Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Chỉ đao - Nam Kim Thạch


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 20
5 sao 5 / 5 ( 131 đánh giá )

Chỉ đao - Nam Kim Thạch - Chương 13 - Đồng tẩu song ký

↓↓

Chân lão còn chưa chấm đất, cả ba ngọn phi tiêu đã được phóng ra.

bạn đang xem “Chỉ đao - Nam Kim Thạch” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Lão vừa ra tay, lập tức bốn năm chục tên cao thủ phía sau cũng đồng loạt xuất thủ. Trong chốc lát, phi tiêu ám khí đủ lại bay đầy trời chẳng khác nào ong bị vỡ tổ. Tất cả đều nhắm vào bóng đen mà bay tới.


Người kia lúc này đang ở trên cây, vội hừ lên một tiếng thả mình xuống mặt đất. Sau đó hắn thi triển khinh công đào tẩu theo lối con đường mòn.


Miêu Phi Hổ lập tức vẫy tay hét lớn:


- Đuổi theo !


Vừa được lệnh đầu đảng, những tên cao thủ của Tam Thập Lục trại lập tức ồ ạt vòng qua dốc chân núi đuổi theo bóng đen.


Bóng kia dáng chạy có hơi khập khiễng. Chạy được khoảng mười trượng, bóng đen quay đầu lại nhìn. Tuy bọn người của Yến Sơn đuổi sát phía sau, nhưng vẫn không sao đuổi kịp.


Chỉ quẹo qua mấy khúc quanh, bóng dáng của người kia đã mất hút.


Dương Phàm chợt ra hiệu cho cả bọn dừng lại và lên tiếng:


- Người này khinh công thật là cao, không giống như đã bị thương. Lẽ nào đối phương cố ý phái hắn đến đây để dụ bọn ta hay sao ?


Miêu Phi Hổ trầm ngâm giây lát, lắc đầu:


- Trên đường chúng ta toàn là đêm đi ngày nghỉ, đương nhiên không thể nào lộ hành tung được. Nếu như Hoắc Vũ Hoàn có ý dụ địch, hắn đâu có cần phải cắt đứt con đường...


Đang bàn tán, đột nhiên cả bọn nhìn thấy ở phía khu rừng trước mặt một đốm lửa bay vút lên không.


Âu Nhứt Bằng vọt miệng kêu:


- Nhất định tên vừa rồi đã mang thương tích nặng, chạy không nổi nữa, nên mới nấp vào trong rừng phát hoa? tiêu làm ám hiệu thông báo cho đồng bọn biết chúng ta đã xâm nhập vào căn cứ của chúng.


Miêu Phi Hổ căm phẫn giậm chân ra lệnh:


- Nếu là như vậy, sớm muộn gì chúng ta cũng phải sống mái với Hoắc Vũ Hoàn một phen. Chuyến này chúng ta nhất định sẽ không trở về bằng hai bàn tay không. Tất cả mọi người lập tức men theo con đường mòn đuổi theo cho đến tận nơi. Mau


Âu Nhứt Bằng thấy Miêu Phi Hổ tán đồng lời nói của mình, trong lòng lão vô cùng mừng rỡ. Bỗng chốc, tinh thần lão phấn chấn trở lại, lập tức xông lên đi đầu.


Thế rồi cả bọn cùng nhau cắm đầu đuổi theo một đoạn nữa. Lúc này, từ xa đã có thể nhìn thấy bức hàng rào gỗ ở bên ngoài miệng cốc.


Âu Nhứt Bằng hớn hở cao giọng gọi:


- Anh em ơi ! Đã đến tận hang ổ của bọn chúng rồi. Ai muốn phát tài hãy mau theo ta.


Kỳ thật, không cần đợi lão lên tiếng, bọn cao thủ của Yến Sơn cũng đã nhìn thấy hàng rào gỗ kia. Hơn nữa bọn chúng còn nhìn thấy bóng đen hồi nãy vừa mới chạy vào phía bên trong hàng rào.


Âu Nhứt Bằng liền xách binh khí xông đến trước cửa hàng rào. Đột nhiên lão nghe thấy những tiếng "vút " rồi từ bên trong một loạt tên bay ra.


Đừng tưởng Âu Nhứt Bằng tính tình lỗ mãng và nóng nảy mà xem thường võ công của lão. Vừa nghe tiếng tên bay, thân hình đồ xộ của lão liền lăn một vòng ra sau, đồng thời đưa binh khí lên múa mấy vòng.


Hơn mười mấy cây ám tiễn đều rơi xuống đất hết.


Bọn xạ tiễn bên trong hình như nhắm thấy rằng kháng cự không nổi, vôi vàng ném hết cung tên rồi tháo chạy lấy thân.


