XtGem Forum catalog
Lục Tiểu Phụng - Cổ Long

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 08-07-2016
Số chương: 151
5 sao 5 / 5 ( 73 đánh giá )

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long - Chương 27 - Uống rượu độc, Thiên Thanh uổng mạng

↓↓

Hoắc Thiên Thanh lớn tiếng ngắt lời :

bạn đang xem “Lục Tiểu Phụng - Cổ Long ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Công việc trọng đại này ngoài Hoắc Thiên Thanh không ai làm nổi.


Lục Tiểu Phụng nhăn nhó cười đáp :


- Đúng là không có ai nữa.


Hoắc Thiên Thanh lại nói :


- Ngoài ngươi ra, cũng không một người nào khác phá hoại được đại sự của ta.


Y ngửa mặt lên trời thở dài nói tiếp :


- Trên cõi đã có Hoắc Thiên Thanh thì không nên có Lục Tiểu Phụng. Lục Tiểu Phụng ngập ngừng :


- Vì thế...


Hoắc Thiên Thanh ngắt lời :


- Vì thế giữa hai ta phải có một người chết. Không hiểu ta chết hay là người chết?


Lục Tiểu Phụng thở dài đáp :


- Phải chờ đến lúc mặt trời mọc sáng mai mới biết được.


Hoắc Thiên Thanh cười lạt hỏi :


- Sáng nào mặt trời cũng mọc. Sao không đổi cuộc ước hẹn sáng mai làm sáng nay?


Đột nhiên y phất tay áo một cái, người đã vọt ra ngoài cửa. Chỉ nghe thanh âm lạnh lùng từ đàng xa vọng lại.


- Bữa nay ta chờ ngươi ở ngoài chùa Thanh Phong vào lúc huỳnh hôn.


Trời đã huỳnh hôn. Chùa Thanh Phong trên núi Thanh Sơn che khuất ánh tà dương.


Trời không mù, những đám mây trắng lảng vảng coi chẳng khác một làn mù.


Cơn gió nhẹ thổi qua. Giữa đám thương tùng nổi lên những tiếng quạ kinh hồn.


Chút ánh tà dương phía trời tây cũng lạt dần. Bức màn đêm từ từ buông xuống vùng đại địa.


Lục Tiểu Phụng ngắm chiều trời bảng lảng giữa vùng núi nón. Tâm tình chàng trầm trọng hơn cả chiều trời vào lúc chạng vạng.


Hoa Mãn Lâu lộ vẻ nóng nảy thở dài nói :


- Hoắc Thiên Thanh lúc này vẫn chưa tới.


Lục Tiểu Phụng đáp :


- Thế nào y cũng tới.


Hoa Mãn Lâu lại nói :


- Tiểu đệ nghĩ không ra con người như y tại sao lại làm nên vụ này?


Lục Tiểu Phụng buồn rầu đáp :


- Nhưng y lại cứ làm.


Hoa Mãn Lâu nói :


- Có khi vì kiêu ngạo quá chừng, chẳng những muốn hơn mọi người mà còn muốn hơn cả phụ thân mình nữa.


Lục Tiểu Phụng đáp :


- Kẻ kiêu ngạo quá quả thực khó lòng tránh khỏi làm nên những việc ngu xuẩn.


Hoa Mãn Lâu nói :


- Cũng vì y kiêu ngạo nên không nghĩ tới suy khước trách nhiệm của mình.


Lục Tiểu Phụng trầm mặc hồi lâu bỗng cất tiếng hỏi :


- Nếu huynh đài là tại hạ thì có tha y không?


Hoa Mãn Lâu đáp :


- Nhưng tiểu đệ không phải là công tử.


Lục Tiểu Phụng buông tiếng thở dài nói :


- May mà huynh đài không phải là tại hạ, cũng may mà tại hạ không phải là huynh đài...


Hoa Mãn Lâu không nói nữa vì lúc này gã đã nghe tiếng kẹt cửa.


Cánh cửa lớn và cổ kính ở chùa Thanh Phong vừa hé mở, một tên đạo đồng mặc áo vàng tay cầm đèn lồng đi ra. một người theo sau gã không phải Hoắc Thiên Thanh mà là đạo nhân mặc hoàng bào.


Đạo nhân này mặc áo bào tay rộng, tóc mai đã đốm bạc. Mặt lão gầy nhom mà thanh nhã, lộ vẻ rất nghiêm trang. Chân lão tuy bước lẹ nhưng xem ra không có dáng người luyện võ.


Lão đảo mắt nhìn quanh bốn mặt rồi đi thẳng về phía Lục Tiểu Phụng, cất tiếng hỏi ngay :


- Thí chủ phải chăng là Lục Tiểu Phụng công tử?


Lục Tiểu Phụng gật đầu hỏi lại :


- Đạo trưởng là...


Đạo nhân ngắt lời :


- Bần đạo là Thanh Phong và cũng là trụ trì tại ngôi chùa nhỏ bé này.


Lục Tiểu Phụng hỏi :


- Phải chăng đạo trưởng là bạn hữu của Hoắc Thiên Thanh?


