XtGem Forum catalog
Lục Tiểu Phụng - Cổ Long

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 08-07-2016
Số chương: 151
5 sao 5 / 5 ( 126 đánh giá )

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long - Chương 15 - Về lại hòn đảo

↓↓
Lão hồ ly khoan khoái không được bao lâu.


Bởi vì vừa đến chỗ lúc trước thuyền bị gió bão đánh chìm, Lục Tiểu Phụng bèn nhảy xuống thuyền nhỏ, một mình đem theo một bình nước, một túi lương khô, chèo thuyền đi mất.


Lần này bọn họ không hề bị giông bão gì cả, Lục Tiểu Phụng bèn quyết định một mình mình tùy theo sóng biển phiêu dạt.


Chàng còn nhớ ở trên đảo, lão đầu có nói với mình:

bạn đang xem “Lục Tiểu Phụng - Cổ Long ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Cũng chỉ vì có dòng nước ngầm này, mà ông mới trôi vào được đảo.


Vì vậy chàng không ngớt thò tay xuống nước, xem thử nhiệt độ nóng hay lạnh.


Chàng đã thử hai trăm bảy mươi sáu lần rồi, nước biển vẫn còn lạnh chứ không ấm.


Chàng đã bắt đầu nóng nảy lên.


Chàng đang nghi ngờ mình có thể lên được đảo hay không.


Chàng đã bắt đầu hối hận, hối hận nhất định kiên trì không cho Sa Mạn theo.


Nếu Sa Mạn còn ở một bên, mặc kệ nước trôi làm sao, mặc kệ nước trôi đi đâu, tốt nhất là trôi đến tận đầu thế giới, trôi đến xứ hạnh phúc, trôi đến Bồng Lai tiên đảo trong truyền thuyết.


Chàng khát vọng được có Sa Mạn bên mình.


Ánh mặt trời sáng lạn làm sao, nước biển một màu xanh đậm, sóng nhẹ lăn tăn, thỉnh thoảng lại xô lên một làn sóng bạc.


Nếu có Sa Mạn bên mình, thật là một chuyện tuyệt vời !


Sa Mạn ! Sa Mạn ! Chàng đã yêu Sa Mạn rồi sao ?


Chàng bật cười.


Lúc này, thuyền của lão hồ ly chắc đã trở về lại.


Sa Mạn ở trên thuyền lão hồ ly, nàng có đang nhớ đến chàng không ? Hoặc đang ngồi tâm sự với Tiểu Ngọc ? Hoặc đang đùa giỡn với Lão Thực hòa thượng ?


Nghĩ đến Lão Thực hòa thượng, Lục Tiểu Phụng ngồi bật dậy.


Lỡ Lão Thực hòa thượng không lão thực thì làm sao ?


Phách ! Phách !


Đấy là tiếng động Lục Tiểu Phụng đang vung tay, tự tát cho mình hai cái bạt tai.


Lão Thực hòa thượng có lão thực hay không ? Không chừng y có gian trá với người khác, nhưng Lục Tiểu Phụng làm sao lại đi nghi ngờ y ? Không phải y đã cứu mình và Sa Mạn hay sao ?


Lục Tiểu Phụng lại đưa tay lên, chuẩn bị cho mình thêm hai cái bạt tai nữa, bàn tay của chàng bỗng ngừng ngang giữa không trung.


Bởi vì chàng chợt nhìn thấy một chấm đen lờ mờ xuất hiện ở đằng xa.


Trái tim của Lục Tiểu Phụng nhảy thót lên một cái. Đấy có phải là cái đảo chàng đã ở lại lần trước ?


Sao đêm, sao đêm đầy trời.


Sao thật sáng.


Sao thật lung linh.


Ngồi ngắm sao đêm bên bờ biển, thật là một chuyện vô cùng khoan khoái.


Dĩ nhiên, nếu có Sa Mạn bên cạnh, lại càng quá tốt.


