Lục Tiểu Phụng - Cổ Long

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 08-07-2016
Số chương: 151
5 sao 5 / 5 ( 125 đánh giá )

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long - Chương 13 - Đánh Một Ván Bài

↓↓

Lục Tiểu Phụng nói:

bạn đang xem “Lục Tiểu Phụng - Cổ Long ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Ngươi chính là Cung Cửu ?


Cung Cửu nói:


- Chính là ta !


Lục Tiểu Phụng hỏi:


- Chắc ngươi không ngờ ta lại đến tìm ngươi ?


Cung Cửu lạnh lùng nói:


- Trên đời này người không sợ chết nhiều lắm, chẳng phải một mình ngươi.


Lục Tiểu Phụng hỏi:


- Ta sợ chết ?


Cung Cửu nói:


- Vì vậy bây giờ ngươi nhất định đang hối hận.


Lục Tiểu Phụng hỏi:


- Hối hận ?


Cung Cửu nói:


- Ngươi hối hận lúc nãy sao không giết quách ta.


Lục Tiểu Phụng thở ra nói:


- Lúc nãy quả thật ta có cơ hội giết ngươi !


Cung Cửu nói:


- Ngươi không có cơ hội gì cả.


Lục Tiểu Phụng bật cười, nhìn vào cây roi mình đang cầm rồi cười ruồi.


Gương mặt Cung Cửu chẳng lộ vẻ gì xấu hổ, lúc nãy cây roi ấy hình như chẳng hề đánh vào người y.


Lục Tiểu Phụng nói:


- Ta không giết ngươi, đó là lỗi của ta, ta không hề muốn ngươi cảm kích, nhưng ngươi ...


Giọng nói của chàng ngưng lại, bởi vì Cung Cửu bỗng làm một chuyện rất kỳ dị.


Y bỗng cởi áo trên người mình ra, bày ra trước ngực và sau lưng.


Nước da của y trơn láng và trắng trẻo như bạch ngọc.


Lục Tiểu Phụng lại ngẩn người ra lần nữa.


Những vết roi vết máu trên người của y đã đi đâu mất hết rồi ?


Chàng không hiểu.


Tuy chàng có nghe truyền thuyết nói về một thứ công phu, luyện đến một mức độ nào đó, sẽ có sức tái sinh rất kỳ lạ, có thể trong khoảnh khắc hồi phục những vết thương lành lặn lại như thường, nhưng chàng vẫn cho đó chẳng qua là truyền thuyết hoang đường thế thôi.


Cung Cửu lại mặc y phục vào, yên lặng nhìn chàng, nói:


- Hiện tại có phải ngươi đã hiểu ?


Lục Tiểu Phụng hỏi:


- Hiểu gì ?


Cung Cửu nói:


- Lúc nãy ngươi không lầm tí nào, bởi vì ngươi không có lấy một chút cơ hội.


Lục Tiểu Phụng nói:


- Vì vậy ngươi cũng chẳng cần phải cảm kích ta.


Cung Cửu nói:


- Vì vậy hiện tại ngươi không chết không xong.


Lục Tiểu Phụng lại bật cười.


Cung Cửu nói:


- Bất cứ người nào đã làm chuyện không nên làm, đều không chết không xong.


Lục Tiểu Phụng nói:


- Huống gì ta còn thấy những chuyện không nên thấy.


Cung Cửu bỗng thở nhẹ ra nói:


- Chỉ tiếc là bây giờ ta còn chưa giết được ngươi.


Lục Tiểu Phụng hỏi:


- Bởi vì trước giờ ngươi chưa giết người miễn phí bao giờ ?


Cung Cửu nói:


- Vì ngươi, điểm đó ta cũng phá lệ được !


Lục Tiểu Phụng hỏi:


- Vậy thì người vì chuyện gì ?


Cung Cửu nhìn chàng đăm đăm một hồi lâu, bỗng hỏi:


- Cô ta ở đâu ?


Câu hỏi đó thật là đột ngột, thậm chí "cô ta" là ai cũng không nói rõ ra.


Lục Tiểu Phụng không ngần ngại trả lời ngay:


- Trong rương !


Cung Cửu hỏi:


- Ngươi biết ta đang hỏi ai ?


Lục Tiểu Phụng nói:


- Ta biết.


Chàng cũng nhịn không nổi hỏi lại:


- Ngươi cũng biết cô ta lọt vào tay bọn ta ?


Cung Cửu nói:


- Ngươi sợ chết, nhưng ngươi lại, dĩ nhiên không phải ngươi lại nạp mạng.


Hai người nhìn nhau một hồi, ánh mắt đầy vẻ biểu tình thật kỳ quái.


Bất kể là biểu tình như thế nào, trong đó ít nhiều cũng có chút tôn kính.


Cái thứ tôn kính kẻ thù địch, có lúc thậm chí còn tôn kính trang nghiêm hơn cả bạn bè với nhau nhiều.


Một hồi thật lâu, Cung Cửu mới chầm chậm nói:


- Ngươi tính dùng mạng cô ta, đổi lấy hai mạng các ngươi !


Lục Tiểu Phụng nói:


- Không phải hai mạng, mà là bốn mạng !


Cung Cửu hỏi:


- Hai mạng kia là Lão Thực hòa thượng và Tiểu Ngọc ?


Lục Tiểu Phụng gật đầu.


Chàng không thể không thừa nhận người này quả có chỗ siêu nhân của y.


Cung Cửu nói:


- Ngươi muốn ...


Lục Tiểu Phụng nói:


- Ta chỉ muốn được một tiếng đồng hồ.


Chàng lại giải thích thêm:


- Ta đem cô ta đi, ngươi quay thuyền lại, một tiếng đồng hồ sau, ta thả cô ta ra.


Cung Cửu hỏi:


- Hai chiếc thuyền nhỏ người đều đem đi hết ?


Lục Tiểu Phụng nói:


- Ta biết Tiểu Ngọc sẽ không để cho ta thất vọng.


Cung Cửu hỏi:


- Một tiếng đồng hồ sau, ngươi sẽ để cô ta hội họp lại với ta ?

Chương trước | Chương sau

↑↑
Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Văn án: Mưa càng lúc càng nặng hạt. Đêm đã khuya, trên đường cũng đã vắng khách

10-07-2016 20 chương
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Vết sẹo cuộc đời

Vết sẹo cuộc đời

Sẹo bên ngoài rách mấy rồi sẽ liền da thôi, nhưng sẹo trong lòng con người, tâm hồn

23-06-2016
Cây bồ kết nở hoa

Cây bồ kết nở hoa

Con quyết định nói rõ cho ba mẹ hay hoàn cảnh của con hiện tại. Những ngày ở nhà

27-06-2016
Ngày và Đêm

Ngày và Đêm

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Những thiên thần ngồi trên cán

25-06-2016
Chết thử!

Chết thử!

Bước vào lớp, khuôn mặt hớn hở của tôi lập tức ỉu xìu khi nhìn thấy hai đứa

24-06-2016
Sáng nay, Hà Nội vào thu

Sáng nay, Hà Nội vào thu

Cái nắng gay gắt của một mùa hè đã đi qua. Hà Nội giờ này chắc đang đắm mình trong

24-06-2016

XtGem Forum catalog