Lục Tiểu Phụng - Cổ Long

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 08-07-2016
Số chương: 151
5 sao 5 / 5 ( 124 đánh giá )

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long - Chương 26 - Lục Tiểu Phụng bày ra nghi trận

↓↓

- Người nào cũng khó lòng tránh khỏi có hành động lầm lẫn. Tuy cô làm việc lầm lẫn, nhưng...

bạn đang xem “Lục Tiểu Phụng - Cổ Long ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Lục Tiểu Phụng ngắt lời :


- Hành động lầm lẫn phải chịu trừng phạt. Bất cứ ai hành động lầm lẫn đều phải chịu hậu quả tương đương.


Hoa Mãn Lâu nói :


- Nhưng công tử đã tha cô rồi.


Lục Tiểu Phụng đáp :


- Cái đó có thể vì tại hạ biết có người nhất định không chịu buông tha cô.


Hoa Mãn Lâu hỏi :


- Ai? Tình nhân của cô chăng?


Lục Tiểu Phụng đáp :


- Không phải tình nhân. Y là người rất vô tình.


Hoa Mãn Lâu hỏi :


- Công tử biết y là ai rồi thật chăng?


Lục Tiểu Phụng lạnh lùng đáp :


- Giả chứ không phải thực.


Hoa Mãn Lâu hỏi :


- Nếu vậy thì cô nói không lầm ư? Phải chăng công tử định ngấm ngầm theo dõi hành tung cô?


Lục Tiểu Phụng cười đáp :


- Tại hạ tuy chẳng phải là người quân tử, nhưng cũng không đến nỗi nói lời rồi lại ăn lời.


Hoa Mãn Lâu hỏi :


- Công tử đã không biết người đó là ai, lại không theo dõi hành tung Thương Quan Phi Yến, chẳng lẽ bỏ mặc vụ này?


Lục Tiểu Phụng đáp :


- Bỏ mặc cũng không được.


Hoa Mãn Lâu nói :


- Tiểu đệ chưa hiểu ý kiến của công tử.


Lục Tiểu Phụng đáp :


- Tại hạ không tìm thấy người đó, nhưng y nhất định đến kiếm tại hạ.


Hoa Mãn Lâu hỏi :


- Công tử cầm chắc như vậy ư?


Lục Tiểu Phụng đáp :


- Ít ra tại hạ cũng nắm chắc được bảy phần.


Hoa Mãn Lâu "Ủa" lên một tiếng.


Lục Tiểu Phụng nói :


- Hiện giờ nhất định y tưởng tại hạ đã biết y là ai rồi, khi nào y chịu để cho tại hạ sống nữa?


Hoa Mãn Lâu hỏi :


- Vừa rồi công tử cố ý nói như vậy phải chăng là để y đến kiếm công tử?


Lục Tiểu Phụng đáp :


- Tại hạ nói thế cũng là để cứu Thương Quan Phi Yến.


Hoa Mãn Lâu đồng ý :


- Công tử đã biết y là ai thì y chẳng cần hạ sát Thương Quan Phi Yến để bịt miệng.


Lục Tiểu Phụng cười nói :


- Ít ra thì hiện giờ người y muốn hạ sát thứ nhất chẳng phải là Thương Quan Phi Yến mà là tại hạ.


Hoa Mãn Lâu nói :


- Đáng tiếc câu nói vừa rồi của công tử y không nghe thấy.


Lục Tiểu Phụng đáp :


- Nghe thấy rồi.


Hoa Mãn Lâu chau mày hỏi :


- Chẳng lẽ công tử nhận ra y vừa tới đây?


Lục Tiểu Phụng đáp :


- Hiện giờ nhất định y còn ở trong này.


Hoa Mãn Lâu hỏi :


- Thế ra y có thể xuất hiện bất cứ lúc nào, đồng thời có thể hạ sát công tử.


Lục Tiểu Phụng đáp :


- Đúng thế.


Hoa Mãn Lâu hỏi :


- Nhưng dường như công tử chẳng quan tâm chút nào thì phải?


Lục Tiểu Phụng mỉm cười đáp :


- Cái hay nhất của tại hạ ở chỗ ...


Chàng chưa dứt lời, bỗng phát giác Hoa Mãn Lâu tái mặt.


