Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long

Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 50
5 sao 5 / 5 ( 19 đánh giá )

Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long - Chương 21 - Tiêu biệt ly ly biệt

↓↓
Thị trấn không đèn trừ một ngôi nhà.


Ngôi nhà là kỷ viện, chủ nhân là Tiêu Biệt Ly. Thị trấn vắng người song ngọn đèn lồng vẫn cháy như mọi đêm nơi vọng cửa hẹp.


Và vọng cửa không cài then như mọi đêm.


Trên gác nhỏ cũng có đèn.

bạn đang xem “Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Có đèn là có người. Có Tiêu Biệt Ly.


Lão ta đang làm gì trên đó ?


Không ai lấy làm lạ là tại sao lão không tham gia vào cuộc diệt hỏa. Bởi lão có đã mất một chân. Dù lão có đến nơi cũng chỉ là để dự khán chứ không làm gì hơn.


Bên dưới, cạnh chân thang gác, trên mặt bàn, mấy quân bài còn y như cũ.


Đèn trên mặt bàn đã được đốt lên, soi rõ một người ngồi trên ghế.


Chính người này đã đốt đèn lên. Và chính người này nhích động mấy quân bài.


Nghe tiếng các quân bài chạm nhau, Tiêu Biệt Ly đã biết là do ai gây ra rồi.


Tiêu Biệt Ly từ từ đi xuống trong khi Diệp Khai nhìn chăm chú vào các quân bài, miệng điểm một nụ cười bí mật.


Lão ngồi xuống nơi chiếc ghế dối diện.


Rồi lão hỏi:


- Các hạ thấy gì ?


Diệp Khai thở dài, lắc đầu:


- Chẳng thấy gì cả.


Tiêu Biệt Ly hỏi:


- Tại sao ?


Diệp Khai đáp:


- Tại vì tại hạ đã sai lầm ngay từ đầu.


Tiêu Biệt Ly cũng thở dài, gật đầu:


- Mỗi cá nhân đều khó tránh khỏi sai lầm.


Diệp Khai tiếp:


- Tại hạ không hề tưởng là Mã Không Quần có thể ra đi. Không bao giờ tại hạ đặt thành một giả thuyết như vậy.


Tiêu Biệt Ly buông nhạt:


- Tại hạ cho rằng lão ta không đi được cho dù lão muốn đi.


Diệp Khai tiếp:


- Chẳng qua là lão thông minh hơn chúng ta. Lão biết không ai có thể bỏ qua cơ hội dự khán cuộc chiến giữa Lộ Tiểu Giai và Phó Hồng Tuyết.


Tiêu Biệt Ly gật đầu:


- Nếu lão định trốn đi thì không còn cơ hội naò tiện hơn.


Diệp Khai tiếp:


- Có thể vì muốn có cơ hội đo mà lão cho mời Lộ Tiểu Giai đdến.


Tiêu Biệt Ly mơ màng:


- A...


Diệp Khai tiếp:


- Lão cố ý an bày một ngụy kế, cố ý làm cho người ta phát hiện ngụy kế đó. Bất quá lão muốn cho người ta tin rằng đích xác lão muốn ám toán Phó Hồng Tuyết, lão muốn giết hắn cho kỳ được.


Rồi chàng thở dài, cười khổ tiếp:


- Giả như không có ai hoài nghi về mục đích đó của lão ta thì đương nhiên là không có ai tưởng lão sẽ thừa cơ hội này mà chuồn đi êm thắm.


Tiêu Biệt Ly cười nhạt:


- Các hạ suy luận nhiều quá.


Diệp Khai gật đầu:


- Cái đó quả có thật. Tại hạ quen tính mất rồi, muốn bỏ từ lâu song không bỏ nổi.


Tiêu Biệt Ly thốt:


- Nếu lối suy luận của các hạ giản đơn hơn một chút thì các hạ có thể nghĩ được là lão thừa cơ hội này mà đào tẩu.


