XtGem Forum catalog
Bích Vân thần chưởng - Vô Danh

Bích Vân thần chưởng - Vô Danh


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 36
5 sao 5 / 5 ( 41 đánh giá )

Bích Vân thần chưởng - Vô Danh - Chương 35 - Lưỡng hổ tranh hùng

↓↓
Lúc ấy trời đã sáng tỏ dần, trong núi Cửu Cung bỗng có một tiếng rú nghe rất rùng rợn vọng tới nơi, khiến ai nghe cũng phải kinh hoàng.


Tiếng rú ấy thế nào cũng phải có nguyên nhân, nếu người rú đó tới đây không phải gây hấn với Cửu Thiên đạo cung thì cũng tới kiếm bọn người của Bích Ba bang, nên ai nấy đều gây cấn hết sức, nhất là Bạch Cốt Thần Quân nghe thấy tiếng rú ấy lại càng phải đề phòng thêm, ông ta đã vận hết thần công ra chuẩn bị, hễ có động tĩnh gì là không tiếc tay cùng tiếc thân đấu với kẻ địch chí chết thì thôi.


Tiếng rú ấy dứt rồi bốn bề lại yên lặng như tờ, yên lặng đến nỗi cả tiếng hô hấp của mọi người cũng nghe thấy, không khí ở bốn mặt tám phương nặng nề đè xuống.


Bạch Cốt Thần Quân chú ý đến từng động tĩnh một ở chung quanh, các anh em của Bích Ba bang ở ngoài cửa cũng hết sức cẩn thận canh gác.

bạn đang xem “Bích Vân thần chưởng - Vô Danh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Lại có một tiếng rú thực dài và thê thảm nổi lên ở chỗ rất gần, nghe tiếng rú ấy cũng đủ biết người đó công lực rất cao siêu, không phải là những tay cao thủ thường.


Bạch Cốt Thần Quân rùng mình đánh thót một cái, đưa mắt vào trong phòng thấy ba người vẫn ngồi yên không cử động, ông ta lại nhìn ra cửa sổ và cửa phòng để đề phòng. Bỗng có một tiếng kêu rất quái dị :


- Bọn tiểu yêu các ngươi làm gì thế?


Nghe giọng nói đúng là tiếng của Lôi Anh và đủ biết kẻ địch tới nhiều người chứ không phải một.


Tiếp theo đó lại có tiếng cười the thé và tiếng người nói vọng vào :


- Gọi họ Đặng ra đây trả lời!


Có tiếng của Củng Phàm trả lời :


- Các hạ hãy báo danh cho chúng ta nghe đã.


Tiếng người the thé lại nói tiếp :


- Các ngươi là cái thá quái gì mà dám hỏi tên tuổi của ta?


Lôi Anh lại tiếp :


- Các ngươi táo gan thật, dám tới đây quấy nhiễu phải không?


Bỗng một giọng nói nghe rất rắn rỏi và lạnh lùng đáp :


- Nếu ngươi không gọi họ Đặng ra đây trả lời thì đừng có trách lão phu vô lễ.


Củng Phàm cười ha hả đáp :


- Nếu các hạ không báo danh trước thì ngày hôm nay đừng hòng mở được cửa này.


Hai bên cứ cãi vã nhau như vậy ở ngoài cửa cung, tiếp theo đó tiếng người cười the thé lại nói :


- Đưng có nói những lời thừa ấy, có mau gọi Kiếm Phi ra đây tạ tội và lãnh cái chết không?


Lôi Anh lớn giọng quát lớn :


- Tiểu tử giỏi thật, muốn chết phải không?


Y chưa nói dứt đã có tiếng kêu "bùng" thực lớn và tiếng kêu "hự hự" hai tiếng.


Củng Phàm cười ha hả nói tiếp :


- Giỏi, kể cũng tài ba đấy, hãy nếm bảo đao của bổn Đội trưởng đã.


Lúc ấy ngoài cửa cung tiếng gió kêu vù vù nổi lên liên tiếp, người nói giọng cứng cỏi và lạnh lùng lại lên tiếng nói tiếp :


- Ra tay nặng một chút, hãy giết tên này rồi nói chuyện sau.


