Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long

Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 50
5 sao 5 / 5 ( 28 đánh giá )

Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long - Chương 8 - Hận cừu dục vọng

↓↓

Tiêu Biệt Ly trao cho chàng một vật, thốt:

bạn đang xem “Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Có người gởi cái này đến cho lão đệ !


Diệp Khai chớp mắt:


- Thúy Bình ?


Tiêu Biệt Ly cũng chớp mắt:


- Lão đệ luôn luôn thông minh như vậy à !


Diệp Khai cười nhẹ:


- Rất tiếc, trước mặt nữ nhân nào tiểu đệ ưa thích là tiểu đệ biến thành một ngốc


tử !


Chàng tiếp lấy vật đó.


Một mảnh giấy xếp nhỏ.


Mở mảnh giấy ra, chàng thấy mấy chữ: - Đóa châu hoa, ngươi có trao cho ai chăng ?


Diệp Khai mơn man đóa châu hoa nơi áo, tợ si, tợ dại ...


Tiêu Biệt Ly nhìn chàng, buông tiếng thở dài, thốt:


- Nếu ngu huynh trẻ lại độ hai mươi tuổi, thì nhất định là phải có đánh nhau với lão đệ !


Diệp Khai cười nhẹ:


- Vô luận Tiêu huynh bao nhiêu tuổi, tuyệt đối lão huynh chẳng phải là kẻ nam nhân thích đánh nhau vì nữ sắc.


Tiêu Biệt Ly lắc đầu:


- Lão đệ nhìn lầm ngu huynh rồi !


Diệp Khai chớp mắt:


- Ạ !


Tiêu Biệt Ly tiếp:


- Lão đệ có biết tại sao đôi chân của ngu huynh cụt mất đi chăng ?


Diệp Khai lại chớp mắt:


- Vì nữ nhân ?


Tiêu Biệt Ly cười khổ:


- Khi ngu huynh phát hiện ra nữ nhân đó chỉ là một con chó cái, thì mọi việc đều muộn rồi ! Quá muộn !


Bỗng lão cười tươi, tiếp:


- Nhưng nàng này tuyệt nhiên không thuộc hạng ngu huynh vừa đề cập đó. Lão đệ tin lão huynh đi ! Nàng chẳng bao giờ bán mình rẻ giá cho bất cứ ai !


Diệp Khai hỏi:


- Thế nàng bán gì ?


Tiêu Biệt Ly tiếp:


- Nàng bán nam nhân ! Nam nhân càng khó bán, nàng càng thích bán !


Qua luôn mấy vọng cửa, Diệp Khai đến nơi mà chàng muốn đến. Chàng gõ cửa.


Bên trong có tiếng hỏi: - Ai ?


Diệp Khai đáp: - Khách.


Bên trong thốt: - Hôm nay, tiểu thơ không tiếp khách.


Diệp Khai hỏi: - Nếu khách đạp chân, cửa tung ra thì sao ?


Bên trong, có tiếng cười trong trẻo: - Nhất định là Diệp công tử !


Một tiểu cô nương vừa cười vừa mở cửa, kêu lên: - Quả thật Diệp công tử đây mà !


Diệp Khai cười trả lễ: - Hẳn là các cô nương sợ hư cửa !


Gian nhà bày trí rất thanh nhã, một vài chậu hoa ở trong một vài khóm trúc bên ngoài.


Mành trúc cuốn lên, chủ nhân bước ra đón khách.


Chủ nhân không trang điểm, song vẻ đẹp tự nhiên thừa quyến rũ bất cứ ai.


Nói chung, nàng không đẹp lắm, nhưng con người đó có một năng lực phi thường, người ta khó tìm được cái nét chính tạo nên mỵ lực đó.


Nàng là Thúy Bình.


Vừa thấy Diệp Khai, nàng cau mày hỏi:


- Công tử không mua nổi một chiếc áo và một đôi giày mới à ?


Diệp Khai lắc đầu:


- Không !


Thúy Bình cau mày hơn:


- Không ?


Diệp Khai đáp:


- Mua cũng nổi, song không mua vì không muốn thay đổi.


Thúy Bình lại cau mày hơn một chút:


- Tại sao ?