Diệp Khai gật đầu:


- Có thể như vậy lắm.


Tiêu Biệt Ly tiếp:


- Tại hạ cũng có cái tật nặng là suy tưởng nhiều.


Diệp Khai chớp mắt:


- Cho nên các hạ cũng không nghĩ là lão đào tẩu ?


Tiêu Biệt Ly gật đầu.


Diệp Khai tiếp:


- Sở dĩ thế, các hạ mới có thể đi tìm Lộ Tiểu Giai cho lão.


Tiêu Biệt Ly điềm nhiên:


- Các hạ hiểu việc đó từ lúc nào ?


Lão không hề nao núng trước phát giác của Diệp Khai.


Diệp Khai không đáp, hỏi lại:


- Các hạ không phủ nhận ?


Tiêu Biệt Ly mỉm cười:


- Phủ nhận làm gì khi đối tượng là các hạ.


Diệp Khai cũng cười. Chàng trầm ngâm một chút, đoạn thốt:


- Tại hạ còn biết thêm một điều này.


Tiêu Biệt Ly hỏi:


- Điều chi nữa ?


Diệp Khai ung dung tiếp:


- Các hạ không phàải là Tiêu Biệt Ly. Nói một cách khác, không ai tên Tiêu Biệt Ly cả.


Tiêu Biệt Ly chớp mắt:


- A.


Diệp Khai buông luôn:


- Các hạ là Tây Môn Xuân.


Tiêu Biệt Ly vẫn điềm nhiên:


- Các hạ nghĩ ra từ lúc nào ?


Diệp Khai đáp:


- Từ lúc người giả mạo Đỗ bà bà chết tại cửa hiệu của Lý Mã Hổ.


Tiêu Biệt Ly chớp mắt:


- A.


Diệp Khai tiếp:


- Tại đây, khi tại hạ gọi lên ba tiếng Tây Môn Xuân thì y quay đầu lại nhưng không nhìn tại hạ mà lại nhìn các hạ.


Tiêu Biệt Ly chớp mắt:


- A...


Diệp Khai tiếp:


- Y quay đầu vì kinh ngạc, không hiểu tại sao tại hạ lại gọi đúng tên của các hạ ra. Lúc đó tại hạ cứ tưởng hắn giật mình vì lộ tung tích. Sau này tại hạ mới biết sự thật nhờ cái tật suy đoán nhiều. Ngẫm ra thì cái tật đó lắm lúc cũng giúp tại hạ được việc.


Rồi chàng thở dài, tiếp luôn:


- Cho đến bây giờ, tại hạ chưa biết Đỗ bà bà ở tại đâu.


Tiêu Biệt Ly đáp:


- Vĩnh viễn các hạ không thể biết được.


Diệp Khai hỏi:


- Tại sao ?


Tiêu Biệt Ly từ từ tiếp:

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Giới thiệu: "Tru Tiên " là tiểu thuyết huyễn tưởng thuộc thể loại tiên hiệp của

09-07-2016 258 chương
Phản Nghịch

Phản Nghịch

Thêm một truyện ngôn tình của tác giả Điểm Tâm mình giới thiệu cho các bạn, nếu ai

22-07-2016 9 chương
Chàng Guitar

Chàng Guitar

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Tôi đã

25-06-2016
Yêu không hối tiếc

Yêu không hối tiếc

Tình yêu rút cuộc là gì, lại khiến những kẻ trong cuộc cam tâm từ bỏ bản

24-06-2016
Má tôi

Má tôi

(khotruyenhay.gq) - Má ơi! Nhà mình giờ hết nghèo rồi má hè! Má cười làm nhăn dúm mấy

23-06-2016
Hiếu Gia Hoàng Hậu

Hiếu Gia Hoàng Hậu

Thái tổ Hoàng Đế hoàng triều Thượng Quan định ra Tổ luật rất rõ ràng, không chút

23-07-2016 47 chương

Insane