Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long

Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 50
5 sao 5 / 5 ( 126 đánh giá )

Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long - Chương 49 - Giá trị thanh đao

↓↓

Với giọng lạnh nhạt, lão tiếp luôn:

bạn đang xem “Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Ngày nay công tử giết lão phu báo cừu cho phụ thân công tử, đó là công đạo. Ngày sau, con cháu của lão phu sẽ giết công tử để báo cừu cho lão phu cái đó cũng là công đạo. Phải vậy chăng ?


Phó Hồng Tuyết phát hiện bàn tay của Diệp Khai rung rung.


Diệp Khai đứng bên cạnh hắn, thống khổ hơn hắn nhiều.


Đinh Thừa Phong tiếp:


- Vô luận là công đạo của ai, cũng đều là chân chánh cả. Mối cừu hận này không thể để dây dưa qua nhiều thế hệ nữa. Bởi người chết vì cừu hận đã quá nhiều rồi. Cho nên ...


Đôi mắt bừng sáng lên, lão kết luận:


- Lão phu đã quyết định trả công đạo cho công tử !


Phó Hồng Tuyết nhìn lão thầm nghĩ:


- Cái lão già này, là tay nham hiểm, âm trầm hay là một bậc chính nhân quân tử.


Phó Hồng Tuyết khó hiểu quá !


Đinh Thừa Phong thốt:


- Tuy nhiên, lão phu hy vọng công tử đáp ứng cho một điều.


Phó Hồng Tuyết chờ nghe.


Đinh Thừa Phong tiếp:


- Sau khi lão phu chết rồi, thì mối hận cừu này cầm như liểu kết. Nếu còn có bất cứ ai vì cừu hận mà chết, vô luận ai chết nơi tay ai, thì dưới cửu tuyền, lão phu sẽ không tha thứ cho kẻ đó !


Phó Hồng Tuyết căm hờn:


- Còn cái lão Mã Không Quần, dù thế nào, tại hạ cũng không buông tha lão.


Đinh Thừa Phong nhẹ điểm một nụ cười kỳ quái, điềm nhiên thốt:


- Đương nhiên lão phu biết công tử không bao giờ buông tha cho lão ấy. Rất tiếc, vô luận công tử muốn làm gì lão, lão cũng chẳng quan tâm.


Phó Hồng Tuyết biến sắc:


- Các hạ nói vậy là có ý gì ?


Đinh Thừa Phong lại cười, nụ cười kỳ quái hơn. Trong ánh mắt, ẩn ước niềm thương cảm.


Lão không đáp câu hỏi của Phó Hồng Tuyết, từ từ nâng chén rượu trước mặt lên, nhìn sang hắn, một phút sau tiếp:


- Lão phu hy vọng từ nay công tử nên nhớ, cừu hận chẳng khác nào một món nợ, hận một người là mang một món nợ, hận nhiều là mang nợ nhiều. Đời nặng nợ thì còn thú vị gì ? Không có một ngày khoái lạc ! Một ngày thôi, suốt cuộc đời !


Lão chuẩn bị uống chén rượu đó.


Và cũng vừa lúc đó, ánh đao chớp lên.


Một tiếng soảng.


Chén rượu vỡ tan. Chén vỡ do ánh đao.


Phó Hồng Tuyết quay đầu nhanh nhìn Diệp Khai với vẻ kinh ngạc.


Chén rượu vỡ tan do một thanh phi đao.


Mặt Diệp Khai biến trắng nhợt, song đôi tay rất ổn định.


Chàng nhìn Đinh Thừa Phong.


Đinh Thừa Phong kinh hãi, hỏi:


- Tại sao các hạ làm thế ?


Diệp Khai đáp với giọng cương quyết:


- Tại vì tại hạ biết, trong rượu có độc. Tại hạ biết luôn chén rượu đó, các hạ không nên uống.


Đinh Thừa Phong giật mình:


- Các hạ có ý tứ gì ?


Diệp Khai thở dài:


- Ý tứ của tại hạ chẳng lẽ các hạ không hiểu ?


Đinh Thừa Phong nhìn chàng, buồn giọng hỏi:


- Thế tại sao ý tứ của lão phu, các hạ không hiểu ?


Diệp Khai đáp:


- Hiểu chớ sao không hiểu ? Các hạ định lấy máu của mình rửa sạch hận thù. Bất quá mối hận thù đó không rửa sạch hận thù. Bất quá, mối hận thù đó, không phải rửa bằng máu của các hạ mà sạch.


Đinh Thừa Phong chớp mắt:


- Máu của lão phu đổ cái đó có can chi đến các hạ ?


Diệp Khai đáp:


- Can hệ lắm chứ !


