Nhắc lại, Hàn Ngọc Hà bị lão bà quái dị bắt đi đến một sơn động. Bà ta giải huyệt đạo cho Hàn Ngọc Hà.
bạn đang xem “Lục chỉ cầm ma - Nghê Khuông ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!
Chợt lão bà cất tiếng hỏi:
- Ngươi có phải là con gái của Kim Tiên Chấn Càn Khôn Hàn Tốn? Hàn Ngọc Hà hừ lên một tiếng, song chưởng đưa ra, nàng đã vận lên đến bảy thành công lực đánh ra thế công này, một thế chưởng đắc ý nhất trong Thiên Âm Chưởng.
"Ầm! Ầm!" Lão bà không ngờ Hàn Ngọc Hà ra tay lẹ như thế, lão bà hét lên:
- A ha! bé này giỏi thật...
Vừa nói vừa đưa chưởng lên đối địch, Hàn Ngọc Hà nghe một luồng âm nhu lạnh buốt từ từ xoắn đến trước ngực.
Hàn Ngọc Hà nhảy qua một bên, vung tay trái lên theo thế Ngọc Thố Đảo Dược đánh thẳng vào mạn sườn lão bà.
Lão bà nghiêng mình lướt tới, cười ha hả:
- Này bé con! Để ta dạy cho ngươi thêm vài thế nha, hãy ráng mà nhớ lấy.
Dứt lời, lão bà xoay người như chong chóng. Toàn thân người Hàn Ngọc Hà bị trùm trong bóng chưởng lạnh buốt của lão bà.
Hàn Ngọc Hà đã hai ba lần định thoát ra, nhưng không sao tiến, lùi được. Thái Âm Chưởng đã vung ra đến độ chót, nhưng không sao chọc thủng được thế chưởng quái dị của lão bà.
Lão bà không có ý định sát hại Hàn Ngọc Hà nên các thế đánh chủ yếu là biểu diễn, thành thử Hàn Ngọc Hà còn đứng yên được cho tới lúc này.
Lão bà dừng tay nhảy ra hỏi lớn:
- Bé con! Hãy trả lời câu hỏi vừa rồi của ta, ngươi tên là gì nhỉ? Hàn Ngọc Hà xấu hổ vì Thái Âm chưởng của mình không địch lại, định nổi giận nhưng nhớ lại lúc bị bà ta bắt đi, bà ta có nói tới Đông Phương Bạch sư phụ của Lữ Lân.
Bởi vậy thay vì trả lời, Hàn Ngọc Hà lại hỏi:
- Chẳng hay lão tiền bối là gì của Đàm cô nương? Lão bà chợt sa sầm nét mặt:
- Ta hỏi ngươi tên gì? Đàm Dực Phi muốn cưới ngươi làm vợ có phải không? Hàn Ngọc Hà nghe lão bà tự nhiên nhắc tới Đàm Dực Phi, làm con tim nàng rộn rịp.
Hàn Ngọc Hà đỏ mặt nói:
- Phụ thân ta chết rồi, còn ta là Hàn Ngọc Hà con gái của người, sao lão bà không trả lời câu hỏi của ta.
Lão bà đáp:
- Đàm Dực Phi là con trai ta, nếu ngươi ưng hắn thì ngươi là con dâu ta rồi. Ha! Ha! Ha! Tiếng cười của lão bà nghe âm u và rít lên vang dội, trong tiếng cười hình như chất chứa một nỗi u hồn.
Lão bà ngưng bặt, hỏi tiếp:
- Này bé con, mười tám năm nay ta chưa bước chân ra khỏi nơi này. Ngươi sẽ được diễm phúc nếu nghe theo lời ta.
Hàn Ngọc Hà chợt động tâm linh, nàng cảm thấy lão bà trước mặt còn nhiều bí mật, nàng đáp:
- Vãn bối xin nghe lời tiền bối chỉ dạy.
Lão bà nói:
- Các thế chưởng pháp khi nãy, ngươi còn nhớ không? Ta sẽ truyền dạy cho ngươi một pho chưởng pháp vô địch để ngươi đi trả thù cho phụ thân ngươi, với một điều kiện.
Hàn Ngọc Hà hỏi:
- Điều kiện gì hả tiền bối? Lão bà đáp:
- Truyền lại cho Đàm Dực Phi, con ta.
Hàn Ngọc Hà chưng hửng:
- Tại sao tiền bối không trực tiếp truyền thụ cho Đàm công tử? Lão bà nói:
- Ta không muốn gặp lão bất nghĩa ấy.
Hàn Ngọc Hà không hiểu nỗi mối bất hòa của vợ chồng lão, mà chồng của lão bà là ai? Nhân vật gì? Có phải là Hỏa Tiều Đảo chủ Hắc Sát Thần Quân gì đó mà Kim Cô Lâu đã nói trên đỉnh Tiêu Nhân Phong.
Nói xong bà ta đưa tay kéo Hàn Ngọc Hà đi ra sau động đá, Hàn Ngọc Hà đâu biết được rằng môn võ công đó có tên là Ma Kinh đã từng làm giang hồ tán đởm kinh hồn, một môn võ tuyệt luân trong tà phái. Cũng chỉ vì luyện môn này mà vợ chồng lão gây ra mối bất hòa. Lão bà chính là mẫu thân của Đàm Dực Phi và Đàm Nguyệt Hoa, có tên là Cuồng Phong Song Sát Hắc Thanh Hoa vợ của Hắc Sát Thần Quân Đàm Thăng.
Chương trước | Chương sau