Chẳng qua Lục Tiểu Phụng cũng không thấy có gì thất vọng lắm.


Bởi vì, chàng phải nghĩ cho ra rõ ràng một chuyện, trước khi mặt trời ló dạng.


Chuyện dính líu tới Nhạc Dương, dính líu tới lão đầu, dính líu tới Cung Cửu, dính líu tới Ngưu Nhục Thang, dính líu tới những đồ trân bảo bị thất lạc, dính líu tới ba trăm lẻ ba tay vũ lâm cao thủ.


Sắp phải đến lúc giải quyết một vấn đề nào đó, biểu hiện của Lục Tiểu Phụng, trước giờ vốn là biểu hiện của một kẻ đại trượng phu.


Nắm lấy được, buông ra được.


Quan trọng nhất là, có thể quên đi được tình, bỏ đi được ái.


Đấy là bản sắc của một kẻ anh hùng.


Lúc phải đối diện với kẻ địch, nếu một người còn cứ nhằn nhì, lưu luyến ái tình, người đó sẽ bị địch thủ đánh bại.


Lục Tiểu Phụng chưa từng bị đánh bại.


Lục Tiểu Phụng chỉ những lúc tình yêu, nói chuyện tình yêu, chỉ những lúc triền miên mới triền miên.


Hiện tại là lúc phải phân biệt rõ ràng hai chuyện tình yêu, đối địch.


Vì vậy dù Sa Mạn không có một bên, chàng không hề cảm thấy thất vọng.


Chàng đang nghĩ đến một trăm lẻ ba người bị thất tung.


Một trăm lẻ ba người này, nhất định còn ở trên đảo, có điều bọn họ đã mất đi năng lực để hoạt động.


Mỗi ngày chỉ ăn có một muỗng canh thịt bò, tay chân còn có năng lực đâu ra mà hoạt động ?


Ngưu Nhục Thang đối đãi họ như vậy, là có ý gì ?


Tại sao cô ta không giết quách bọn họ cho xong chuyện ?


Để cho bọn họ còn thoi thóp sống qua ngày, mục đích để làm gì ?


Chàng nghĩ đến số kim ngân châu báu giá trị ba ngàn năm trăm vạn lượng Một số tiền thật khổng lồ !


Một vụ án thật lớn lao !


Rõ ràng, chủ mưu của vụ án này, nhất định là lão đầu.


Nhạc Dương chỉ bất quá là một tên tiểu tốt vận chuyển hàng về đảo thế thôi, trong vụ án này, y không phải là một nhân vật quan trọng.


Nhân vật quan trọng chỉ có hai người.


Lão đầu và Cung Cửu.


Lão đầu là chủ mưu, Cung Cửu là kẻ chấp hành.


Có bao nhiêu là tay cao thủ trên đảo, muốn cướp những đồ châu báu đó, thật tình chỉ là chuyện nhấc bàn tay.


Nhưng điều trọng yếu không phải ở đó.


Lục Tiểu Phụng sực nhớ đến một câu nói.


Câu nói của lão đầu.


Phương pháp giết người chỉ có một loại.


Giết người xong, không những phải toàn thân thoái lui, còn phải không để lại bất cứ dấu vết gì, công cụ giết người tuy nhiều, phương pháp chính xác nhất chỉ có một thứ.


Đấy không những phải cần một tài năng lớn lao, mà còn phải cần một kế hoạch chu mật, nhẫn nại và trí tuệ.


Lão đầu là người đã giết Thôi Thành ?


Không thể vậy, lão đầu chẳng cần phải tự mình ra tay. có phải Cung Cửu ?


Chắc phải là y. Nhưng mà, y giết Thôi Thành bằng cách nào ?


Bên ngoài mật thất của Thôi Thành, có năm cái cửa sắt được phòng thủ nghiêm mật, được phép ra vào, chỉ có Trình Trung và Hồng Châu.


