Bích nhãn thần quân - Ưu Đàm Hoa

Bích nhãn thần quân - Ưu Đàm Hoa


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 21
5 sao 5 / 5 ( 71 đánh giá )

Bích nhãn thần quân - Ưu Đàm Hoa - Chương 3

↓↓

- Tôn giá ỷ vào chút võ công lộng hành cướp bóc, giết người đã quen tay.

bạn đang xem “Bích nhãn thần quân - Ưu Đàm Hoa” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Đêm nay ta sẽ đòi nợ cho những lương dân vô tội.


Bọn Hải Thị biết chàng luyện võ chỉ có một năm nên thất kinh, cố nén cơn đau xách đao bước tới bảo Long nhi:


- Long đệ mau tìm lối bôn đào, anh em ta liều chết cầm chân lão tặc.


Long nhi quay lại trấn an:


- Ba vị đại ca cứ yên lòng dưỡng thương, tiểu đệ không đến nỗi kém cỏi lắm đâu.


Giọng Long nhi hoà hoãn nhưng sắt đá, cả ba thở dài phó mặc số mệnh, chờ lúc Long nhi lâm nguy sẽ liều thân chống đỡ cho chàng đào thoát.


Long nhi quay lại chỉ vào mặt Tinh Lệ, gằn từng từng tiếng:


- Tinh Lệ, trong vòng năm mươi chiêu ta sẽ cho tôn giá phơi thây chốn này.


Hồng Phát Vô Thường bị một đứa bé coi khinh, lửa giận bừng bừng. Hắn không còn nghĩ gì đến qui củ giang hồ, vung quạt quyết chỉ một chiêu lấy mạng đối phương. Ngờ đâu thân ảnh chàng phiêu diêu như hồ điệp vờn hoa, nương theo làn kình phong dạt sang môt bên. Tinh Lệ tấn công liên tiếp bảy chiêu mà không đụng được đến vạt áo chàng. Lão rú lên:


- Tiểu oa nhi kia, ngươi có giỏi thì đón tiếp ta vài chiêu chứ cứ tránh né mãi làm gì ?


Long nhi cười lớn, xoay mình lướt tới, vung quyền đánh thẳng vào ba đại huyệt trước ngực Tinh Lệ, quyền phong uy mãnh tuyệt luân. Tinh Lệ kinh hãi la lên:


- Té ra ngươi là đệ tử của bọn lừa trọc Thiếu Lâm.


Long nhi nổi tính trẻ con, chàng cười nhẹ:


- Chưa chắc, ngươi hãy xem thử đây là võ công của phái nào.


Chàng liền xuất chiêu Giáng Ma Vệ Đạo của Cái Bang rồi tiếp một chiêu Địa Đường Quyền, Thông Tí Viên Quyền ⬦ Long nhi vốn là kỳ tài võ học, thưở nhỏ lại may mắn được hàng chục cao thủ âm thầm truyền dạy nên võ công chàng bác tạp, chiêu thức phong phú, tinh kỳ làm Hồng Phát Vô Thường bối rối tay chân, mấy lần suýt lâm vào hiểm cảnh. Hơn nữa, khinh công của Lăng Vân Tiên Tử độc bộ võ lâm nên khi phối hợp với các chiêu thức càng tăng phần lăng lệ. Hồng Phát Vô Thường ỷ mình cao niên, nội lực thâm hậu nên thường tìm cách trực diện đối chiêu, cầt bạch cốt phiến, dùng song thủ tấn công ráo riết. Long nhi nghệ cao mật lớn, đưa tay đỡ thẳng một chưởng. Tinh Lệ cả mừng dồn công lực xô thẳng vào chưởng tâm Long nhi. Nào ngờ, Bát Nhã Vô Tướng Thần Công dù chỉ năm thành cũng đủ đẩy lão lui về ba bước. Mọi người mừng rỡ reo hò. Tinh Lệ nhất thời thua sút, nổi tính hung tàn, vận đủ mười thành công lực xuất sát chiêu thứ nhất trong Sách Hồn Tam Thức, bóng chưởng trùng trùng bao phủ đấu trường. Long nhi mặt lạnh phủ sương, quát lên như sấm động, tay hữu ra chiêu Thiên Long Phổ Độ phong toa? các đại huyệt trên đầu và hai vai đối thủ. Tinh Lệ cười đanh ác vung trảo đón đỡ và âm thầm thò tả thủ đánh vào tâm thất Long nhi. Bọn Hải Thị thấy nguy xuất hạn dầm dề, muốn cứu cũng không kịp. Ngờ đâu tả thủ của Hồng Phát Vô Thường chưa đến nơi thì một đạo chỉ phong đã xé gió đập mạnh vào sườn phải lão ma. Tinh Lệ lảo đảo nhảy lùi ba bước, đưa tay ôm lấy vết thương, máu tươi trong miệng ộc ra. Lão căm giận lẩm bẩm:


- Không ngờ thằng oắt con này lại luyện thành Niêm Hoa Chỉ.


