Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung


Tác giả:
Đăng ngày: 09-07-2016
Số chương: 248
5 sao 5 / 5 ( 119 đánh giá )

Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung - Chương 239 - Triều đình đại kế chủ hòa bình

↓↓

Mọi người cởi áo rồi, mình trần trùng trục, nhảy lên mấy cái. Quả nhiên không một ai đeo súng.

bạn đang xem “Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Phi Yến Đa La trong lòng hổ thẹn, cúi đầu xuống không dám nói gì.


Vi Tiểu Bảo lại lớn tiếng:


- Bọn người La Sát mặt dầy không thủ tín, chẳng thể tin được. Lột quần áo bọn chúng ra khám kỹ lại xem có còn hỏa khí không?


Phi Yến Đa La kinh hãi vội nói:


- Công tước đại nhân! Xin đại nhân rộng ơn cho. Đại nhân... đại nhân... mà lột quần tệ nhân, thì tệ nhân... đành chịu tự sát...


Vi Tiểu Bảo đáp:


- Cái gì thì được, còn việc cởi quần thì không thể khoan miễn.


Phi Yến Đa La năn nỉ:


- Xin đại nhân khoan thứ cho một lần. Nhất thiết mọi điều gì khác, tệ nhân đều xin tuân theo ý kiến của đại nhân.


Vi Tiểu Bảo hỏi:- Vừa rồi đội kỵ binh của Hầu tước đại nhân xông lại làm cho bản sứ khiếp quá phải chui vào gầm bàn, như thế còn chi là thể diện của Công tước đại nhân?


Vụ này Hầu tước đại nhân tính sao đây?


Phi Yến Đa La mắng thầm:


- Cái đó tự ngươi nhát gan, ta biết làm thế nào?


Nhưng ngoài miệng hắn đáp:


Tệ nhân xin nguyện ý bồi thường những sự tổn thất của đại nhân.


Vi Tiểu Bảo trong lòng hoan hỷ nghĩ thầm - Đến lúc làm tiền được rồi đây.


Nhưng trong lúc nhất thời gã nghĩ không ra bắt đối phương bồi thường bằng cách nào, liền hạ lệnh:


- Hãy cắt đai quần từ đại quan cho đến tiểu binh La Sát.


Bọn đằng bài thủ hô lớn:


- Xin tuân lệnh!


Chúng giơ đao lên thò vào sau lưng bọn người La Sát, quay lưỡi ra ngoài kéo một cái. Lập tức đai lưng bị đứt liền.


Bọn người La Sát từ Phi Yến Đa La trở xuống chẳng một ai là không sợ hết hồn, hai tay giữ chặt cạp quần chỉ sợ tụt mất.


Vi Tiểu Bảo nổi lên tràng cười khanh khách ra lệnh:


- áp giải bọn người La Sát, nổi hiệu đắc thắng đưa về doanh trướng.


Lúc này quan binh La Sát ai cũng chỉ lo tụt quần, tuyệt không dám kháng cự, riu ríu theo bọn Thanh binh giữ nguyên đội ngũ đi về phía Đông.


Đông Quốc Cương cười nói:


- Trí kế của Vi đại soái quả là thần diệu. Ai cũng phải khâm phục. Chỉ trong khoảnh khắc mà Cột được hai tay của hết thảy ba trăm quan binh La Sát.


Vi Tiểu Bảo cười đáp:- Bọn nam nhân La Sát sợ nhất là bị tụt quần. Trái lại, bọn nữ nhân không ngán vụ đó. Thế có lạ không?


Bọn Đông Quốc Cương híp mắt lại mà cười một cách mê ly.


Đoàn người và đại quân hội họp rồi, đoàn quân Thanh đẩy hơn hai trăm cỗ súng lớn ra, bỏ áo súng đi, miệng súng chĩa về phía quân La Sát.


Thời bấy giờ tuy hỏa khí nước La Sát đã lợi hại lắm, nhưng ở phía Đông cũng không đem đến nhiều bằng Vua Khang Hy đã chuẩn bị cho một cuộc đại chiến.


Có đến phân nửa súng ống được điều động cho trận tuyến Ni Bố Sở. Bất luận về binh lực hay hỏa khí bên quân Thanh cũng nhiều hơn gấp mấy lần.


Cánh quân La Sát đột nhiên ngó thấy rất nhiều súng lớn, đều ngơ ngác nhìn nhau, lộ vẻ cực kỳ khiếp sợ.


