Insane
Lục Tiểu Phụng - Cổ Long

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 08-07-2016
Số chương: 151
5 sao 5 / 5 ( 129 đánh giá )

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long - Chương 20 - Kiếm thần mỉn cười (Hết)

↓↓

Gã ăn mày chỉ vào quan tài một cái:

bạn đang xem “Lục Tiểu Phụng - Cổ Long ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


_Chỉ đáng ngủ trong quan tài.


Triệu Hạt Tử nói:


_Ngươi nói không sai chút nào, ta xem không phải chỉ có hai tên này, những tên còn lại cũng đáng nằm hết trong quan tài của ta. Ăn mày, còn có bao nhiêu cổ quan tài trống vậy?


_Hình như không còn nhiều lắm.


_Dĩ nhiên là không còn nhiều, chỉ còn sáu cổ thôi.


_Sáu cổ? Nhiều như vậy sao?


_Tiệm tạp hóa có hai tên, lão Sa có hai tên ...


_Chỗ lão Sa tại sao chỉ có hai tên? Không phải là ba tên sao?


_Ba tên? Không lẽ ngươi tính giết luôn cả lão đại của chúng ta sao?


_Ai mà dám?


Gã ăn mày nói:


_Đấy chỉ có bốn tên, còn hai tên nữa là ai?


_Ngươi quên mất trong tù có Ngưu Nhục Thang và Tây Môn Xuy Tuyết sao?


_Ai mà quên? Có ai quên được Tây Môn Xuy Tuyết?


o O o


Đúng vậy. Có ai quên được Tây Môn Xuy Tuyết?


Lão già là người quên không được.


Làm xong chuyện của bà lão rồi, lão già thôi thúc dục dã bà lão:


_Đi cứu Tây Môn Xuy Tuyết thôi chứ?


_Dĩ nhiên, bây giờ đi cứu, là đúng lúc.


_Tại sao bây giờ đi cứu lại là đúng lúc?


_Bởi vì những người trong Hoàng Thạch Trấn bây giờ đang dùng hết toàn lực đi đối phó bọn Trung Nguyên tiêu cuộc, nhất định sẽ không sai người nào đi coi chừng nhà giam.


_Bọn Trung Nguyên tiêu cuộc sẽ bị giết hết cả đám sao?


_Chắc là vậy.


_Vậy thì sao bà không kiếm cách cứu giùm bọn họ?


_Ông có cách nào cứu bọn họ không?


Lão già không nói gì, bởi vì lão không biết trả lời ra sao, lấy lực lượng của bọn họ hai người, làm sao cứu cho nổi mấy người kia?


Không những vậy, chuyện này còn chưa tra ra được chân tướng, bọn họ còn chưa biết người chủ mưu là ai.


Tra chưa ra người chủ mưu, còn ai đi tin lời một ông già và một bà già? Ai đi tin những người thật thà ở Hoàng Thạch Trấn lại đang mưu hại bọn Trung Nguyên tiêu cuộc?


Ngay cả Lục Tiểu Phụng cũng không tin, vì vậy mà chàng bị giết.


_Bà cho là ai chủ mưu chuyện này?


Lão già hỏi.


_Xem chuyện trước mắt, chỉ có hai người là đáng nghi ngờ nhất.


_Ai?


_Bách Lý Trường Thanh và Kim Bằng.


_Hai người đó? Tại sao? Một người là tổng tiêu đầu của Trung Nguyên tiêu cuộc, một người là phó tổng tiêu đầu, tại sao lại đi ăn cướp tiêu của mình?


_Tại sao lại không? Ông có biết đồ bảo tiêu này trị giá bao nhiêu không?


_Bao nhiêu?


_Ba ngàn năm trăm vạn lượng vàng.


_Như vậy là bao nhiêu?


_Như vậy là xài cho tới tám mươi đời nhà ông còn xài không hết.


_Nhiều vậy sao? Ai đem tiền đi đâu nhiều vậy?


_Theo tôi biết, đây là tiền phí tổn chiến tranh của triều đình.


_Tại sao lại đem chuyển đi đâu?


_Bởi vì có tin đồn, miền nam sắp có phản loạn, vì vậy đem vàng xuống miền nam, lo chuyện dự bị chiến tranh.


_Tại sao không trực tiếp dùng quân đội áp tải?


_Sợ bị lộ cơ mật, bởi vì biến loạn ở miền nam, còn chưa biết có thật hay không, không ai biết, nếu vạn nhất chuyện vận chuyển vàng về miền nam bị lộ ra, lập tức sẽ sinh ra phản loạn, không thể ứng phó kịp.


_Vì vậy mới nhờ Trung Nguyên tiêu cuộc vận chuyển dùm?


_Đúng vậy.


Bà lão nói.


_Có điều xem ra, những người ở Hoàng Thạch Trấn đại khái đã dự mưu chừng nửa năm nay rồi. Làm sao họ biết được chuyện này?