Trước nay, ngoài Không Hư Thần Tăng ra, chưa đệ tử nào của Thiếu Lâm luyện được đến năm thành. Hồng Phát Vô Thường nghiến răng, chỉ mặt Long nhi bảo:


- Ngươi có sợ thì hãy giết Tinh mỗ ngay bây giờ. Nếu không ta thề sẽ trả mối thù này.


Long nhi nghiêm mặt:


- Ta giết lão nào có khó gì. Nhưng vì đức hiếu sinh, thấy lão tuổi đã cao nên không nỡ xuống tay. Lão hãy đi tìm nơi thanh vắng mà an hưởng tuổi trời, bỏ thói tàn ác, may ra được chết toàn thây.


Tinh Lệ biết võ công của mình đã bị phế bỏ quá nửa nên đau đớn quay mình bỏ đi.


Mọi người trong tiền trang như từ quỷ môn quan trở về, mừng rỡ hoan hô tán tụng Long nhi:


- May mà công tử võ nghệ siêu quần, nếu không hôm nay chúng ta đã phơi xác nơi này rồi.


Hải Thị Song Hùng từng trải trăm trận nên đã mau chóng hồi phục. Hải Long, Hải Hổ bước đến nắm chặt tay Long nhi, gượng cười mà nói:


- Trang chủ và phu nhân giao cho chúng ta bảo vệ Long nhi, thế mà ngược lại chính Long nhi đã cứu mạng hai kẻ bất tài này.


Hải Thị Song Hùng trước giờ chưa gặp cường địch nên vẫn tự hào. Đêm nay thảm bại trước Tinh Lệ nên lòng chán nản và xấu hổ vô cùng. Long nhi vội an ủi họ:


- Tam vị đại ca đừng nản chí. Hồng Phát Vô Thường thành danh võ lâm đã ba mươi năm nay, thủ đoạn hiểm độc ai cũng biết. Tiểu đệ được gia mẫu và ân sư hết dạ tài bồi nên mới may mắn thắng được Tinh Lệ một chiêu. Nếu lão không khinh địch vì tiểu đệ còn nhỏ tuổi thì cũng không dễ gì bất ngờ đả thương lão được.


Mọi người suy nghĩ và cảm thấy Long nhi nói đúng và lại càng thêm tâm phục.


Thắng không kiêu, bại không nản, lần đầu xuât sơn đại thắng ma đầu mà không tự mãn, biết nhận xét ưu liệt, quả Long nhi đáng mặt anh hùng vậy.


Sáng hôm sau, Hải Thị huynh đệ và Long nhi đem theo một vạn lượng vàng lên đường. Võ Đang sơn cũng nằm trong dãy Tung Sơn, chỉ cách Thiếu Lâm Tự vài chục dặm. Ngay chiều hôm ấy đã đến nơi. Bọn Long nhi gởi ngựa nhà tiều phu và cùng nhau lên núi. Đến Giải Kiếm Nham đã thấy một đạo trưởng tuổi trạc ngũ tuần ra đón. Đạo trưởng nhận bái thiếp mừng rỡ gỏ vào chiếc khánh đá báo tin. Lát sau, hai đạo đồng trẻ tuổi giống nhau như hai giọt nước ra rước khách vào Thanh Hư Quán. Long nhi chưa thấy anh em song sinh bao giờ nên lấy làm lạ, cứ nhìn hai đạo đồng mà cười hoài. Đạo đồng bên phải biết mình bị quan sát nên quay lại giận dỗi nói:


- Công tử có giỏi thì cứ đoán xem trong hai chúng ta ai là anh, ai là em ?


Long nhi lắc đầu chịu thua. Lát sau đã đến cửa điện quán. Thanh Kính đạo trưởng, đệ tử của Huyền Hạc đạo trưởng, nay đã là chưởng môn, ra cửa đón tiếp.


