XtGem Forum catalog
Lục Tiểu Phụng - Cổ Long

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 08-07-2016
Số chương: 151
5 sao 5 / 5 ( 9 đánh giá )

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long - Chương 19 - Lão thực hòa thượng không lão thực

↓↓

Đấy là ngày cuối cùng Lục Tiểu Phụng khâm phục mình đã có sức nhẫn nại.

bạn đang xem “Lục Tiểu Phụng - Cổ Long ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Đấy là ngày thứ chín, không phải ngày thứ bảy. Bởi vì Lục Tiểu Phụng lại đợi thêm hai ngày nữa.


Hai ngày đó chàng đã bước ra một trăm hai mươi bốn lần, nhưng một trăm hai mươi bốn lần đó không có lần nào thành công.


Bởi vì mỗi lần chàng bước ra, đầu não chàng bỗng nổi lên một cảm nghĩ.


Nếu chàng vừa đi, Tây Môn Xuy Tuyết đem Sa Mạn về đây thì sao ?


Nếu như Sa Mạn về đây mà không gặp chàng thì sao ?


Vì vậy chàng ở lại, đợi mòn mỏi, đợi mòn đợi mỏi.


Hoàng hôn. Hoàng hôn trước giờ vẫn làm người ta khoan khoái.


Bởi vì hoàng hôn là lúc thân nhân sắp được đoàn tụ.


Người nông phu vác cuốc, đi dưới ánh mặt trời lặn rạng hồng cả bầu trời, đi trên con đường nhỏ ven ruộng, về đoàn tụ với người nhà.


Mỗi người mỗi nghề, nhìn thấy ánh mặt trời lịm dần, là biết đã đến giờ nghỉ ngơi, một ngày lao khổ có thể được ngừng lại rồi.


Những cặp tình nhân ước hội, sẽ bắt đầu trang điểm, chuẩn bị cho buổi gặp mặt sau hoàng hôn.


Chỉ có một người trước hoàng hôn phải ngồi đợi ở đó vô cùng không thoải mái.


Lục Tiểu Phụng là người đang đợi, nhưng gương mặt chàng dưới ráng chiều đang lộ ra một nụ cười, bởi vì chàng không còn phải đợi nữa, bởi vì chàng đã nghe có tiếng xe ngựa chạy lại.


Bởi vì chàng đã thấy cỗ xe của Tây Môn Xuy Tuyết. Bởi vậy hoàng hôn hôm nay, là hoàng hôn làm Lục Tiểu Phụng khoan khoái.


Nổi sung sướng của Lục Tiểu Phụng cũng như ráng chiều bên trời, đình lưu một chốc lát, rồi biến đi.


Bởi vì cái chàng thấy, là gương mặt phong sương của Tây Môn Xuy Tuyết, là gương mặt trắng bệch của Tiểu Ngọc.


Tuy Lục Tiểu Phụng rất bồn chồn, nhưng chàng không thôi thúc Tiểu Ngọc, chàng chỉ kiên nhẫn ngồi nghe Tiểu Ngọc thều thào kể lại chuyện Lão Thực hòa thượng không lão thực ra làm sao:


- Có hôm đó, Lão Thực hòa thượng bỗng nói y có chuyện muốn ra khỏi nhà vài ngày, bèn để tôi và Sa Mạn ở lại trong căn nhà nhỏ, còn y thì đi mất.


Sau đó bảy tám ngày, Lão Thực hòa thượng trở lại.


Lúc y trở lại, tôi không có trong nhà, bởi vì tôi đi lượm vỏ sò một mình.


Tôi ôm một mớ vỏ sò về cao hứng lớn tiếng gọi tên Sa Mạn lên.


Sa Mạn không trả lời tôi.


Tôi thấy Lão Thực hòa thượng đang ôm Sa Mạn.


Sa Mạn không thấy vùng vẫy gì, chắc là chị ấy xuất kỳ bất ý bị Lão Thực hòa thượng điểm vào huyệt đạo.


Tôi lớn tiếng hỏi Lão Thực hòa thượng tính làm gì vậy.


Y không nói gì cả, nhe răng ra cười với tôi.


Tôi xông lại chỗ y.


Y bỗng buông Sa Mạn ra, lấy cây kiếm đang treo trên tường xuống, đâm tôi.