Tiếp theo đó tiếng gió động càng nhanh và càng mạnh hơn trước, đủ thấy trận đánh kịch liệt như thế nào rồi.


Lúc đó các đội viên, đội quân đều ra cửa quan đứng xem trận đấu.


Hãy nói Kiếm Phi vẫn ngồi yên ở trên sập, hai cây ngọc trụ ở hai lỗ mũi của chàng thò ra đã to như hai cánh tay trẻ con và cứ thập thò hoài.


Đột nhiên hai cây ngọc trụ ấy thu cả vào trong lỗ muũ của chàng, chàng mở mắt ra nhìn Lâu Thiên một cái, lúc ấy Lâu Thiên cũng mở mắt ra cười rồi cùng đứng dậy.


Bạch Cốt Thần Quân thấy vậy mới thở hắt ra một tiếng.


Kiếm Phi đưa mắt nhìn Lý Hồng rồi bảo với Bạch Cốt Thần Quân và Lâu Thiên rằng :


- Hai vị làm ơn bảo hộ Lý cô nương cho.


Hai người cung kính vâng lời, Kiếm Phi liền đẩy cửa đi ra ngoài phòng.


Ngũ Kỵ Sĩ đang ráo riết bảo vệ, thấy Kiếm Phi ra cả năm cúi đầu chào, chàng khẽ cười và an ủi năm người rằng :


- Hôm nay đã khiến quý vị vất vả một phen.


Kim kỵ sĩ là người đứng đầu Ngũ kỵ sĩ nghe nói liền cung kính vái chào và nói :


- Kẻ địch có bốn người tất cả, hai người hiện đang đấu với Đội trưởng và Lôi đại ca còn hai người nữa đứng ở ngoài.


Kiếm Phi liền hỏi :


- Chúng tới đây làm chi?


- Lúc chúng đến chỉ bảo muốn kiếm Bang chủ để trả thù thôi.


Kiếm Phi cười hì hì đáp :


- Chúng ta mau đi ra ngoài kia.


Nói xong chàng thủng thẳng đi ra ngoài đạo quan, năm kỵ sĩ theo sau. Sáu người đi trông rất chậm, nhưng sự thực chỉ nháy mắt đã ra tới ngoài cửa đạo quan rồi.


Lúc ấy trên quãng trường ở ngoài đạo quan đang có tiếng gió kêu vù vù, cát bụi bay mù mịt. Lôi Anh, Củng Phàm đang đấu với hai người tóc bạc ăn mặc rất lịch sự, trận đấu kịch liệt ác độc khôn tả.


Còn phía bên kia là Đà Sơn công tử Hoàng Cái Vũ với một ông già tóc bạc ăn mặc rất xa hoa, thân hình cao vạm vỡ trông rất gian xảo.


Hoàng Cái Vũ vừa nhìn thấy Kiếm Phi bước ra đã cười nhạt mấy tiếng nói :


- Đặng Kiếm Phi, ngày chết của ngươi đã tới rồi.


Kiếm Phi không trả lời đưa mắt nhìn trận đấu một cái, mặt liền biến sắc rồi quát lớn :


- Lôi Anh, Củng Phàm mau lui ngay.


Hai người vâng lời lui ngay về phía sau, Kiếm Phi mỉm cười nói tiếp :


- Hai người hãy nghỉ ngơi giây lát đi!


Đồng thời chàng dùng truyền âm nhập mật dặn bảo hai người tiếp :


- Mau vào bên trong bảo vệ lấy Lý Hồng cô nương để khỏi bị người ta bắt cóc.


Hai người cung kính vâng lời đi vào trong đạo quan ngay.


Kiếm Phi lạnh lùng nhìn Đà Sơn công tử và hỏi :


- Ngày hôm nay các hạ tới đây có việc gì thế?


Hoàng Cái Vũ ngẩn người ra giây lát rồi cười hì hì đáp :


- Ngày hôm nay bổn công tử tới đây để lấy lại món nợ mà trời trao phó cho.


Kiếm Phi kêu ồ một tiếng và hỏi tiếp :


- Chẳng hay các hạ mời những nhân vật đặc biệt nào đến đỡ đầu cho đấy?


