Pair of Vintage Old School Fru
Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long

Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 50
5 sao 5 / 5 ( 141 đánh giá )

Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long - Chương 47 - Người áo đen bí mật

↓↓
Nam Cung Thanh trầm gương mặt:


- Vật đó, do tại hạ tặng cho một vị bằng hữu và tại hạ vào là cốt ý hỏi các hạ, tại sao vật đó về tay các hạ !


Phó Hồng Tuyết nghe tim đập rộn hơn.


Hắn cố gáng đè nén cơn trào lòng, hỏi:

bạn đang xem “Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Các hạ nói vật đó là vật của các hạ ? Vậy các hạ có thể xác định chăng ?


Nam Cung Thanh cười nhẹ:


- Đương nhiên !


Phó Hồng Tuyết gằn giọng:


- Chắc ?


Nam Cung Thanh cười lạnh:


- Người chế tạo ra nó là lão Đồng, một thợ bạc tại hiệu Cửu Hà, vừa rồi tên tiểu nhị lại đem nó đến hiệu Cửu Hà mà đổi lấy bạc, lúc đó tại hạ có mặt tại cửa hiệu. Hai cái tấu xảo tạo cho tại hạ cơ hội gặp lại vật cũ.


Hiệu Cửu Hà vốn là một hiệu buôn thuộc sản nghiệp của Nam Cung thế gia, Nam Cung Thanh đến đó cũng là việc thường.


Phó Hồng Tuyết cười mỉa:


- Dù cho chiếc kim như ý vốn là vật của các hạ đi nữa, hiện tại các hạ cũng không nên hỏi han gì nơi tại hạ !


Nam Cung Thanh trố mắt:


- Tai sao ?


Phó Hồng Tuyết tiếp:


- Tại vì các hạ đã trao sang cho người khác rồi ?


Nam Cung Thanh cau mày:


- Nhưng người bằng hữu của tại hạ không bao giờ tặng lại các hạ, mà cũng không thể bán lại cho các hạ ! Bởi thế tại hạ mới kỳ quái ?


Phó Hồng Tuyết bỉu môi:


- Chẳng lẽ các hạ cho rằng tại hạ trộm hay cướp đoạt nó !


Nam Cung Thanh cười lạnh:


- Vô luận là ai, muốn trộm hay muốn đoạt vật đó nơi tay y cũng chẳng phải là việc dễ dàng.


Phó Hồng Tuyết hỏi:


- Tại sao các hạ biết là y không thể giao cho tại hạ ?


Nam Cung Thanh trầm gương mặt, do dự một lúc lâu rồi đáp:


- Tại vì nó là vật đính hôn của xá muội với y.


Phó Hồng Tuyết gằn giọng:


- Chắc vậy ?


Nam Cung Thanh lộ sắc giận:


- Những việc như thế khi nào lại giả được ? Hà huống trên giang hồ ai ai cũng đều biết !


Phó Hồng Tuyết hỏi:


- Các hạ có bao nhiêu em gái ?


Nam Cung Thanh đáp:


- Một !


Y lấy làm lạ chẳng hiểu tại sao đối tượng lại hỏi như vậy. Y đáp là do tính hiếu kỳ phát động, để dọ dẫm xem ý tứ của Phó Hồng Tuyết hỏi thế.


Phó Hồng Tuyết nín lặng.


Hắn không cần hỏi nữa.


Nếu hầu hết khách giang hồ biết được cuộc đính hôn đó, thì làm gì hắn không truy tung tích của người áo đen cho được ?


Nam Cung Thanh hỏi:


- Các hạ hỏi đã đủ chưa ?


Phó Hồng Tuyết nhìn y.


Con người của y vừa thanh tú vừa ngạo mạn, vận y phục xa xỉ, trong tay áo lại có khăn thêu tuyệt đẹp, nơi ngón tay có đeo nhẫn to bằng ngọc.


Những thứ đó làm cho Phó Hồng Tuyết càng đố kỵ y hơn.


Nam Cung Thanh cũng nhìn lại hắn, chờ nghe hắn đáp.


Hắn vẫn nín lặng. Nam Cung Thanh hỏi luôn:


- Các hạ không còn lời gì để nói ?


Bỗng, Phó Hồng Tuyết thốt:


- Còn một câu !


Nam Cung Thanh điềm nhiên:


- Cứ nói !