_Vì vậy tôi mới nghi một trong hai người Bách Lý Trường Thanh và Kim Bằng là chủ mưu.


_Ồ.


Lão già nói:


_Bọn họ là những người biết chuyện vận chuyển vàng về miền nam, nhưng chính họ đã có dư tiền tài của cải, còn đi cướp tiền làm gì nữa?


Bà lão bật cười. Bà ta nói:


_Bây giờ ông có tiền không?


_Có.


_Xài được bao lâu?


_Xài được cho đến khi tôi chết cũng không hết.


_Nếu như có thêm một trăm vạn lượng vàng để trước mắt ông, ông có muốn không?


_Tôi mà không muốn mới quái lạ.


Lão già nói.


_Vì vậy, có ai mà không muốn giàu thêm vào cho nhiều nhĩ.


_Có một người!


_Ai?


_Lục Tiểu Phụng.


Bà lão lại bật cười lên, bà ta nói:


_Người chết dĩ nhiên là chẳng muốn giàu thêm vào cho nhiều.


Lão già cũng bật cười, lão ta nói:


_Lục Tiểu Phụng quả thật là người chết rồi sao?


_Ai nói không phải?


Lão già không trả lời. Bởi vì lão ta đang đưa tay lên miệng, "suỵt" một tiếng.


Bọn họ đã đến trước cửa phòng giam, vì vậy lão già mới ra hiệu cho bà lão đừng nói nữa, thật ra, dù tiếng nói của lão già và bà lão có lớn cách mấy, người trong phòng giam cũng chẳng nghe được gì.


Bởi vì trong phòng giam, chẳng có ai ở đó canh phòng.


Có chứ, chỉ có Tây Môn Xuy Tuyết và Ngưu Nhục Thang bị giam trong phòng thế thôi, nhưng bọn họ có nghe, thì có gì mà sợ?


Nếu có người nghĩ như vậy, người đó sai lầm ngay.


Bởi vì Tây Môn Xuy Tuyết đã nghe có tiếng người bên ngoài, không những vậy y còn đưa ngón tay ra điểm một cái, ngọn đèn trong phòng giam phụt tắt, tiếp theo đó, y lấy tay bịt miệng Ngưu Nhục Thang lại, đưa miệng lại nói nhỏ trong tai nàng ta:


_Đừng la!


Sau đó, người của y trườn không một tiếng động lên bên trên bức tường chỗ cánh cửa.


Cánh cửa phòng giam từ từ mở vào bên trong.


Cánh cửa đẩy vào tấu xảo về phía bức tường Tây Môn Xuy Tuyết đang núp.


Cửa phòng giam mở ra được một nửa, lão già bỗng kêu lên "ui da" một tiếng.


Đấy là vì lão ta thấy trong phòng giam tối tăm mù mịt, tiếp theo đó, nghe lão ta


lẩm bẩm một mình nói:


_Đến trễ rồi, Tây Môn Xuy Tuyết không ở đây.


_Ai nói ta không có ở đây?


Tùy theo tiếng nói, một cổ kiếm khí đã xông vụt tới lão già.


Thân hình lão già bỗng nhiên giựt lùi lại .

Chương trước

↑↑
Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Giới thiệu: Trung Nguyên Tứ Tuyệt là bốn người có võ công siêu tuyệt trong võ

11-07-2016 40 chương
Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Giới thiệu: Lộc Đỉnh Ký là bộ truyện tranh hành động nói về một cậu bé sống

09-07-2016 248 chương
Bà tôi

Bà tôi

"Cháu ơi cháu ngủ với bà Mẹ cháu mót cà đến tận non trưa Cháu ơi cháu đã ngủ

23-06-2016
Khi người lớn cô đơn

Khi người lớn cô đơn

Cũng lâu lâu rồi, không có ca khúc nào chạm vào cõi lòng đủ để tôi phải viết bất

28-06-2016
Tuổi thơ trong tôi

Tuổi thơ trong tôi

Hồi đó, khoái nhất là cả đám tụ tập lại nghe kể chuyện ma, thịnh hành nhất thì

30-06-2016
Chỉ cần bên cạnh nhau

Chỉ cần bên cạnh nhau

Tôi bắt đầu thấy khó chịu với tình yêu của em, nó sâu sắc và chân thành đến khó

01-07-2016
Con Mèo Đen

Con Mèo Đen

Đời giáo viên có lẽ chỉ cần thế là đã cảm thấy đủ hạnh phúc. *** Sau một

24-06-2016
Lạc lối

Lạc lối

Tôi là ai? Tôi từ đâu đến? Tháng ngày hôm nay đã là bao nhiêu rồi? Tuyết vẫn còn rơi

24-06-2016
Sự tích sao băng

Sự tích sao băng

Ở nơi đó, trong chiếc quan tài pha lê tuyệt đẹp, nàng Hath vẫn nằm im, xinh đẹp. Mái

30-06-2016
Món quà để đời

Món quà để đời

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện ngắn "Tháng năm không ở lại") Sau này

27-06-2016