Vũ công của y đáng sợ quá chừng.


Hình như y ngỡ là tôi đã chết rồi.


Vì vậy trước khi chết tôi còn viết xuống được bảy chữ.


- Rồi sau đó ?


Lục Tiểu Phụng nhịn không nổi hỏi cô.


- Sau đó tôi đến đây.


Lão Thực hòa thượng đáo để là lão thực thật hay lão thực giả, không ai biết được, nhưng ai ai cũng biết, vũ công của y rất cao, không có tí gì là giả, ai chọc đến y, y cứ cười hề hề, nhưng người chọc y bỗng nửa đêm chết đi không ai hay biết.


Lão Thực hòa thượng đã có nửa năm nay biệt tích trong giang hồ, không ai biết y đã đi đâu.


Lục Tiểu Phụng gặp lại y lần đầu tiên trong vòng nửa năm nay là ở trên đảo, Lão Thực hòa thượng bỗng từ trong rương nhảy ra, Lục Tiểu Phụng bắt đầu nghi ngờ một chuyện:


Lão Thực hòa thượng có bị bắt nhốt vào trong rương thật không ?


Lục Tiểu Phụng bỗng nhớ lại lúc ở trên đảo cùng Lão Thực hòa thượng nói chuyện:


- Tại sao hòa thượng còn không đi ?


- Tại sao ngươi còn không đi ?


- Ta đi không được.


- Ngay cả ngươi còn đi không được hòa thượng làm sao đi được ?


- Tại sao hòa thượng lại đây ?


- Hòa thượng không vào địa ngục ai vào.


- Ngươi biết nơi đây là địa ngục ? Ngươi lại địa ngục làm gì ? Cái vị Cửu thiếu gia kia là ai ? Tại sao lại bắt ngươi bỏ vào trong rương ?


Lão Thực hòa thượng không trả lời.


- Ngươi đã biết tại sao còn không nói ?


Lão Thực hòa thượng lẩm bẩm:


- Thiên cơ bất khả tiết lậu, Phật dạy:


"Không nói được, không nói được".


Lục Tiểu Phụng biết Lão Thực hòa thượng rất hiểu chuyện bí mật trên đảo.


Lục Tiểu Phụng bỗng nghĩ đến một vấn đề.


Có phải Lão Thực hòa thượng đã bị lão đầu thuyết phục và mua chuộc được để làm người ẩn hình ?


Lục Tiểu Phụng lại nhớ ra hai chuyện nữa:


Lão Thực hòa thượng núp dưới giường của Sa Mạn, chỉ cho chàng và Sa Mạn cách đào tẩu.


Lão Thực hòa thượng lại cứu bọn họ một lần trên thuyền.


Lục Tiểu Phụng đang suy nghĩ một điều:


tại sao phương pháp đào tẩu của mình không ứng nghiệm được, phương pháp của Lão Thực hòa thượng lại được ?


Lục Tiểu Phụng đang nghĩ một đến một chuyện đen tối:


Lão Thực hòa thượng và Cung Cửu đã quán thông với nhau sao ?


Lục Tiểu Phụng lập tức nghĩ ngay tới mấu chốt của vấn đề:


Tại sao ?


Nếu Cung Cửu muốn giết chàng, chàng tin là, y có thể giết chàng trên đảo dễ dàng.


Bằng thái độ cách cư xử của Cung Cửu, y nhất định không thể để Lục Tiểu Phụng và sa Mạn thoát được lên thuyền.


Cũng nhất định không thể để bọn họ đi thuyền về lại được đất liền ?


Đấy là chuyện tuyệt đối không thể xảy ra.


Trong lòng Lục Tiểu Phụng lại nổi lên một câu hỏi tương tự:


Đáo để vì lý do gì ?


Cung Cửu đã có ý thả cho chàng về lại đất liền, tại sao lại thiết kế hãm hại chàng, đẩy chàng vào đường cùng ?


Lão Thực hòa thượng lần này bắt cóc Sa Mạn là có ý gì ?


Lục Tiểu Phụng nhìn lên trời cao xanh thẳm, trong lòng bí tắc.


Mây trắng bay qua, mây trắng trôi lại, trời xanh vẫn là trời xanh.