Nói xong, chàng lại nhìn chung quanh, mặt tỏ vẻ thất vọng và lạnh lùng nói tiếp :


- Tại hạ không thấy một nhân vật đặc biệt xuất sắc nào có thể chống nổi một thế đánh của tại hạ, thôi mời các vị về nhà đi.


Lúc ấy ông già tóc bạc đứng cạnh Hoàng Cái Vũ liền cười nhạt một tiếng và nói :


- Lão phu chưa thấy một tiểu tử nào lại ngông cuồng đến như vậy.


Giọng nói của ông già vừa cứng rắn vừa lạnh lùng khiến ai nghe thấy cũng phải giật mình kinh hãi.


Kiếm Phi cười nhạt một tiếng và nói tiếp :


- Các hạ hãy cho biết tên tuổi để tại hạ xem các hạ có đủ tư cách để đứng đây nói chuyện không?


Hai ông già đứng ở một bên nghe thấy chàng nói như thế bỗng tiến lên một bước quát lớn :


- Câm mồm, trước mặc Sơn chủ mà ngươi dám ngông cuồng như thế à?


Kiếm Phi đột nhiên cười lớn :


- Hoàng Quá Thiên, nếu ngươi không tới ta cũng sẽ đến Đà Sơn gặp ngươi.


Nói xong, chàng giơ tay trái lên tung một cái, đã có một đạo hồng quang như một sợi dây thấp thoáng và kêu đánh bộp một tiếng rất khẽ, một cái quạt nho nhỏ màu tía hồng đã cắm ngay ở trước mặt Đà Sơn công tử liền.


Hoàng Quá Thiên trông thấy cái quạt nan, mặt liền biến sắc, vội đổi sắc mặt cười gằn một tiếng và nói :


- Hà hà, không ngờ các hạ là môn hạ của y.


Kiếm Phi dùng giọng mũi kêu "hừ" một tiếng đáp :


- Đừng có nói nhiều, ngày hôm nay ta phải thay mặt nghĩa phụ ta quét sạch cửa ngõ.


Hoàng Quá Thiên ngửng mặt lên trời cười nhạt mấy tiếng đáp :


- Ngay chủ nhân của cái quạt này thân chinh đến đây cũng không làm gì nổi lão phu, huống hồ là ngươi.


Nói xong y cười nhạt hoài.


Đang lúc ấy lại có một tiếng cười nhạt rót vào tai mọi người, tiếp theo đó tiếng nói lạnh lùng vọng tới :


- Hừ, hừ, dù lão phu thân chinh đến đây cũng không làm gì nổi ngươi ư? Hừ... hừ...


Mọi người nhìn theo về phía cây cổ thụ, liền thấy một cái bóng xanh rất nhẹ nhàng phi tới. Khi bóng xanh đó tới gần mọi người mới hay là một ông già mặc áo dài xanh người gầy gò, mặt thon thon.


Kiếm Phi vừa trông thấy ông già đó, mừng rỡ khôn tả vội nhảy xổ lại kêu gọi :


- Nghĩa phụ... nghĩa phụ...


Ông già áo xanh tủm tỉm cười, mặt lộ vẻ an ủi với giọng rất ôn tồn đáp :


- Phi nhi...

Chương trước | Chương sau

↑↑
Liên Thành quyết - Kim Dung

Liên Thành quyết - Kim Dung

Giới thiệu: Liên thành quyết là câu chuyện kể về chàng trai Địch Vân thật thà,

08-07-2016 49 chương
Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Văn án: Mưa càng lúc càng nặng hạt. Đêm đã khuya, trên đường cũng đã vắng khách

10-07-2016 20 chương
Sương mù

Sương mù

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Hỏi nó

25-06-2016
Bản chất

Bản chất

Nhìn thấy một bác Hổ đang ngủ say, bên cạnh bác là một ả Rắn, Thỏ ta mới nghĩ

24-06-2016
Mảnh đất tổ

Mảnh đất tổ

(khotruyenhay.gq) Trần Lê nằm sõng xoài giữa vũng máu tươi, khuôn mặt chừng đau đớn

29-06-2016