Có phải Cung Cửu đã mua chuộc Trình Trung và Hồng Châu giết Thôi Thành đi không ?


Rất có thể. Nhưng tại sao y lọt vào mật thất rồi, Trình Trung và Hồng Châu đều đã bị giết ?


Bọn họ nhất định không thể nào tự sát được !


Mà bức tường bốn bên, đều làm bằng đá hoa cương, cửa sắt không những lúc nào cũng có người thay phiên nhau canh gác, còn có khóa cửa do thợ khóa danh tiếng làm ra.


Bảo vệ nghiêm mật như vậy, còn ai có thể vào đó giết người ?


Chỉ có một hạng người có thể vào đó được, người có thể ẩn hình.


Đúng, người ẩn hình. Lục Tiểu Phụng phấn khởi tinh thần ! Chàng biết, chỉ có lão đầu biết người đó ẩn hình ra sao.


Vì vậy, sáng sớm mai, chuyện đầu tiên chàng phải làm là đi tìm lão đầu.


Hiện tại chàng cần phải được ngủ cho đầy đủ.


Bình minh ló dạng.


Ánh mặt trời làm Lục Tiểu Phụng mở bừng mắt ra.


Chàng đứng thẳng dậy, hoạt động một lát cho giãn nở gân cốt, chàng phát hiện ra đêm qua ngủ thật ngon, hiện tại tinh thần của mình rất phấn khởi.


Chàng bước mạnh về phía trước, lại chỗ vách núi có mọc đầy những dây đằng la, vạch đằng la ra, đi về phía thảm cỏ xanh mượt.


Cỏ xanh, nước chảy, tất cả đều giống như thuở nào, trừ một chỗ.


Lần này không có Nhạc Dương đứng đó nghinh đón chàng.


Không những không có Nhạc Dương, ngay cả một bóng người cũng không.


Yên lặng, yên lặng đến lạ lùng.


Trừ tiếng nước chảy tong tong ra, Lục Tiểu Phụng cơ hồ còn nghe được tiếng hoa đang nở.


- Yên lặng đến có thể nghe được tiếng hoa nở trong cỏ, có phải không ?


Lục Tiểu Phụng bị tiếng nói làm giật bắn cả mình lên.


Chàng quay người lại nhìn, lập tức thấy người vừa nói.


Vẫn khuôn mặt tròn tròn, cái đầu hơi sói, gương mặt vẫn đầy nụ cười rất hòa ái, vẫn bộ đồ chất liệu rất quý trên người.


Lão đầu.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Mở đầu: Bốn đại cao thủ Thiên giáo vận y phục bó chẽn, màu xám ngoét sầm sập

12-07-2016 50 chương
Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Mở đầu: Bốn đại cao thủ Thiên giáo vận y phục bó chẽn, màu xám ngoét sầm sập

12-07-2016 50 chương
Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Văn án: Mưa càng lúc càng nặng hạt. Đêm đã khuya, trên đường cũng đã vắng khách

10-07-2016 20 chương
Ma và người

Ma và người

"Bỗng ngỡ ngàng thấy người đáng sợ hơn ma. Chẳng biết được ai là bạn, là thù, ai

24-06-2016
Cha

Cha

20h30phút, nó vừa kết thúc một cuộc gọi về nhà, và cũng như những lần khác sau khi

24-06-2016
Quân Sủng Cô Vợ Nhỏ

Quân Sủng Cô Vợ Nhỏ

Quân Sủng Cô Vợ Nhỏ là truyện ngôn tình quân nhân dành cho các bạn thích đọc thể

21-07-2016 42 chương
Những con gián

Những con gián

Và sau cùng tuổi trẻ chúng tôi đã làm những gì để chống chọi lại những nỗi cô

24-06-2016
Mưa, em... và nhớ

Mưa, em... và nhớ

Trong hắn, Nhóc vẫn là cô gái nhỏ dễ thương và chưa có người yêu. Nhóc đã

24-06-2016