Ông thấy Long nhi anh tư mỹ mạo, sanh lòng yêu mến, mỉm cười nói:


- Năm trước, Tài Thần mua tặng bổn phái ba ngàn mẫu ruộng quanh núi, bần đạo vẫn chưa có dịp cảm tạ. Nay công tử lại hạ cố đăng sơn, chẳng hay có gì chỉ giáo ?


Long nhi cung kính vòng tay thưa:


- Kính bẩm chưởng môn tiên trưởng, gia phụ sai tiểu sinh lên Thanh Hư Quán cúng dường một vạn lượng vàng để quý phái trùng tu điện quán.


Thanh Kính là bậc chân tu, đạm bạc với lợi danh, coi của cải như phù vân, nhưng vẫn vui mừng không xiết vì số vàng này rất hữu dụng. Quả thật, Thanh Hư Quán và các đạo xá cũng đã dột nát, hư hỏng nhiều. Ông chắp tay cảm tạ:


- Phạm Tài Thần quả yêu thương tệ phái, ân cũ chưa tạ nay lại thêm món kim lượng lớn lao này. Kính mời công tử và nhị vị vào khách quán đàm đạo.


Hải Long xách rương vàng trao cho hai đạo sĩ ròai theo Thanh Kính và Long nhi.


Chuyện trò hồi lâu, Long nhi chắp tay nói:


- Dám thưa tiên trưởng, tiểu sinh muốn bái kiến Huyền Hạc đạo trưởng vì gia mẫu có ủy thác tiểu sinh trao cho người một vật.


Thanh Kính áy náy đáp:


- Ân sư hiện đang toa. quan, xin công tử giao vật cho bần đạo vào bẩm báo.


Nếu ân sư chịu xuất quan sẽ mời công tử vào diện kiến.


Long nhi lấy trong bọc ra một thanh tiểu kiếm đen sì cổ kính, hai tay trao cho Thanh Kính. Đạo trưởng nhận kiếm, mặt biến sắc, không nói gì, vội lùi vào trong.


Lát sau có đạo đồng bước ra thưa:


- Chưởng môn mời công tử di giá vào hậu viện.


Long nhi ung dung bước theo, qua dãy đạo xá và khu vườn rộng đến môt khoảng rừng trúc, thấp thoáng có bóng mái đạo am. Đạo đồng chỉ vào cửa am nói:


- Kính thỉnh công tử vào trong, chưởng môn và sư tổ đang chờ.


Nói xong y nháy mắt với Long nhi và cười ranh mãnh. Thì ra y cũng chỉ thua Long nhi từ một đến hai tuổi, thấy chàng tuấn nhã dễ thân cận nên đem lòng yêu thích. Long nhi cũng cười đáp lễ rồi bước vào.


Toà đạo am này vô cùng tinh khiết, thanh nhã, mùi hương trầm thoang thoảng.


Cuối phòng có một sập gỗ, trên đó là một đạo nhân, tuổi đã hơn bát tuần, tiên phong đạo cốt, tướng mạo hiền hoà. Cạnh sập là Thanh Kính đang chắp tay đứng hầu.


Long nhi chợt sinh lòng kính ngưỡng, quỳ sụp xuống lạy ba lạy. Đủ lễ số, chàng đứng lên chắp tay hầu cạnh sập. Huyền Hạc đạo trưởng cười bảo:


- Thanh Kính hãy lấy hai chiếc ghế mà ngồi. Ta vốn không ưa tục lểã. Hơn nữa, câu chuyện còn dài, ngươi định để công tử đứng mãi sao ?


Thanh Kính vâng lời, cả hai ngồi cạnh sập. Thượng nhân chăm chú quan sát Long nhi. Thấy chàng mi thanh mục tú, mũi thẳng môi son, dung mạo đầy vẻ chính khí. Ông gật đầu cười bảo:


- Chắc công tử trước khi lên Võ Đang đã ghé qua Thiếu Lâm Tự rồi chứ ?


Long nhi cung kính gật đầu:


- Dạ bẩm, tiểu sinh đã thụ nghiệp với sư phụ Không Hư được một năm.


Vẻ kinh ngạc thoáng qua trong đôi mắt Huyền Hạc. Ông hỏi tiếp:


- Không Hư Thần Tăng đã dạy công tử những môn tuyệt học nào ?


- Thưa, tiểu sinh ngu muội nên chỉ có chút hoa? hầu về môn Kim Cang Phục Ma Quyền, Thiên Long Hàng Ma Chưởng, và Niêm Hoa Chỉ.