Phó Hồng Tuyết tiếp:


- Tại hạ khuyên các hạ trở về nhà gấp, lo liệu việc cải hôn, tìm một nơi khác mà đính ước.


Nam Cung Thanh biến sắc:


- Tại sao ?


Phó Hồng Tuyết lạnh lùng:


- Chỉ vì, người vị hôn phu của lịnh muội không còn sống bao lâu nữa.


Hắn từ từ đặt tay lên mặt bàn, bàn tay vẫn cầm chắc chuôi đao.


Nam Cung Thanh đột nhiên kêu lên thất thanh:


- Ngươi !


Phó Hồng Tuyết lạnh lùng:


- Ta !


Nam Cung Thanh tiếp:


- Ta có nghe nói đến ngươi ! Mấy tháng nay ta luôn luôn nghe nói đến ngươi.


Phó Hồng Tuyết thản nhiên:


- Ạ !


Nam Cung Thanh tiếp:


- Người ta nói ngươi như một thứ ôn dịch, đến địa phương nào là gieo tai tác họa tại điïa phương đó.


Phó Hồng Tuyết khẽ cười:


- Có gì nữa không ?


Nam Cung Thanh tiếp:


- Người ta nói, chẳng những ngươi hủy diệt Vạn Mã Đường mà ngươi còn sát hại không ít cao thủ võ lâm có điạ vị cao, thân phận lớn. Như vậy hẳn là vũ công của ngươi khá lắm.


Phó Hồng Tuyết hỏi:


- Ngươi không phục ?


Nam Cung Thanh bỗng cười lạnh:


- Ngươi muốn ta phục ngươi ! Tại sao ngươi chưa chết ?


Phó Hồng Tuyết buông gọn:


- Bạt kiếm đi !


Kiếm dài ba thước bảy tấc, đeo lung lẳng bên hông, vỏ kiếm bằng da cá, nạm bảy viên đá quý.


Nam Cung Thanh sờ đốc kiếm, cười mỉa thốt:


- Người ta nói, chỉ có những kẻ sắp chết mới thấy thanh đao của ngươi. Có lẽ thanh kiếm của ta thì không vậy. Tuy nhiên, trước hết, ta cũng cứ cho ngươi xem !


Đột nhiên, y tung mình lên không, thanh kiếm đồng thời cũng được rút ra khỏi võ.


Kiếm ngân lên, âm thinh dài dài.


Từ bên trên, kiếm xẹt xuống.


Một tiếng keng vang lên, chiếc tô mì trước mặt Phó Hồng Tuyết bị chẻ làm đôi.


Rồi một tiếng soạt tiếp nối. Mặt bàn cũng bị chẻ làm hai luôn.


Phó Hồng Tuyết nhìn hai mảnh bàn từ từ rả ra, mỗi mảnh ngả một bên, thần sắc không hề biến động.


Gần đó, có người reo lên, hoan nghinh tài nghệ kiếm thủ tuyệt vời.


Nam Cung Thanh vuốt ve mũi kiếm, nhìn Phó Hồng Tuyết cười ngạo nghễ, hỏi:

Chương trước | Chương sau

↑↑
Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Mở đầu: Bốn đại cao thủ Thiên giáo vận y phục bó chẽn, màu xám ngoét sầm sập

12-07-2016 50 chương
Duyên nợ

Duyên nợ

(Phần 2 cuả "Nợ anh lời xin lỗi") Cuộc sống này có những thứ một khi đã mất đi

24-06-2016
Sai lầm của quạ

Sai lầm của quạ

Từ trên mỏm núi cao có con đại bàng lao xuống cắp một con cừu non bay đi. Một chú

24-06-2016
Chị à!

Chị à!

Rồi một hôm chị hỏi sao tôi muốn gặp chị vậy, tôi giật mình mà chẳng biết nói

29-06-2016
Chị

Chị

Sài gòn vào ngày đầu đông, nắng nhạt dần, những cơn mưa bất chợt len lỏi từng góc

23-06-2016
Tạm biệt tình đầu

Tạm biệt tình đầu

Giới thiệu: Vào một buổi chiều cuối tháng chín, tôi được chọn tham gia lớp bồi

09-07-2016 1 chương
Nắng giọt

Nắng giọt

Nắng thèm được như thế, Nắng thèm cái cảm giác được thả mình trong cái thế giới

24-06-2016