- Lữ Lân, con hãy đứng lên. Ta đã lớn tuổi rồi, không còn tham muốn gì nữa đâu.
bạn đang xem “Lục chỉ cầm ma - Nghê Khuông ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!
Ông cầm lấy viên Tuyết Hồn Châu đưa cho Lữ Lân, đoạn nói:
- Con hãy giữ lấy, và hãy cố gắng chăm sóc cho Đàm Nguyệt Hoa.
Đông Phương Bạch từ từ quay mình bước ra khỏi đại điện, thẫn thờ xuống núi.
Đám đệ tử Nga My đồng loạt kêu lên ngậm ngùi:
- Sư phụ! Sư phụ! Đừng bỏ chúng đệ tử...
Bước chân của Đông Phương Bạch vẫn không dừng, ai hiểu cho nỗi lòng của chàng từ đây.
Lữ Lân, sau giây phút bàng hoàng, chàng thấy không thể nán lại đây giây phút nào được, lập tức bắn mình xuống núi.
Lúc đó Thạnh Phủ cũng đang dìu Quỷ Thánh Thạnh Linh vào cốc núi dưỡng thương, tình cờ lại gặp Đoan Mộc Hồng, hắn liền chạy lại bên Đoan Mộc Hồng nói rối rít:
- Đoan Mộc cô nương! Chuyện gì cô nương phải buồn cho thằng oắt Lữ Lân ấy chứ! Đoan Mộc Hồng gắt lên:
- Im đi, đồ tiểu quỷ. Cô nương đang muốn giết ngươi đây.
Thạnh Phủ đâu biết được cõi lòng Đoan Mộc Hồng đang buồn tê tái vì nàng đã thầm yêu trộm nhớ Lữ Lân. Sáng nay chứng kiến sự kiện ngỡ ngàng ở Nga My Sơn, nàng đâm ra thờ thẫn nên bỏ ra ngoài núi, mới gặp cha con Quỷ Thánh.
Thạnh Phủ trơ trẽn cười lên sằng sặc:
- Đoan Mộc cô nương! Ta muốn chết dưới tay cô nương lắm. Ta muốn cưới Đàm cô nương làm vợ nên mới nhờ chủ nhân ta ra tay. Bây giờ Đàm cô nương đã bỏ đi rồi, ta thấy cô nương cũng đẹp lắm, thôi thì hãy theo ta...
Đoan Mộc Hồng điên tiết quát lên:
- Ngươi thật muốn chết phải không? Nàng nghiêng mình dùng thế Nhủ Yến Bay Sào phóng tới vung tay giáng xuống.
Bất chợt lúc đó Quỷ Thánh Thạnh Linh rên lên:
- Thạnh Tài, lấy cho ta cái này.
Thạnh Linh đưa tay chỉ trong bọc áo. Thạnh Phủ cúi xuống định lấy, nhanh như chớp Đoan Mộc Hồng xẹt ngang đã đoạt được cái hộp nhỏ, mà nàng cũng không biết là vật gì.
Thạnh Linh cố kêu lên:
- Thạnh Phủ... lấy lại đi, viên thuốc Âm Thi mười năm công lực của ta...
Thạnh Phủ, quay mình tung ra một chưởng Âm Thi Chưởng, một vùng áp lực chụp xuống Đoan Mộc Hồng.
Đoan Mộc Hồng lẹ tay mở hộp bỏ viên thuốc vào miệng, đoạn lách mình ra sau, không ngờ chưởng lực Thạnh Phủ rất hùng hậu, song chưởng bủa ra liên tục kèm với môn Quỷ Khốc Thần Hiệu làm cho Đoan Mộc Hồng lúng túng, bị Thạnh Phủ điểm trúng huyệt Kiên Trinh, bất động.
Thạnh Phủ cười lên khả ố:
- Sao hả người đẹp, ta đã bảo là cô đâu thua kém gì Đàm cô nương... Hãy theo ta...
Hắn vừa ôm xốc Đoan Mộc Hồng lên định đi, thì dưới chân hắn, Quỷ Thánh Thạnh Linh đã ôm cứng, Thạnh Linh thều thào:
- Thạnh Phủ, con hãy cứu ta! Thạnh Phủ nghiêng người co chân còn lại tung ra một cước.
Bùng! Thạnh Linh văng qua một bên.
Thạnh Phủ ôm Đoan Mộc Hồng chạy đi, không quay lại xem phụ thân hắn ra sao.
Thạnh Linh cho đến phút chết cũng không ngờ được là mình chết về tay Thạnh Phủ.