Lục Tiểu Phụng bỗng cảm thấy trong lòng mình đang nóng lên. Trong một khoảnh khắc chàng bỗng nghĩ ra được một chân lý:


- Trời xanh không thay đổi, thay đổi chỉ có những tầng mây bay qua bay lại thế thôi.


Chỉ cần đẩy Lão Thực hòa thượng và Cung Cửu qua một bên, trời xanh ra sao vẫn còn y như vậy.


Bầu trời xanh ấy đại biểu cho lão đầu.


Lục Tiểu Phụng nhớ lại lão đầu đã nói với chàng rằng:


chỉ cần Lục Tiểu Phụng gia nhập cái nghề của lão đầu, tùy cho chàng muốn suy nghĩ bao nhiêu, nhất định không hạn chế chàng làm gì, bất cứ chàng muốn làm điều gì, bất cứ chàng muốn đi đâu, đều được cả. Đấy là chuyện không thể xảy ra, bởi vì Lục Tiểu Phụng vốn không muốn gia nhập.


Điểm đó, ắt lão đầu phải biết.


Vì vậy, thả chàng ra, cho chàng và Sa Mạn cùng đi, có phải là làm cho ái tình của hai người càng lúc càng thêm đậm đà thêm khó quên ?


Vì vậy, thiết kế hãm hại chàng, có phải là để cho chàng hành tẩu trong giang hồ càng lúc càng thêm khó khăn phiền phức ?


Những chuyện đó đều chỉ có một mục đích.


Mục đích của lão đầu là ... bắt chàng gia nhập bọn họ.


Nếu như Lục Tiểu Phụng gia nhập vào hàng ngũ bọn họ, chàng biết, chuyện cướp tiêu sẽ có thể làm cho rõ ra, không những vậy, nhất định sẽ do chàng lại phá án, lấy lại tiếng tăm thanh bạch của mình.


Bởi vì như vậy, danh vọng của chàng lại càng cao, lại càng không có ai sẽ nghi ngờ đến chàng, như vậy chàng có thể làm thành một người ẩn hình độc nhất vô nhị.


Nếu như Lục Tiểu Phụng gia nhập vào hàng ngũ bọn họ, chàng biết, Sa Mạn sẽ lập tức xuất hiện ra, chàng sẽ không còn phải chịu nổi đau khổ dằn vặt của tương tư.


Lục Tiểu Phụng còn có một câu hỏi trong đầu:


- Tại sao Lão Thực hòa thượng muốn chàng gia nhập ?

Chương trước | Chương sau

↑↑
Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Văn án: Mưa càng lúc càng nặng hạt. Đêm đã khuya, trên đường cũng đã vắng khách

10-07-2016 20 chương
Liên Thành quyết - Kim Dung

Liên Thành quyết - Kim Dung

Giới thiệu: Liên thành quyết là câu chuyện kể về chàng trai Địch Vân thật thà,

08-07-2016 49 chương
Phong Vân - Đan Thanh

Phong Vân - Đan Thanh

Giới thiệu: Bạn là người yêu thích truyện kiếp hiệp? Bạn là người yêu thích đến

09-07-2016 70 chương
Phong Vân - Đan Thanh

Phong Vân - Đan Thanh

Giới thiệu: Bạn là người yêu thích truyện kiếp hiệp? Bạn là người yêu thích đến

09-07-2016 70 chương
Bàn tay mẹ

Bàn tay mẹ

Khi tôi còn nhỏ, tức là cái thời chỉ thích được ngủ với bố mẹ vì có thể tránh

24-06-2016
Tokyo Hoàng Đạo Án

Tokyo Hoàng Đạo Án

Hãy tới đây, hạ giới và vòm trời BombôTa sẽ giết các con và cháu taCắt thân thể

20-07-2016 29 chương
Mua giầy

Mua giầy

Một người ở nước Trịnh, anh ta định mua cho mình một đôi giày để đi. Trước khi

24-06-2016
Hạnh phúc vô hình

Hạnh phúc vô hình

Bạn liệu có phát hiện ra rằng, khi mất đi hoặc thiếu thứ gì đó bạn sẽ luôn nhớ

30-06-2016
Yêu lắm cơ

Yêu lắm cơ

Hắn quyết định đi tìm cọc. Hắn chán rồi! Chán hết rồi! *** Chán những cuộc chơi

01-07-2016