Old school Swatch Watches
Lục Tiểu Phụng - Cổ Long

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 08-07-2016
Số chương: 151
5 sao 5 / 5 ( 118 đánh giá )

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long - Chương 12 - Một kẻ cắp không ai bì kịp

↓↓

- Công tử có nắm vững phần nào thắng được y chăng?

bạn đang xem “Lục Tiểu Phụng - Cổ Long ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Lục Tiểu Phụng vẫn lặng thinh, rót rượu vào chung thủng thẳng ngồi xuống.


Hoa Mãn Lâu bỗng thở dài nói :


- Chắc là công tử không nắm vững phần nào nên cả rượu cũng không dám uống nhiều.


Ngày thường quả thực Lục Tiểu Phụng không uống rượu kiểu này. Từ ngày Đan Phụng công chúa đưa chàng đến đây, nàng cũng biến thành trầm mặc, chỉ ngồi bên lẳng lặng nghe nhiều mà nói ít. Sau một lúc đột nhiên nàng hỏi :


- Công tử vừa nói lên đỉnh cao nhất núi Thái Sơn cùng một gã tiểu thâu thi nhào lộn. Gã đó là ai?


Lục Tiểu Phụng cười đáp :


- Gã là ông vua ăn cắp, trong thiên hạ không còn ai là địch thủ, nhưng những người bị gã lấy cắp đều không tức giận mà còn lấy làm vinh hạnh nữa.


Đan Phụng công chúa hỏi :


- Tại sao vậy?


Lục Tiểu Phụng đáp :


- Vì người bị gã ăn cắp không có mấy, mà trước nay gã lại đánh cắp toàn những vật không đáng tiền. Gã lấy cắp bất quá vì cùng người ta đánh cuộc.


Chàng vừa cười vừa nói tiếp :


- Một hôm người ta thách gã đánh cuộc lấy cái bô đi tiểu của bà vợ Trần Phúc Châu là người gác phòng thứ nhất hiệu chữ "Thiên"...


Đan Phụng công chúa không nhịn được bật cười hỏi :


- Kết quả vụ này ra sao?


Lục Tiểu Phụng đáp :


- Thế mà gã lấy cắp được.


Đan Phụng công chúa hỏi :


- Tại sao công tử lại thi nhào lộn với gã?


Lục Tiểu Phụng đáp :


- Vì tại hạ biết mình ăn cắp không bằng gã, lại muốn lấy năm chục hũ rượu thật ngon của người khác, phải nhờ gã mới lấy được.


Đan Phụng công chúa mỉm cười nói :


- Thế là phải lắm. Cái đó kêu bằng đem cái sở trường của mình đánh vào sở đoản của địch. Sao công tử không dùng biện pháp này để đối phó với Hoắc Thiên Thanh?


Lục Tiểu Phụng thở dài đáp :


- Trên cõi đời này có hạng người bất luận giở trò gì đối phó với họ cũng bằng vô dụng. Tây Môn Xuy Tuyết và Hoắc Thiên Thanh là hạng người đó.


Đan Phụng công chúa hỏi :


- Công tử cho là Hoắc Thiên Thanh quả thực muốn quyết sinh tử với mình chăng?


Vẻ mặt dần dần trở nên nghiêm trọng, Lục Tiểu Phụng đáp :


- Diêm Thiết San theo lễ quốc sĩ đối với hắn, nhất định hắn phải đền đáp mối ân tình này, dù có chết cũng cam tâm.


Đan Phụng công chúa nói :


- Nhưng công tử bất tất phải liều mạng với hắn.


Lục Tiểu Phụng cười xòa tựa hồ không muốn thảo luận vụ này nữa, chàng đứng dậy từ từ bước đến bên cửa sổ.


Cửa sổ đã chống lên rồi, chàng ngó thấy một lão già mình mặc bào xanh đầu đội tiểu mạo không hiểu đã ngồi đó từ bao giờ. Lão ngồi trên cái ghế dài ở ngoài sân đang hút thuốc bào.


Đêm đã khuya, lão già vẫn tỉnh táo, không buồn ngủ chút nào. Lão thảnh thơi tựa hồ muốn ngồi chơi cho đến lúc trời sáng.


Lục Tiểu Phụng vừa cười vừa nói :


- Đêm khuya gió rét sương lạnh. Nếu lão tiên sinh cao hứng thì vào đây uống với bọn tại hạ mấy chúng để giết thì giờ.


Lão già không nhìn đến chàng, lại tựa hồ điếc tai không nghe tiếng.


Lục Tiểu Phụng đành nhăn nhó cười gượng.


Đan Phụng công chúa tức mình cười lạt nói :


- Người ta có lòng tốt mời lão uống rượu, lão không uống cũng không được.


Đột nhiên nàng bước tới cửa sổ vung tay một cái. Chung rượu trong tay nàng bay về phía lão già vừa mau lẹ vừa vững vàng. Rượu trong chung không sớt ra ngoài một giọt.


Lão già bật tiếng cười lạt, đưa tay ra đón lấy chung rượu, nhưng đổ cả xuống đất lại đập cái chung vỡ tan ra từng mảnh nuốt vào bụng như người ăn đậu hủ. Lão còn nhai cho vang lên những tiếng lách cách.


Đan Phụng công chúa thấy thế không khỏi sửng sốt. Nàng không nhịn được hỏi :


- Phải chăng lão này có tật lạ đời? Rượu không uống, lại nhá chung.


Lục Tiểu Phụng chuyển động mục quang mỉm cười nói :


- Có lẽ vì rượu của tại hạ mua, còn chung thì không phải.


Giữa lúc ấy ngoài viện có người tiến vào mà là người bán bao tử.


Đêm đã khuya, chẳng lẽ người này con vào đây làm nghề tiểu bản.


Chương trước | Chương sau

↑↑
Âm công - Cổ Long

Âm công - Cổ Long

Lời tựa: Bạch Bất Phục, người con hiếu thảo, lấy việc "đổi của chôn người"

12-07-2016 1 chương
Âm công - Cổ Long

Âm công - Cổ Long

Lời tựa: Bạch Bất Phục, người con hiếu thảo, lấy việc "đổi của chôn người"

12-07-2016 1 chương
Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Trích đoạn: Dưới Địa Song, là một sơn cốc hình như cái bồn, từ miệng động nhìn

11-07-2016 72 chương
Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Trích đoạn: Mặt trời sắp lặn, đàn quạ đang bay về tổ. Trên con đường cái quan

11-07-2016 1 chương
Một ngày cúp điện

Một ngày cúp điện

Đã lâu rồi Huế mới có một ngày cúp điện. *** Trưa nóng như đổ lửa chợt cúp

24-06-2016
Con gái - Con dâu

Con gái - Con dâu

(khotruyenhay.gq) Từ khi có con dâu, con gái thấy có cái gì đó lạ quá trời lạ. Má gần

29-06-2016
Ngã ba đường

Ngã ba đường

Trọn đời là gì? Ràng buộc hay là một loại hình khác của ràng buộc?  *** - Anh yêu

24-06-2016
Nhiều khi em muốn...

Nhiều khi em muốn...

Nhiều khi em muốn nói với anh rằng em nhớ anh, em nhớ anh nhiều lắm, nhưng lòng anh vẫn

30-06-2016