Các tướng thống lĩnh quân đội vội truyền lệnh đóng cổng thành lại. Nhưng quân Thanh cũng không đánh thành.


Lúc này đội trưởng, phó đội trưởng và một tên tiểu đội trưởng đoàn kỵ binh Kha Tát Khắc đã bị Song Nhi điểm huyệt không nhúc nhích được. Ba tên này đứng ở chỗ đất trống coi chẳng khác gì nhưng pho tượng gỗ.


Các binh tướng La Sát hối hả chạy vào thành, chưa kịp lưu tâm đến. Bây giờ đứng trên mặt thành nó thấy đều lấy làm kinh dị, nhưng chẳng ai dám chạy ra cứu viện.


Sau chừng nửa giờ họ thấy ba người vẫn đứng trơ không nhúc nhích, một đội kỵ binh Kha Tát Khắc mở cửa thành đến cứu.


Nhưng đội kỵ binh này mới đi được hơn mười trượng, bỗng nghe quân Thanh nổ mấy phát súng lớn.


Tướng thủ thành vội nổi hiệu lui quân. Đội kỵ binh Kha Tát Khắc lại lật đật quay về. Chúng sợ quân Thanh kéo đến thì cả đội quân đi cứu viện cũng bị vây hãm.


Quân hai bên cách nhau đến mấy trượng. ở đằng xa ngó thấy ba người đứng không nhúc nhích, tư thế rất quái dị rất lấy làm kỳ, bỗng nghe quân Thanh nổi lên tràng cười ho hố, hết thảy La Sát binh càng kinh hãi hơn.Vi Tiểu Bảo đưa bọn Phi Yến Đa La vào trong doanh trướng.


Chủ khách an tọa rồi, bọn thân binh bưng trà ra mời.


Vi Tiểu Bảo chỉ cười hì hì chứ không nói gì.


Phi Yến Đa La tức giận lên tiếng:


- Công tước đại nhân! Đại nhân đừng đem tệ nhân ra làm trò cười nữa. Đại nhân muốn giết thì giết quách đi cho rồi!


Vi Tiểu Bảo cười đáp:


- Bản sứ cùng Hầu tước đại nhân là chỗ bạn hữu, sao lại giết nhau được? Bây giờ chúng ta lại bàn đến chuyện phân chia cương giới.


Gã cho là lúc này các đại thần bên đối phương đã lọt vào tay mình thì bất luận mình đưa ra điều khoản gì, họ cũng khó lòng chống lại.


Không ngờ Phi Yến Đa La là một quân nhân xuất thân bản tính rất quật cường. Hắn ngang nhiên đáp:


- Tệ nhân là tù binh của đại nhân, không còn là sứ thần ngang hàng để thương nghị việc hoạch định cương giới nữa. Tệ nhân đã ở dưới sự uy hiếp của đại nhân thì điều khoản gì cũng không thể đàm phán được. Dù đàm phán thành tựu, kiềm chữ rồi, cũng coi là vô hiệu.


Vi Tiểu Bảo hỏi:


- Sao lại vô hiệu?


Phi Yến Đa La đáp:


- Nhất thiết mọi điều khoản đều do đại nhân định đoạt thì còn đàm phán cái gì? Đại nhân không thể bức bách tệ nhân đàm phán được?


Vi Tiểu Bảo hỏi:


- Sao lại không bức bách đại nhân đàm phán được?


Phi Yến Đa La đáp:


- Nói tóm lại là tệ nhân không chịu khuất phục. Đại nhân vung đao chém hay nổ súng bắn chết tệ nhân thì cứ việc động thủ đi!Vi Tiểu Bảo cười hỏi:


- Nếu bản sứ kêu người lột trần Hầu tước thì sao?


Phi Yến Đa La tức giận đến cùng cực, đứng phắt dậy quát:


- Ngươi...


Hắn vừa nói được tiếng ngươi, đột nhiên quần tụt xuống, vội đưa tay nắm lấy.


Nguyên đai quần hắn đã bị đứt. Lúc ngồi trên ghế, không cần để tay giữ cạp quần. Trong cơn thịnh nộ, hắn đứng phắt dậy, quên mất vụ này. May mà hắn còn cứu vãn kịp thời, chưa đến nỗi hở hang làm cho xấu mặt.


Các đại quan và bọn tùy tùng bên Thanh ở trong trướng không sao nhịn được đều nổi lên tràng cười rộ.


Phi Yến Đa La tức giận đến sắc mặt lợt lạt mà hai tay vẫn phải nắm giữ cạp quần, bộ dạng coi rất tức tưởi.


