Snack's 1967
Lục Tiểu Phụng - Cổ Long

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 08-07-2016
Số chương: 151
5 sao 5 / 5 ( 4 đánh giá )

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long - Chương 13 - Sơn Tây Nhạn khét tiếng Quan Trung

↓↓

Ngờ đâu người tới nơi chỉ là một lão già đầu trọc, gương mặt vàng ửng, lại mặc bộ quần áo vải thô màu xám xịt. Cái áo dài chẳng ra dài, ngắn chẳng ra ngắn, vừa đắp tới đầu gối. Chân lão xỏ đôi vớ trắng, đi giầy vải sắc tro. Đúng là cách ăn mặc của một lão nhà quê.

bạn đang xem “Lục Tiểu Phụng - Cổ Long ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Nhưng hai mắt lão sáng ngời, hào quang chiếu ra bốn mặt.


Lạ ở chỗ bọn người trong viện hiển nhiên đang chờ đợi, mà lúc lão tới nơi lại chẳng một ai chào hỏi lão, chỉ lặng lẽ tránh ra để nhường lối.


Lão trọc đảo mục quang nhìn quanh một lượt rồi đột nhiên rảo bước đi về phía căn phòng có Lục Tiểu Phụng. Tướng lão đi có vẻ chậm chạp nhưng chỉ mấy bước đã vượt qua tòa viện tiến đến cửa phòng.


Cửa phòng đã mở sẵn, lão không gõ cửa cũng chẳng lên tiếng sừng sực đi vào ngồi đối diện với Lục Tiểu Phụng, cầm ngay hũ rượu ngửi mấy cái rồi cất tiếng khen :


- Rượu ngon quá!


Lục Tiểu Phụng gật đầu đáp :


- Đúng là rượu ngon.


Lão trọc hỏi :


- Mỗi người một nửa chứ?


Lục Tiểu Phụng đáp :


- Được.


Lão trọc không nói gì nữa bê ngay hũ rượu ghé miệng vào nuốt ừng ực một hồi rồi đặt xuống.


Chớp mắt nửa hũ rượu chui vào bụng lão. Bộ mặt vàng khè bỗng biến thành hồng quang mãn diện. Cả con người lão tỏ ra phấn khởi tinh thần. Lão giơ tay áo lên lau mép nói :


- Con mẹ nó! Thế mới tạm đủ.


Lục Tiểu Phụng cũng chẳng nói gì, đón lấy hũ rượu uống. Chàng uống cũng chẳng chậm hơn lão chút nào, nói cho đúng thì chẳng chậm hơn bất cứ ai.


Hũ rượu hết sạch không còn một giọt. Lão trọc đầu đột nhiên cười rộ nói :


- Hay quá! Rượu mạnh người cũng mạnh.


Lục Tiểu Phụng đưa tay áo lên chùi mép đáp :


- Người có mạnh mới biết rượu mạnh.


Lão trọc nhìn chàng hỏi :


- Ba năm chưa gặp nhau, ông bạn uống mãi mà sao không chết?


Lục Tiểu Phụng đáp :


- Hảo nhân là không sống lâu. Tại hạ chỉ lo cho lão, vì lão là hảo nhân.


Lão trọc trợn mắt lên hỏi :


- Ai bảo ta là hảo nhân?


Lục Tiểu Phụng cười đáp :


Người giang hồ còn không bảo Sơn Tây Nhạn là người đáng kể chơi được, mà con bà nó cũng là một đại hảo nhân.


Lão trọc cười rộ nói :


- Ngươi là kẻ đại tồi bại, ta là một đại hảo nhân thì con bà nó quả là hay thiệt!


Đan Phụng công chúa dòm ngó lão, cơ hồ không tin ở mắt mình.


Nàng không ngờ lão vừa trọc vừa cục mịch lại nói toàn giọng thô bỉ mà lừng danh ba chục năm. Cặp thiết chưởng của lão đã khét tiếng Quan Trung. Ai cũng kêu là đại hiệp Sơn Tây Nhạn.


Nhưng lão này lại chẳng có một chút nào là đại hiệp. Phải chăng đây chính là chỗ thành công của lão?


Dù lão thế nào đi chăng nữa thì con người nổi danh đại hiệp không phải chuyện dễ dàng.


Đan Phụng công chúa nghĩ mãi không ra. Bỗng nàng phát giác những việc nghĩ không ra càng ngày càng nhiều.


Sơn Tây Nhạn dừng tiếng cười, đưa mục quang lấp loáng ngó Lục Tiểu Phụng hỏi :


- Chắc ngươi không nghĩ ra được tại sao ta lại kiếm ngươi?


Lục Tiểu Phụng thừa nhận :


- Tại hạ nghĩ không ra.


Sơn Tây Nhạn nói :


- Thực tình ngươi mới đến Thái Nguyên, ta đã biết rồi.


Lục Tiểu Phụng cười đáp :


- Cái đó chẳng có chi là lạ. Chỉ có tại hạ đến rồi mà lão không biết mới là một quái sự.


Sơn Tây Nhạn nói :


- Nhưng mãi đến bây giờ ta mới tới tìm ngươi.


Lục Tiểu Phụng đáp :


- Vì lão bận nhiều việc quá.