Diệp Khai đáp:


- Tại vì vật cũ có năng lực bảo hộ người mang nó. Như, đôi giày rách của tại hạ ...


Thúy Bình chớp mắt:


- Bảo hộ người ?


Diệp Khai nhấc chân lên, chỉ lỗ rách nơi đế giày thốt:


- Cô nương thấy lỗ rách ở nơi chân giày chứ ? Kẻ nào vô lễ với tại hạ, nó dám ngoạm cho chết luôn lắm.


Thúy Bình cười bước tới thốt:


- Tôi thử xem nó có dám ngoạm tôi chăng !


Diệp Khai nắm nàng, giữ lại:


- Nó không dám ngoạm cô nương, thì còn tại hạ đây, tại hạ dám ngoạm !


Thúy Bình cười sằng sặc, ngà vào lòng chàng.


Trong bóng tối, nấp mình trên mái nhà, một nữ nhân bao mặt quan sát khắp bốn


Nữ nhân đó đuổi theo một bóng người, đến đây mất hút, cắt đứt.


Nàng biết, bên dưới mái nhà, là đối phương nào, song đối phương đó không tiếp nữ nhân, thì làm sao xuống tận nơi mà truy tầm ? Bởi đây là một kỹ viện.


Nàng tự hỏi:


- Hắn là ai ? Tại sao hắn nghe lén câu chuyện của bọn ta ? Hắn có nghe được gì chăng ?


Nếu nàng không bao mặt, tất thấy vẻ kinh hoàng hiện lên trên mặt đó.


Bởi, câu chuyện của nàng, là câu chuyện tối mật. Tuyệt đối, nàng phải gữ kín bí mật đó !


Đắn đo một lúc, nàng cắn răng, quyết nhảy xuống làm một cuộc mạo hiểm.


Một nữ nhân vào kỹ viện, lúc đêm tối ! Tự nhiên có bao nhiêu người hiện diện trong kỹ viện, thì cả bao nhiêu người đó đều phải lấy làm lạ, nam cũng như nữ.


Vào đây rồi, nàng tránh sao khỏi sự cợt nhã của các con quỷ sắc, những thứ quỷ đó càng buông lung sỗ sàng khi nhấp nháp vào người ít nhiều chén rượu.


Vào đây, là phải gặp sự vũ nhục. Biết vậy, nàng vẫn phải vào.


Và người thứ nhất chạm vào nàng, là một tên đồ tể đã say nhừ. Hắn đứng lên mà đôi chân chập choạng, như chực ngã.


Hắn cố bước tới nàng.


Chương trước | Chương sau

↑↑
Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Giới thiệu: Trung Nguyên Tứ Tuyệt là bốn người có võ công siêu tuyệt trong võ

11-07-2016 40 chương
Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Giới thiệu: Lộc Đỉnh Ký là bộ truyện tranh hành động nói về một cậu bé sống

09-07-2016 248 chương
Âm công - Cổ Long

Âm công - Cổ Long

Lời tựa: Bạch Bất Phục, người con hiếu thảo, lấy việc "đổi của chôn người"

12-07-2016 1 chương
Ván bài lật ngửa

Ván bài lật ngửa

Phụ nữ, nếu đã yêu thì dù sống chết, dù có phải xuống địa ngục cũng không từ

23-06-2016
Nhớ, Quên và Yêu

Nhớ, Quên và Yêu

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?".) - Còn

25-06-2016
Như quen mà lạ

Như quen mà lạ

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Đôi khi cái

27-06-2016
Chúc Mừng Sinh Nhật

Chúc Mừng Sinh Nhật

Truyện Chúc Mừng Sinh Nhật của tác giả Điệp Chi Linh thuộc thể loại tiểu thuyết

23-07-2016 10 chương
Lão già và ngọn lửa

Lão già và ngọn lửa

(khotruyenhay.gq) - Với một chiếc roi mây, lão đã quất thật lực vào người bà

28-06-2016
Viết về nỗi sợ

Viết về nỗi sợ

Để tặng các em... Trong số các bạn trẻ tôi gặp hai tuần qua có năm người rất khác

24-06-2016
Anh

Anh

Em nói với anh: “Em đi với bạn, tối sẽ về muộn”. Em cứ cho rằng anh sẽ quan tâm,

24-06-2016

Old school Swatch Watches