Thanh Kính rúng động, cậu bé này quả là kỳ tài bẩm sinh, trong một năm mà hoàn tất cả ba tuyệt học thiền tông.


Huyền Hạc có vẻ không tin, ông bảo Long nhi:


- Công tử hãy dùng Niêm Hoa Chỉ đánh gãy cành trúc ngoài sân kia cho bần đạo xem thử.


Long nhi toát mồ hôi vì trúc là loại dẻo dai, có sức đàn hồi, nếu lực đạo không đủ, khó mà thành công được. Nhưng chàng vẫn cố bình tâm vận toàn lực nhắm mục tiêu tung một đạo chỉ phong. Tiếng gió rít lên, cành trúc gẫy ngang. Thanh Kính bước ra vườn, vung cườm tay chặt lấy phần trên của đoạn trúc còn lại, đem vào dâng lên. Huyền Hạc Thượng Nhân nhìn rồi gật gù cười:


- Cành trúc gẫy nhưng chổ đứt bị dập nát, chỉ phong còn rít gió, chứng tỏ công phu Niêm Hoa Chỉ mới được năm thành. Nhưng được vậy cũng là thế gian hãn hữu rồi. Không Hư ngày xưa phải luyện ba năm mới đạt được mức này.


Long nhi xấu hổ ấp úng:


- Tiên trưởng quá khen, tiểu sinh vụng về, may nhờ ân sư hết dạ tài bồi.


Huyền Hạc nghiêm giọng:


- Khiêm cung là điều tốt, nhưng phải đánh giá đúng thành tựu của bản thân mới mong bước vào võ đạo. Nay ta y ước với ngoại tổ ngươi là Nam Cung Phong, truyền dạy kiếm pháp Võ Đang để ngươi đủ sức gánh vác đại cuộc sau này. Trong lịch sử võ lâm, chưa có ai kiêm nhiệm hai tuyệt kỹ tăng, đạo như ngươi. Nếu sau này ngươi sa vào ma đạo thì ta và Không Hư sẽ là thiên cổ tội nhân vậy.


Long nhi nghe đến đây vô cùng sợ hãi, quỳ sụp xuống thưa rằng:


- Tiểu đồ quyết lòng theo chính đạo, dẫu chết chẳng sai lời.


Thượng nhân có vẻ hoà hoản lại, ông vuốt râu bảo:


- Ta chỉ nhắc nhở ngươi vậy thôi. Nếu bản chất ngươi tàn ác, bại hoại, nếu tướng mạo ngươi không đường chính quân tử lẫm lẫm thế kia, thì Không Hư đã không nhận ngươi làm đệ tử, dù có phải bội ước với cố nhân. Từ nay, ngươi sẽ là đệ tử ký danh của ta và gọi Thanh Kính bằng chưởng môn sư huynh. Ngươi hãy ra bảo Hải Thị Song Hùng lui về Đào gia trang vì thời gian học nghệ lâu mau không biêt được, còn tùy theo thông tuệ và ý chí của ngươi.


Thanh Kính đở Long nhi dậy, cáo từ Huyền Hạc lui ra.


Hải Thị Song Hùng biết mình ở lại cũng vô ích nên từ giả Long nhi để trở lại Bắc Kinh. Họ cũng muốn về Đào gia trang để khổ luyện lại võ công, chờ ngày báo phục Hồng Phát Vô Thường.


Hôm sau, sáng sớm mờ sương, Long nhi đã quỳ trước cửa tiểu am đợi lệnh đòi cua Huyền Hạc. Nhưng mặt trời đã lên cao mà cửa am vẫn đóng. Long nhi từng khổ luyện với Không Hư nên chàng rất kiên cường. Lợi dụng lúc đợi chờ, chằng nhắm mắt ôn lại Giáng Ma Chân Giải. Bí kíp này cao sâu vô lượng, càng về sau càng khó hiểu. Chính bản thân Hạ Khánh Dương và các trưởng lão cũng đã mất mấy chục năm mà còn chưa luyện đến tận cùng.


Trời vừa đúng ngọ, một tiểu đồng mở cửa am bước ra, thấy Long nhi quỳ nhắm mắt bèn le lưỡi làm mặt xấu chế diễu chàng rồi mới cất tiếng gọi:


- Sư thúc, sư thúc tổ truyền gọi.