-oOo-
Đàm Nguyệt Hoa băng mình ra khỏi Nga My Sơn, nàng chạy không cần phương hướng, chung quanh nàng núi rừng mịt mùng bao phủ, phía trước là một thung lũng sâu thăm thẳm.
Đàm Nguyệt Hoa nhắm mắt tung mình lao xuống. Hình ảnh Đông Phương Bạch chập chờn ẩn hiện, rồi nàng không biết gì nữa.
-oOo-
Thời gian trôi qua không biết bao lâu, trong cơn mê tỉnh Đàm Nguyệt Hoa được hai Tam Khùng và Tứ Khùng cứu đem về sơn cốc. Sư phụ của Tam Khùng, Tứ Khùng ra tay cứu chữa cho Đàm Nguyệt Hoa tỉnh dậy.
Lão già hỏi:
- Này bé con! Ngươi ở đâu mà rơi xuống vực? Đàm Nguyệt Hoa đáp:
- Đa tạ lão tiền bối cứu mạng, nhưng tiểu nữ lại không muốn sống nữa, tiểu nữ họ Đàm.
Lão già hỏi tiếp:
- Họ Đàm à? Ngươi là sao với Hắc Sát Thần Quân Đàm Thăng? Đàm Nguyệt Hoa đáp:
- Là phụ thân của tiểu nữ.
Lão già bèn kể cho Đàm Nguyệt Hoa biết, lão ta là bạn với ông ngoại của Đàm Nguyệt Hoa, tức Cung chủ Ma Cung.
Đàm Nguyệt Hoa cố lắng nghe nói tới Ma Cung nên hỏi:
- Tiền bối nói Ma Cung chủ là ông ngoại của tiểu nữ? Lão già mỉm cười:
- Bộ phụ thân ngươi không nói cho ngươi biết à? Đàm Nguyệt Hoa liên tưởng tới cha mẹ nàng bất hòa mười mấy năm trời, chắc cũng là do chỗ này đây.
Đàm Nguyệt Hoa trầm tư giây lát rồi nói:
- Chẳng hay tiền bối có hay biết là Bát Long Thiên Âm...
Lão già biến sắc, cắt ngang:
- Ngươi nói gì? Bát Long Thiên Âm, tiếng đàn ma xuất hiện hả? Đàm Nguyệt Hoa chậm rãi kể cho lão nghe về Lục Chỉ Cầm Ma, và tiếng đàn quái ác.
Lão thở dài sườn sượt:
- Sát kiếp giang hồ đã lên rồi, phải có Hỏa Huyền Cung và Hỏa Liên Tiễn mới được.
Đàm Nguyệt Hoa lại biến sắc hỏi dồn:
- Tiền bối nói Hỏa Huyền Cung và Hỏa Liên Tiễn để làm gì? Lão già giải thích cho Đàm Nguyệt Hoa:
- Đó là hai vật khắc chế Bát Long Thiên Âm.
Đàm Nguyệt Hoa mừng quá reo lên:
- Tiểu nữ có thể làm được Hỏa Huyền Cung...
Niềm vui vừa lóe lên thì nàng lại tiu nghỉu, vì nàng chưa hiểu Hỏa Liên Tiễn là gì. Đàm Nguyệt Hoa hỏi tiếp:
- Lão tiền bối! Hỏa Liên Tiễn là gì? Nó ở đâu? Lão già lắc đầu nói:
- Hỏa Liên Tiễn là tên lửa kết hợp với Hỏa Huyền Cung đem lại hiệu quả khắc chế Bát Long Thiên Âm. Trước đây mấy mươi năm, ta có nghe nói nó ở mật thất của Ma Cung.
Đàm Nguyệt Hoa vui mừng nói:
- Ở chỗ ông ngoại của tiểu nữ? Lão già chậm rãi đáp:
- Khó hy vọng lắm, vì Ma Cung ở trên chốn giang hồ không ai biết được, mà dầu có biết được cũng không vào được, trận pháp biến ảo khôn lường vây bọc lấy Ma Cung. Trừ phi...
Đàm Nguyệt Hoa nôn nóng cắt lời:
- Sao hả tiền bối? Mẫu thân của tiểu nữ không biết sao? Lão già tiếp tục:
- Trừ phi ngươi tìm được tấm bản đồ Ma Cung, còn mẫu thân ngươi làm sao biết được đường vào mật thất.
Bao nhiêu niềm hy vọng trả thù của Đàm Nguyệt Hoa như chơi vơi, nàng từ tạ ra đi.
Chương trước | Chương sau