã nói câu này chẳng những để an ủi Lục Tiểu Phụng mà còn để an ủi chính gã nữa.


Lục Tiểu Phụng dường như không nghe thấy.


Hoa Mãn Lâu cười gượng nói :


- Bất luận trường hợp nào thì bàn cờ này cũng coi như công tử thắng rồi.


Lục Tiểu Phụng bỗng thở dài đáp :


- Nhưng nước cờ tối hậu không phải tại hạ đi.


Hoa Mãn Lâu hỏi :


- Mà cũng chẳng đi theo như ý nghĩ công tử phải không?


Lục Tiểu Phụng đáp :


- Không phải.


Chàng gượng cười nói tiếp :


- Vì thế mà tại hạ tuy thắng vẫn khó chịu hơn là mình thua.


Hoa Mãn Lâu cũng thở dài hỏi :


- Tại sao y không chịu đánh cho xong cuộc tàn kỳ này?


Lục Tiểu Phụng đáp :


- Vì y tự biết mình thua rồi, cũng như hôm qua y không chịu đi đến nước cuối cùng.


Chàng vừa dứt lời, đột nhiên nhảy bổ lên. Chung rượu ở trước ngực rớt xuống đất đánh "choang" một tiếng vỡ tan.


Hoa Mãn Lâu đã biết trước nay chàng chẳng bao giờ chịu để chung rượu rơi vỡ.


Nhưng hiện giờ chàng đã hoàn toàn quên hết. Chàng đứng như kẻ mất hồn, toàn thân giá lạnh, giá lạnh từ đầu xuống đến gót chân.


Hoa Mãn Lâu không hỏi chàng tại sao? Vì gã biết tự ý chàng sẽ nói ra.


Lục Tiểu Phụng đột nhiên nhắc lại :


- Hôm qua y chưa đánh xong cuộc cờ.


Hoa Mãn Lâu đáp :


- Đúng thế.


Lục Tiểu Phụng nói :


- Hôm qua y đánh cờ ở chùa Thanh Phong.


Hoa Mãn Lâu biến đổi sắc mặt.


Lục Tiểu Phụng hỏi :


- Nếu Thượng Quan Phi Yến chết về tay y thì sao hôm qua y lại ngồi đây đánh cờ?


Thượng Quan Phi Yến ở ngoài xa hàng mấy trăm dặm, dù Hoắc Thiên Thanh có mọc cánh cũng chẳng tài nào bay về kịp.


Thượng Quan Phi Yến lại chết đúng vào ngày hôm qua.


Hoa Mãn Lâu cũng cảm thấy chân tay giá lạnh, gã thở dài nói :


- Chẳng lẽ chúng ta đã đổ tội lầm cho y?


Lục Tiểu Phụng nắm hai tay lại đáp :


- Ít ra là Thượng Quan Phi Yến quyết chẳng phải bị y hạ sát.


Hoa Mãn Lâu lẩm nhẩm gật đầu.


Lục Tiểu Phụng nói :


- Ít ra chúng ta đã trách lầm y về điểm này.


Hoa Mãn Lâu hỏi :


- Tại sao y không biện bạch?


Lục Tiểu Phụng đáp :


- Y ước hẹn tại hạ đến gặp tại chùa Thanh Phong có thể vì muốn đạo nhân làm chứng là hôm qua y đánh cờ với lão ở trong chùa.


Hoa Mãn Lâu cũng nói :


- Vì y biết nếu chỉ biện bạch bằng miệng mà chẳng có đối chứng nhất định công tử chẳng tin nào.


Lục Tiểu Phụng nói :


- Đáng tiếc là y không có cơ hội để biện bạch.


Hoa Mãn Lâu hỏi :


- Nếu đúng thế thì dĩ nhiên không phải là tự y muốn chết hay sao?


Lục Tiểu Phụng đáp :


- Nhất định không phải.


Hoa Mãn Lâu hỏi :


- Ai đã giết y?


Lục Tiểu Phụng đáp :


- Người giết y cũng là hung thủ đã hạ sát Thượng Quan Phi Yến.


Hoa Mãn Lâu hỏi :


- Người đó mới chính là chủ mưu trong vụ này hay sao?


Lục Tiểu Phụng đáp :


- Đúng thế!


Hoa Mãn Lâu hỏi :


- Chẳng lẽ Thanh Phong đạo nhân cũng bị kẻ khác mua chuộc nên mới nói dối cho họ?


Lục Tiểu Phụng đáp :


- Kẻ xuất gia cũng chỉ là người.


Hoa Mãn Lâu nói :


- Nếu thế thì nhất định Thanh Phong đạo nhân biết hắn là ai?


Lục Tiểu Phụng thở dài đáp :


- Vì thế mà bây giờ tại hạ hy vọng Thanh Phong còn sống.


Chàng nói câu này đầy vẻ thất vọng.


Khi hai người trở lại chùa Thanh Phong thì ngôi chùa đã biến thành biển lửa.


Chẳng một ai trốn ra được, một người cũng không có.


Ngọn lửa dữ dội đã vô tình. Con người phóng hỏa càng vô tình hơn. Người ấy là ai?


Chùa Thanh Phong ở phía trước trái núi. Tòa tiểu lâu của Hoắc Hưu thì ở phía sau.


Mặt trước núi biến thành biển lửa, nhưng mặt sau yên tĩnh như không.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Mở đầu: Bốn đại cao thủ Thiên giáo vận y phục bó chẽn, màu xám ngoét sầm sập

12-07-2016 50 chương
Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Giới thiệu: Lộc Đỉnh Ký là bộ truyện tranh hành động nói về một cậu bé sống

09-07-2016 248 chương
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Một ngày nắng đẹp

Một ngày nắng đẹp

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Thời gian qua

27-06-2016
Ngọng nước mắm

Ngọng nước mắm

Hai đứa yêu nhau chắc không ai trong xóm trọ biết, mọi người vẫn thấy nó gọi anh

24-06-2016
Hai nửa cuộc đời

Hai nửa cuộc đời

Tôi nhận được cuộc gọi báo tử của Vũ lúc đang gật gù nghe thầy triết học giảng

29-06-2016
Em Đã Là Thiên Thần

Em Đã Là Thiên Thần

Tên truyện: Em Đã Là Thiên ThầnTác giả: mrxau (vozer)Thể loại: Truyện Teen, VOZTình

22-07-2016 22 chương
Cỏ may mắn

Cỏ may mắn

Tôi chậm chạp rời khỏi nhà và lê dài từng bước tiến về nơi hẹn. Đôi chân nặng

24-06-2016