Thanh Phong đạo nhân đáp :


- Hoắc thí chủ là kỳ hữu của bần đạo. Hàng tháng y vẫn tới đây bàng hoàng mấy bữa.


Lục Tiểu Phụng hỏi :


- Hiện giờ y có ở đây không?


Đột nhiên nét mặt Thanh Phong lộ vẻ rất lỳ quái, lão đáp :


- Bần đạo ra đây chính là để dẫn thí chủ vào coi y.


Lục Tiểu Phụng hỏi :


- Y ở đâu?


Thanh Phong thủng thẳng đáp :


- Y ở trong văn phòng của bần đạo chờ thí chủ đã lâu rồi.


* * * * *


Trong tiểu viện u nhã mà tịch mịch. Cửa sổ hé mở, gió thổi vào làm cho khói hương tan ra bốn mặt.


Lục Tiểu Phụng xuyên qua tòa tiểu viện chờ Thanh Phong mở cửa rồi liền ngó thấy Hoắc Thiên Thanh. Nhưng Hoắc Thiên Thanh vĩnh viễn không ngó thấy chàng nữa.


Hoắc Thiên Thanh nằm chết trên giường mây trong phòng Thanh Phong đạo nhân.


Trên chiếc kỷ thấp ở đầu giường đặt một cái chén bằng bích ngọc chạm rồng.


Trong chén còn một chút rượu.


Rượu độc.


Hoắc Thiên Thanh sắc mặt xám xịt. Khóe mắt và mũi miệng loáng thoáng còn vết máu chưa sạch.


Lục Tiểu Phụng nhìn y, trái tim chìm hẳn xuống.


Thanh Phong đạo nhân vẻ mặt thảm đạm, cất tiếng buồn rầu :


- Lúc tới bần đạo đã tưởng y đến để đánh nốt cuộc tàn kỳ hôm qua con bỏ dở và chờ xem y có nước nào hay gỡ được chăng? Không ngờ, y lại bảo bữa nay chẳng còn lòng dạ nào để đánh cờ.


Lục Tiểu Phụng hỏi :


- Y chỉ muốn uống rượu thôi ư?


Thanh Phong gật đầu đáp :


- Lúc đó bần đạo mới ngó thấy vẻ mặt y có điều khác lạ, tựa hồ tâm sự trùng trùng. Y lại không ngớt thở ngắn thở dài, miệng lảm nhảm tự nói để mình nghe.


Lục Tiểu Phụng hỏi :


- Y nói những gì?


Thanh Phong đáp :


- Dường như y nói cõi người trăm năm ngắn ngủn, chớp mắt đã qua. Y con nói những gì trên đời đã có Hoắc Thiên Thanh sao còn sinh ra Lục Tiểu Phụng?


Lục Tiểu Phụng gượng cười, chàng không nhịn được hỏi :


- Phải chăng rượu này do đạo trưởng chuẩn bị cho y?


Thanh Phong đáp :


- Rượu thì ở đây có sẵn, nhưng chung do y đem tới. Bản tính y rất thanh khiết, chưa từng dùng tới vật dụng của người khác.


Lục Tiểu Phụng cầm chiếc chung đưa lên mũi ngửi rồi nói :


- Chất độc quả nhiên ở cái chung này.


Thanh Phong nói :


- Mấy lần y nâng chung rượu lên lại đặt xuống như những khi gặp phải nước cờ khó khăn. Y cầm chung không vững, bần đạo đang kinh ngạc thì đột nhiên y ngửa mặt lên trời cười rộ ba tiếng rồi uống cạn chung rượu.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Giới thiệu: Giọng ca của ca nữ, điệu múa của vũ giả, kiếm của kiếm khách, bút

11-07-2016 20 chương
Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Trích đoạn: Dưới Địa Song, là một sơn cốc hình như cái bồn, từ miệng động nhìn

11-07-2016 72 chương
Binh pháp tỏ tình

Binh pháp tỏ tình

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Tháng năm có

27-06-2016
Những Mùa Hoa Mãi Nở

Những Mùa Hoa Mãi Nở

Những Mùa Hoa Mãi Nở như một lời tâm tình của một kẻ đang yêu trong mê dại. Mời

21-07-2016 33 chương
Tình yêu của mẹ

Tình yêu của mẹ

Nơi này mưa không dột, gió không lạnh nhưng sao lại nhớ căn nhà của mẹ. Mẹ ơi, cảm

29-06-2016
Điều ước cuối đông

Điều ước cuối đông

(khotruyenhay.gq) Có lẽ nó cũng cần trở về tổ ấm thực sự của mình, cái tổ ấm mà

28-06-2016
Câu chuyện bông hồng

Câu chuyện bông hồng

Ai cũng có nhiều mối quan tâm, nhiều sự lựa chọn trong cuộc sống và sự nghiệp. Nhưng

29-06-2016
Yêu tinh rừng sâu

Yêu tinh rừng sâu

Từ nhỏ tôi vốn khác người, không thích nghe kể truyện cổ tích mà chỉ thích chuyện

30-06-2016