Hắn toan đưa ra những lời khích ngang khẳng khái một phen cho bõ tức. Khốn nỗi hai tay còn bận việc, không thể chỉ trỏ vung múa cho thêm uy thế. Hắn muốn hiên ngang cũng chỉ đến được hạn độ nào mà thôi.


Phi Yến Đa La hắng giọng mấy tiếng, ngồi xuống nói:


- Ta là Khâm sứ của Sa Hoàng bệ hạ nước La Sát, ngươi không làm nhục ta được. Bậc đại trượng phu thà chết chứ không chịu nhục.


Vi Tiểu Bảo đáp:


- Hầu tước đại nhân cứ yên lòng. Bản sứ không làm nhục đâu. Chúng ta hãy hòa hảo mở lại cuộc đàm phán phân chia cương giới.


Phi Yến Đa La móc túi lấy khăn bịt cửa miệng buộc quanh ra sau gáy để tỏ ý không lên tiếng về cuộc hòa đàm.


Vi Tiểu Bảo sai thân binh đem rượu ngon nhắm tốt bày lên bàn. Gã rót rượu ra chung, cười nói:


- Mời đại nhân! Đại nhân bất tất phải khách sáo.


Phi Yến Đa La ngửi thấy mùi rượu thơm ngát không nhịn được, cởi khăn tay, nâng chung lên uống.Vi Tiểu Bảo cười hỏi:


- Hầu tước đại nhân lại dùng đến miệng ư?


Phi Yến Đa La uống rượu ăn thịt, vẫn không trả lời, tỏ ra dùng miệng để ăn uống chứ không để nói.


Vi Tiểu Bảo tiếp tục khuyên mời. Gã nghĩ bụng cho hắn uống say hoặc giả làm cho hắn phải khuất phục.


Không ngờ Phi Yến Đa La uống mười mấy chung rồi, cầm khăn lau miệng xong bịt lại buộc chằng ra sau như trước.


Vi Tiểu Bảo thấy tình trạng này không khỏi bật cười. Gã sai thân binh dẫn hắn vào hậu trướng nằm nghỉ và ra lệnh canh giữ nghiêm mật.


Vi Tiểu Bảo cùng bọn Sách Ngạch Đồ, Đông Quốc Cương ngồi lại bàn cách đối phó.


Đông Quốc Cương nói:


- Thằng cha này quật cường như vậy, hắn kiên quyết không chịu cùng chúng ta mở cuộc hòa đàm mà chịu tha hắn về thì thật chẳng cam tâm chút nào.


Sách Ngạch Đồ hiến kế:


- Hãy giam giữ hắn mươi ngày hay nửa tháng, mỗi bữa làm thịt mấy tên quỷ La Sát trước mặt hắn, thử xem hắn có quật cường mãi không?


Đông Quốc Cương đáp:


- Nếu chúng ta bức bách quá, hắn tự tử thì thật rầy rà! Chúng ta dùng võ lực bắt đại thần của đối phương ép việc nghị hòa, không chừng Hoàng thượng còn gia tội bọn mình nữa.


Sách Ngạch Đồ gật đầu nói:


- Đông Công gia nói thế là phải. Mình cứ một mực dùng cương cũng không được.


Các đại thần thương nghị hồi lâu vẫn chưa tìm ra diệu sách.Bữa nay bắt được Phi Yến Đa La tuy là một phen thắng trận, nhưng không


hợp với chủ ý của Vua Khang Hy trong cuộc mưu hòa, mà còn phản bội đại kế của

Chương trước | Chương sau

↑↑
Ghen...

Ghen...

Trên đời này, nếu có cuộc thi coi ai ghen tuông dữ nhất thì chắc vợ tôi thể nào cũng

29-06-2016
Người con hiếu thảo

Người con hiếu thảo

Tôi chuyển nhà đến nơi ở mới không bao lâu, cứ mỗi ngày vào lúc trời gần sáng ở

01-07-2016
Hoa hồng có gai

Hoa hồng có gai

Cuộc sống của cô là những trang sách mở, bất cứ ai nhìn vào đó cũng có thể soi

29-06-2016
Người thủ thư

Người thủ thư

(khotruyenhay.gq) Nga chợt tỉnh dậy bởi một âm thanh loạt xoạt. Cô đã ngủ quên và

01-07-2016
25 tuổi, em...

25 tuổi, em...

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện ngắn "Tháng năm không ở lại") *** 25

27-06-2016

80s toys - Atari. I still have