Đinh Thừa Phong cao giọng:


- Các hạ là ai ?


Diệp Khai đáp:


- Là người không muốn thấy kẻ vô can đổ máu !


Phó Hồng Tuyết giật mình, chận lời:


- Ngươi nói người này là kẻ vô can ?


Diệp Khai gật đầu:


- Phải !


Phó Hồng Tuyết hừ một tiếng:


- Mười chín năm trước, kẻ bên ngoài Mai Hoa Am thốt lên câu "Nhân số hội tề đông đủ rồi" không phải là lão ta sao ?


Diệp Khai lắc đầu:


- Tuyệt đối không phải.


Phó Hồng Tuyết hỏi:


- Sao ngươi biết ? Do đâu ngươi dám xác định ?


Diệp Khai giải thích:


- Tại vì bất cứ ai đứng giữa vùng tuyết đổ một lúc lâu, khi phát âm tiếng "nhân" phải biến đổi. Vả lại, cái nguyên nhân đó không đủ khiến cho lão phải giết người diệt khẩu.


Phó Hồng Tuyết hỏi:


- Tại sao ngươi biết giữa vùng tuyết lạnh khi người ta phát âm, tiếng "nhân" biến đổi ?


Diệp Khai đáp:


- Tại hạ có thực nghiệm !


Không để cho Phó Hồng Tuyết nói, chàng tiếp luôn:


- Hà huống, mười chín năm trước, trong đêm xảy ra vụ án, lão không hề rời gia trang nửa bước.


Phó Hồng Tuyết hỏi:


- Chắc không ?


Diệp Khai gật đầu:


- Chắc !


Phó Hồng Tuyết hỏi:


- Tại sao ?


Diệp Khai đáp:


- Tại vì lúc đó, lão thọ thương nơi chân hữu, không thể xê dịch được. Và cũng từ đó, lão không còn rời gia trang đi đâu nữa. Cho đến hôm nay, chân của lão cũng chưa lành hẳn. Lão cũng như các hạ, đành mang tật thọt chân.


Đinh Thừa Phong vụt đứng lên, trừng mắt nhìn chàng rồi thở dài, từ từ ngồi xuống.


Trong lão hiện tại già hơn nhiều, dù chỉ cách không hơn một giờ !


Diệp Khai tiếp:


- Ngoài ra, tại hạ còn biết, người gây thương thế cho lão là một tay kiếm thượng đẳng trong Kim tiền bang, có thinh danh ngang với Phi kiếm khách.


Phó Hồng Tuyết kêu lên:


- Kinh Vô Mạng ?


Diệp Khai gật đầu:


- Phải ! Chính Kinh Vô Mạng ! Mãi đến bây giờ tại hạ mới hiểu tại sao Kinh Vô Mạng truyền thọ kiếm pháp tuyệt diệu cho Lộ Tiểu Giai.


Đinh Thừa Phong cúi đầu, mắt long lanh lệ.


Phó Hồng Tuyết hét lên:


- Làm sao ngươi biết được những việc đó ! Ngươi là ai ?

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Nếu mọi nhà ở thành Lạc Dương nao nức chờ đến một ngày mới trong cái Tết ròng

11-07-2016 51 chương
Phong Vân - Đan Thanh

Phong Vân - Đan Thanh

Giới thiệu: Bạn là người yêu thích truyện kiếp hiệp? Bạn là người yêu thích đến

09-07-2016 70 chương
Chỉ cần bên cạnh nhau

Chỉ cần bên cạnh nhau

Tôi bắt đầu thấy khó chịu với tình yêu của em, nó sâu sắc và chân thành đến khó

01-07-2016
Điều đặc biệt

Điều đặc biệt

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Panda bảo

27-06-2016
Xa vắng những mùa mưa

Xa vắng những mùa mưa

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện: Tháng năm không ở lại) "Có những kỷ

27-06-2016
Buồn Làm Sao Buông

Buồn Làm Sao Buông

Bạn có thể đọc những dòng viết dưới đây bằng tất cả sự vị tha của mình - như

22-07-2016 24 chương
Niềm tin không lý do

Niềm tin không lý do

Tin vào con người là một chuyện khó khăn, nhưng chỉ bằng cách đó, chúng ta mới có cơ

29-06-2016
Đưa em về nhà

Đưa em về nhà

Mọi lần, khi Thư giận bỏ đi tôi đều chạy theo níu lại, nhưng hôm nay tôi ngồi yên

30-06-2016
Thần gió và mặt trời

Thần gió và mặt trời

Gió và Mặt trời đã tranh chấp dữ dội rằng ai mạnh hơn. Bỗng nhiên họ thấy một

24-06-2016