Âu Nhứt Bằng xông nhanh đến trước, vung đao chém bung cửa ra. Cả bọn ở phía sau lập tức tràn vào trong


Miêu Phi Hổ rút cặp Ô Kim song kích ra quát lớn:


- Nghe nói ở nông trang này chỉ có một thông lộ duy nhất. Bây giờ mọi người hãy thừa thắng xông lên, đừng để cho bọn chúng có cơ hội trở tay.


Bọn cao thủ Yến Sơn nhất tề dạ lớn rồi tiến nhanh vào trong sơn cốc.


Vừa vòng qua cánh rừng rậm ở bên ngoài miệng cốc, quả nhiên bọn chúng nhìn thấy Thiết Liên Cô trong tay đang cầm trường kiếm, hối thúc hai tên hán tử khiêng một cái rương sắt, đang vội vã tháo chạy ra phía sau gian nhà gỗ.


Âu Nhứt Bằng hai mắt bỗng nhiên sáng rỡ lên, hét lớn:


- Nữ tặc ! Chạy đâu cho thoát. Mau để cái rương lại cho Phật gia


Thiết Liên Cô không hề đếm xỉa đến lão, mà chỉ lo hối thúc hai tên hán tử mau mau khiêng cái rương chạy miết.


Khi cả bọn Miêu Phi Hổ đuổi theo ra đến phía sau gian nhà gỗ, thì không còn nhìn thấy bóng dáng Thiết Liên Cô đâu nữa mà chỉ nghe tiếng heo kêu phát ra từ phía chuồng súc vật ở phía sau hậu viện.


Âu Nhứt Bằng đảo mắt nhìn quanh rồi ngạc nhiên hỏi:


- Người đâu ? Tại sao không thấy ?


Một tên trại chủ của Yến Sơn chạy đến trước cửa chuồng súc vật nhìn vào. Đột nhiên hắn kêu lên:


- Ở đây có một con đường hầm...


Miêu Phi Hổ giậm chân nói:


- Thôi rồi, trong cốc này nhất định còn có một lối ra khác bí mật. Tất cả hãy chia nhau đi xem thử.


Tên trại chủ kia cũng có chút ít am hiểu về những cơ quan bí mật. Bởi vậy hắn vội vàng lao vào bên trong chuồng súc vật tiến vào trong đường hầm. Chỉ một lát sau, tên trại chủ quay trở ra hồi báo:


- Quả nhiên bên dưới có một thông đạo bí mật, được xây dựng rất là rộng lớn. Có thiết kế cửa sắt và ẩn tàng các cơ quan khác.


Miêu Phi Hổ liền cắt ngang lời gã:


- Cánh cửa sắt có đóng hay là không ?


Tên trại chủ trả lời:


- Vẫn chưa đóng. Bên trong thông đạo vẫn còn nhìn thấy ánh đèn và nghe cả tiếng bước chân nữa.


Âu Nhứt Bằng liền xen vào:


- Nhất định là tên nữ tặc khiêng cái rương kia chưa chạy được bao xa. Chúng ta không mau đuổi theo còn chờ đợi gì nữa ?


Nói xong lão liền phi thân vào trong đường hầm.


Dương Phàm vội nắm áo lão kéo lại và bảo:


- Đừng vội lỗ mãng. Trong thông đạo có thể bọn chúng đã mai phục sẵn. Nếu đuổi theo như vậy e rằng quá nguy hiểm...


Âu Nhứt Bằng không đợi cho lão nói hết, liền vội cắt ngang:


- Chúng ta đến đây là vì mục đích gì ? Không vào bên trong chẳng lẽ đứng đây nhìn ả kia mang số châu báu đi hay sao ? Nếu như ngươi sợ thì cứ việc đứng ở đây. Còn bọn ta thì nhất định phải đuổi theo.


Không cần đợi cho Dương Phàm biện bạch, lão đưa tay gạt Dương Phàm ra, rồi cúi người chui vào trong đường hầm.


Miêu Phi Hổ dường như cũng sợ Âu Nhứt Bằng sẽ nuốt hết một mình số châu báu trong rương, nên vẫy tay hạ lệnh:


- Chui vào !


Chương trước | Chương sau

↑↑
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Người chồng điên

Người chồng điên

"Cô câm miệng cho tôi!" Chưa kịp phản ứng được chuyện gì đang xảy ra, một cái tát

30-06-2016
Người mẹ điên

Người mẹ điên

Ðây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy mẹ, kể từ khi biết nhớ. Người đàn bà đó

28-06-2016
Ngôi nhà không có mái

Ngôi nhà không có mái

Lần ngồi tù thứ tư Miền đã suy nghĩ rất nhiều, anh đã đếm nếu ra tù đúng hạn

29-06-2016
Nụ hôn trong mơ

Nụ hôn trong mơ

…Nó nhắm mắt lại, gương mặt hơi ngửa lên khẽ ửng hồng. Chờ đợi. Hồi

29-06-2016
Một vụ mất tích

Một vụ mất tích

Tháng 10 với dân khối 10 như một lớp keo mỏng kết dính những người bạn xa

28-06-2016

Ring ring