Hoa Mãn Lâu vốn chẳng phải con người vì kinh hãi mà động dung một cách dễ dàng.


Lục Tiểu Phụng không nhịn được hỏi :


- Chuyện gì vậy?


Hoa Mãn Lâu trầm giọng đáp :


- Máu.


Lục Tiểu Phụng sửng sốt hỏi :


- Sao lại có máu? Máu của ai?


Hoa Mãn Lâu đáp :


- Tiểu đệ chỉ hy vọng không phải là máu của Thương Quan Phi Yến.


Đúng là máu của Thương Quan Phi Yến rồi. Cổ họng cô bị cắt đứt máu chưa ngưng hết. Mặt cô đầy vẻ kinh ngạc, khủng khiếp, chẳng khác gì cái chết của Đại Kim Bằng Vương. Hiển nhiên cô cũng không ngờ người này lại hạ độc thủ giết cô. Cô không tin mình chết về tay y.


Y là tình nhân hay kẻ vô tình?


Trong bóng tối chẳng có một ai. Gió thổi khiến mùi máu tanh sặc sụa!


Hoa Mãn Lâu buồn rầu nói :


- Thế mà y vẫn giết cô.


Lục Tiểu Phụng "Ồ" một tiếng.


Hoa Mãn Lâu nói :


- Hiển nhiên y không tin lời nói của công tử.


Lục Tiểu Phụng lại "Ồ" một tiếng.


Hoa Mãn Lâu nói tiếp :


- Bây giờ y hạ sát Thương Quan Phi Yến để bịt miệng, tưởng trên cõi đời này không còn người thứ hai nào biết y là ai nữa.


Lục Tiểu Phụng vẫn "Ồ" một tiếng chứ không nói gì.


Hoa Mãn Lâu nói :


- Thế thì công tử vĩnh viễn không kiếm thấy y.


Lục Tiểu Phụng bỗng nhắc lại câu nói trước :


- Tại hạ chỉ biết bất luận là ai làm việc lầm lỗi đều phải chịu hậu quả tương đương.


Hoa Mãn Lâu buồn rầu hỏi :


- Thương Quan Phi Yến đã phải chịu hậu quả tương đương rồi, nhưng còn kẻ giết cô thì sao?


Người giết Thương Quan Phi Yến đã mất hút vào trong bóng tối. Có thể hắn mất hút vĩnh viễn.


Lục Tiểu Phụng đột nhiên cầm tay Hoa Mãn Lâu hỏi :


- Lão bản đâu rồi?


Lão bản không thấy đâu nữa. Địa động cầm tù mọi người chẳng còn một ai. Trên mặt cái bàn gỗ cũ kỹ bao nhiêu bình trà cùng chén uống nước đều vỡ tan tành.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Mở đầu: Bốn đại cao thủ Thiên giáo vận y phục bó chẽn, màu xám ngoét sầm sập

12-07-2016 50 chương
Cưới Cô Vợ Non Nớt

Cưới Cô Vợ Non Nớt

Nếu bạn nào đã đọc Ai Cho Anh Lên Giường, Cô Vợ Nhỏ Cay Cú Không Chọc Được của

21-07-2016 9 chương
Rất xa, rất gần

Rất xa, rất gần

Tôi không còn nhớ mình đã bắt đầu biết yêu từ khi nào. Nhưng trong trí óc của tôi

24-06-2016
Sai lầm của quạ

Sai lầm của quạ

Từ trên mỏm núi cao có con đại bàng lao xuống cắp một con cừu non bay đi. Một chú

24-06-2016
Như cách của chúng ta

Như cách của chúng ta

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Những thiên thần ngồi trên cán

25-06-2016
Nhà hoang

Nhà hoang

(khotruyenhay.gq) - Có lẽ phải đưa mẹ về quê! Ở thế này mệt mỏi lắm – Anh nói -

27-06-2016
Hoa bụi đường

Hoa bụi đường

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Chúng ta

25-06-2016
Sắc màu của tình bạn

Sắc màu của tình bạn

Audio - Có một ngày sắc màu của thế giới này bắt đầu tranh luận với nhau xem ai có

01-07-2016

Polly po-cket