Nguy Tử Vân đáp :
bạn đang xem “Lục Tiểu Phụng - Cổ Long ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!
- Cho nghe được một câu .
Tư Không Trích Tinh hỏi :
- Đi mua đồ cho hắn , hắn mới nghe được một câu thì ra đắt quá nhỉ ?
Nguy Tử Vân đáp :
- Không đắt đâu . Câu này đáng tiền lắm .
Nguy Tử Vân là người rất trầm tĩnh , đến bây giờ thì y vẫn chưa chịu nói câu đó ra .
Tư Không Trích Tinh nóng nẩy đến đổ mồ hôi vội hỏi :
- Câu ấy ai nói mà nói về việc gì ?
Nguy Tử Vân đáp :
- Câu ấy do kim khẩu của Hoàng đế nói là ngài ưng chịu một việc với Lục Tiểu Phụng .
Tư Không Trích Tinh hỏi :
- Việc gì ?
Nguy Tử Vân đáp :
- Bất cứ việc gì cũng vậy .
Tư Không Trích Tinh hỏi :
- Lục Tiểu Phụng tuỳ tiện muốn xin việc gì Hoàng đế cũng cho ư ?
Nguy Tử Vân đáp :
- Thiên Tử vô lý ngôn . Trong thiên hạ không có việc nào là Hoàng đế không làm được .
Tư Không Trích Tinh ngẩn người ra .
Chẳng những một mình Tư Không Trích Tinh mà những người ngồi bên nghe câu này cũng thộn mắt ra hết .
Khắp thiên hạ đâu chẳng là đất của nhà vua , người nào mà chẳng phải dân của nhà vua . Đấng Thiên Tử nói một lời chẳng khác gì thần thoại làm sắt hoá vàng khiến kẻ ti tiện biến thành cao quý mà không phải chuyện thần kỳ ?
Không thiếu thời gian trôi qua đã bao lâu , Tư Không Trích Tinh thở phào một cái hỏi :
- Tên tiểu tử đó xin việc gì ?
Nguy Tử Vân đáp :
- Không hiểu . Tiểu thái giám chỉ nghe một câu .
Tư Không Trích Tinh nói :
- Sự thực không cần ai nói tại hạ cũng đoán ra gã tiểu tử đó yêu cầu chuyện gì ?
Nguy Tử Vân " ồ " lên một tiếng .
Tư Không Trích Tinh lại nói :
- Trong đại nội ở Hoàng cung nhất định có đủ các thứ mỹ tửu .
Nguy Tử Vân hỏi :
- Ong bạn cho là y xin rượn chăng ? Lục đại hiệp không đâu .
Một tên tiểu thái giám tiến ra . Nguy Tử Vân bước tới hỏi vài câu rồi trở lại Tư Không Trích Tinh hỏi lại :
- Có người nào không muốn sống chăng ?
Nguy Tử Vân đáp :
- Dù có cũng ít lắm .
Tư Không Trích Tinh hỏi :
- Rượn là mạng sống của thằng lỏi đó . Gã không đòi rượn thì còn đòi gì ?
Nhà sư chất phác đột nhiên xen vào :
- Biết đâu y không đòi mệnh chăng .
Mộc đạo nhân cười rộ nói :
- Đó là ý nghĩ của hòa thượng . Bọn bần đạo không thể lấy lòng dạ của hòa thượng để đo bụng Lục Tiểu Phụng .
Nhà sư chất phác hỏi :
- Vậy đạo sĩ muốn gì ?
Mộc đạo nhân đáp :
- Lục Tiểu Phụng tuy là phường tửu sắc nhưng y không hồ đồ , dĩ nhiên y phải biết có tiền mua tiên cũng được . Huống chi trước nay y vung tiền như cỏ rác tức là y chỉ thiếu tiền .
Nhà sư chất phác thở dài nói :
- Không trách người ta bảo càng già càng tham lam . Lão đạo sĩ cũng hạm tài Bốc Cự không nhịn được lên tiếng :
- Nếu Bốc mỗ mà là Lục Tiểu Phụng thì nhất định xin Hoàng đế phong làm đại tướng quân , lãnh binh tây chinh , lập oai với bốn phương , dương danh với thiên hạ .
Nguy Tử Vân đồng ý .
Quyền lợi , mỹ nhân đối với nam nhân đều không phải là ảo tưởng . Ngoài ra Lục Tiểu Phụng còn yêu cầu chi nữa ?
Tư Không Trích Tinh hỏi :
- Có khi gã còn đòi hơn thế nữa . Thằng lỏi đó lòng dạ thật đen tối .
Nhà sư chất phác đáp :
- Bất luận ra sao thì rút cục gã cũng yêu cầu một trong những điều mà chúng ta phỏng đoán .
Trong cửa Vinh Định bỗng có người lên tiếng :
- Không phải đâu .
Một nhân vật rảo bước từ phía trong ới ra nét mặt tươi hơn hớn , dung quang rất tuấn tú .
Lục Tiểu Phụng đã xuất hiện .
Quần hào liền đón hỏi :
- Chẳng lẽ bọn ta đoán trật tất ?
Lục Tiểu Phụng gật đầu .
Nhà sư chất phác hỏi :
- Vậy thí chủ yêu cầu điều chi ?
Lục Tiểu Phụng đáp :
- Không nói được , không nói được .
Chàng rẽ đám đông tiến về phía trước . Mọi người chạy theo hỏi nhưng chàng không mở miệng , tưởng chừng chàng quyết chí khiến mọi người tức chết ới được .
Nhưng bọn người này há chịu bỏ qua một cách dễ dàng . Lục Tiểu Phụng đi trước mọi người lẽo đẽo theo hoài .
Nhà sư chất phác nắm tay áo Tư Không Trích Tinh khẽ nói :
- Thí chủ là khắc tinh của y . Nếu trong thiên hạ còn có người bắt y mở miệng được thì đó nhất định là thí chủ .
Tư Không Trích Tinh đảo mắt nhìn quanh rồi gật đầu đáp :
- Đúng thế thật .
Gã rảo bước đuổi tới nắm tay Lục Tiểu Phụng hỏi :
- Phải chăng ngươi nhất định không nói ?
Lục Tiểu Phụng đáp :
- Đúng thế .
Tư Không Trích Tinh nói :
- Hay lắm .
Lục Tiểu Phụng hỏi :
- Hay cái gì ?
Tư Không Trích Tinh úp mở đáp :
- Ngươi mà không nói thì ta ... thì ta ...
Gã ghé tai Lục Tiểu Phụng nói nhỏ mấy câu .
Lục Tiểu Phụng đột nhiên dừng bước đừng ngẩn người ra hồi lâu rồi buông tiếng thở dài sườn sượt . Chàng cũng ghé tai vào gã nói nhỏ mấy câu .
Tư Không Trích Tinh sửng sốt một chút rồi thộn mặt ra . Mặt gã lúc này chẳng khác gì một lúc nuốt ba quả trứng gà , hai quả trứng vịt và bốn cái nbánh bao lớn .
Lục Tiểu Phụng lại cất bước tiến về phía trước .
Tư Không Trích Tinh cũng chạy theo chàng .
Hai người bước lên một bước đã nổi lên tràng cười mà cười thật lớn , cười đến nỗi cơ hồ rớt nước mắt .
Nhà sư chất phác lại kéo Tư Không Trích Tinh hỏi :
Chương trước | Chương sau