Sơn Tây Nhạn nói :


- Ta chẳng bận việc gì hết. Ta không đến ngay chỉ vì ngươi là tân khách của sư thúc ta. Ta đã không thể là tân khách của lão thì cứ lờ đi như không biết là xong.


Lục Tiểu Phụng cười nói :


- Tại hạ lại tưởng vì mình cạo râu nên cả lão hữu cũng không nhận ra được.


Sơn Tây Nhạn cười rộ nói :


- Nhưng ta coi hai hàm râu của ngươi lại chán vô cùng!


Lục Tiểu Phụng đáp :


- Lão chán thì chẳng quan hệ gì, chỉ cốt sao người ta đừng chán là được.


Sơn Tây Nhạn đột nhiên dừng tiếng cười nói :


- Hoắc Thiên Thanh là sư thúc ta. Trên chốn giang hồ ít người tin như vậy. Còn người thì chắc đã biết rồi.


Lục Tiểu Phụng đáp :


- Tại hạ biết rồi.


Sơn Tây Nhạn hỏi :


- Bên ngoài có lão quái vật hút thuốc bào. Lão họ Phàn, tên gọi Phàn Ngạc. Ngươi có quen biết không?


Lục Tiểu Phụng đáp :


- Phải chăng là Phàn đại tiên sinh trước kia một mình sấn vào Phi Ngư đường, tảo binh tám đại trại. Y chuyên dùng dọc tẩu để điểm ba mươi sáu đại huyệt, bảy mươi hai tiểu huyệt của người.


Sơn Tây Nhạn đáp :


- Chính là lão đó.


Lục Tiểu Phụng nói :


- Sơn Tây Song Tú, họ Phàn, họ Giản ngang nhau. Thầy đồ kiết xác kia, Giản nhị tiên sinh, phải chăng là truyền nhân duy nhất về môn Đàn Chỉ Thần Công?


Sơn Tây Nhạn gật đầu đáp :


- Người kiết xác, thầy lang dạo, tên tiểu bản bán bao tử, người bán phấn hoa, thêm vào chưởng quỹ ở địa phương này và lão Vương mập ú bán mì ở ngoài cửa, cả thảy bảy người kết bái đệ huynh. Người ta kêu bằng "Thị Tỉnh thất hiệp" cũng có người hô bằng "Sơn Tây thất nghĩa".


Lục Tiểu Phụng cười mát nói :


- Đó toàn là những nhân vật lừng danh nghĩa sĩ thì cuộc nhã hứng bữa nay náo nhiệt vô cùng. Họ đến tòa tiểu viện này để hóng mát?


Sơn Tây Nhạn hỏi :


- Ngươi không biết họ đến đây làm gì thật ư?


Lục Tiểu Phụng đáp :


- Không biết.


Siơn Tây Nhạn nói :


- Bọn họ đều đồng môn với ta. Kể vai vế có kẻ còn là đồ tôn của Hoắc Thiên Thanh.


Lục Tiểu Phụng nói :


- Lão nhân gia tốt phước thiệt!


Sơn Tây Nhạn nghiêm nghị nói :


- Sáu chục năm trước tổ sư gai sáng lập Thiên Cầm môn. Điều đại giới thứ nhất là bọn ta phải tôn thầy trọng đạo, giữ vai vế cho đúng khuôn phép, nhất thiết không thể sai trật.


Lục Tiểu Phụng nói


- Dĩ nhiên phải đúng quy củ.


Sơn Tây Nhạn lại nói :


- Tổ sư gia suốt đời để hết tâm lực vào võ học, đến ngày tuổi già mới nghĩ tới đường gia thất.


Lục Tiểu Phụng hỏi :


- Thiên Cầm lão nhân cũng đã lấy vợ sinh con ư?


Sơn Tây Nhạn đáp :


- Vụ này quả ít người giang hồ biết tới. Năm tổ sư gia bảy mươi bảy tuổi mới có người nối dõi.


Lục Tiểu Phụng hỏi :

Chương trước | Chương sau

↑↑
Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Mở đầu: Bốn đại cao thủ Thiên giáo vận y phục bó chẽn, màu xám ngoét sầm sập

12-07-2016 50 chương
Chiếc cầu

Chiếc cầu

(khotruyenhay.gq) Không biết ông nói gì mà kể từ giờ phút đó bố mẹ không trò chuyện,

28-06-2016
Cách sống...

Cách sống...

Một ngày nào đó, khi nhìn lại bạn sẽ nhận ra rằng đấy mới chính là những khoảnh

23-06-2016
Xin lỗi anh là Gay

Xin lỗi anh là Gay

Năm ngày trước khi cưới, anh quỳ xuống chân cô bật khóc: "Anh là gay. Ngân ạ, anh là

01-07-2016
Cưới Cô Vợ Non Nớt

Cưới Cô Vợ Non Nớt

Nếu bạn nào đã đọc Ai Cho Anh Lên Giường, Cô Vợ Nhỏ Cay Cú Không Chọc Được của

21-07-2016 9 chương
Nước mắt của đá

Nước mắt của đá

Thật ra, trong lòng tau mi mãi mãi là mối tình đầu tiên mà tau không thể nào quên

23-06-2016
Chuộc lương tâm

Chuộc lương tâm

Audio - Câu hỏi của bố nhen lên một tia hy vọng trong lòng tôi. Rất nhanh trí, tôi bịa ra

01-07-2016