Long nhi mở mắt cười, đứng lên sửa sang y phục chỉnh tề rồi thep tiểu đồng vào am. Huyền Hạc đang ngồi bên một bàn bát tiên, trên có vài món ăn thanh tịnh như rau, dưa, đậu, củ và một bình rượu nhỏ. Thượng nhân vuốt râu nói:


- Định lực của ngươi hơn người, quỳ suốt buôåi mà thần thái vẫn an nhiên, mặt không một chút sắc giận hờn. Ta vốn không ưa tục lễ, từ nay ngươi sẽ ở luôn trong tiểu am này, cùng dùng bữa với ta.


Long nhi biết tính sư phụ nên không dám cãi, chàng chắp tay lạy tạ rồi ngồi xuống ghế dùng cơm. Huyền Hạc rót rượu vào chung cho Long nhi rồi bảo:


- Đạo gia không cấm rượu, ngươi cứ việc uống nhưng không được quá chén.


Long nhi tuân lời, nâng ly nhấp thử. Dù không quen uống nhưng cũng nhận biết đây là rượu quý.


Từ đấy, Long nhi kề cận hầu hạ Huyền Hạc, mỗi bữa chàng xhống nhà bếp lấy cơm rượu, ăn xong lại dọn dẹp trong ngoài. Khởi đầu thượng nhân dạy cho chàng tâm pháp cơ bản của môn Thái Cực Tuệ Kiếm, chỉ một tháng sau chàng đã thuần thuộc. Huyền Hạc thở dài nói:


- Ngày xưa ta phải mất nửa năm để hoàn tất phần nhập môn. Ngươi quả là đoa kỳ hoa trăm năm mới có. E rằng thành tựu của ngươi sau này còn hơn cả Nam Cung Phong nữa. Nhưng ngươi nên nhớ rằng võ học mênh mông như biển, núi cao còn có núi cao hơn. Đừng bao giờ ỷ mình thông tuệ mà tự mãn. Hai mươi năm trước ta và Không Hư còn chưa phải là địch thủ của Ma Diện Tú Sĩ. Nếu ngươi học hết được công phu của hai phái tăng, đạo cũng chưa hẳn là vô địch.


Long nhi sợ hãi thưa rằng:


- Đồ nhi không có ý tự mãn, gia tổ võ công hơn đời còn bị ám hại thất tung năm nay. Long nhi chỉ mong khổ công học nghệ để góp phần án ma vệ đạo và báo thù cho ngoại tổ.


Huyền Hạc hài lòng nói tiếp:

Chương trước | Chương sau

↑↑
Phong Vân - Đan Thanh

Phong Vân - Đan Thanh

Giới thiệu: Bạn là người yêu thích truyện kiếp hiệp? Bạn là người yêu thích đến

09-07-2016 70 chương
Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Giới thiệu: Lộc Đỉnh Ký là bộ truyện tranh hành động nói về một cậu bé sống

09-07-2016 248 chương
Liên Thành quyết - Kim Dung

Liên Thành quyết - Kim Dung

Giới thiệu: Liên thành quyết là câu chuyện kể về chàng trai Địch Vân thật thà,

08-07-2016 49 chương
Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Giới thiệu: "Tru Tiên " là tiểu thuyết huyễn tưởng thuộc thể loại tiên hiệp của

09-07-2016 258 chương
Tờ giấy tìm người

Tờ giấy tìm người

Hắn lục lại tờ giấy tìm người. Trong ánh sáng vàng nhạt của chiếc bóng đèn dây

24-06-2016
Hạnh phúc không muộn

Hạnh phúc không muộn

Từ ngày chia tay Long, Linh trở nên ít nói hẳn, cô thấy mọi thứ xung quanh như sụp đổ,

28-06-2016
Vì sao?...

Vì sao?...

Anh sẽ khóc chứ nếu em chết? Ừ, anh sẽ khóc Vì sao? Vì sao ư? *** Who can say for the

29-06-2016
Nếu nhà mình giàu...

Nếu nhà mình giàu...

Cứ để em đặt giả thiết nhé! Nếu có tiền, em sẽ thay con laptop rùa bò bằng một

28-06-2016
Miền biển

Miền biển

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Biển hiền

27-06-2016
Lòng ái quốc

Lòng ái quốc

Tại sao anh yêu xứ sở của anh? Câu hỏi ấy chẳng làm nẩy nở trong óc con biết bao

24-06-2016
Matcha, yêu đã tính sau

Matcha, yêu đã tính sau

Cho đến khi gặp Yasu, tôi mới nhận ra trong chuyện tình cảm, mọi thứ đều không thể

24-06-2016

Teya Salat