Bích Linh Ma Ảnh - Châu Dụ Tâm

Bích Linh Ma Ảnh - Châu Dụ Tâm


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 70
5 sao 5 / 5 ( 147 đánh giá )

Bích Linh Ma Ảnh - Châu Dụ Tâm - Hồi 36 - Thái Trí thứ ba xuất hiện

↓↓
Đột nhiên, một tiếng hét lớn :


- Dừng tay!


Bích Linh Ma Ảnh sửng sốt, ngẩng nhìn lên thì thấy một lão hòa thượng mặc áo cà sa từ phía Nam lao mình bay xẹt tới, khiến y thất sắc.


Y nghĩ nên giết chết Trịnh Kiếm Hồng trước khi lão hòa thượng đến.

bạn đang xem “Bích Linh Ma Ảnh - Châu Dụ Tâm” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Trong thời gian cấp bách này, lão cố vận dụng công lực, ấn mạnh bàn tay Thái Trí vào đầu Trịnh Kiếm Hồng.


Trịnh Kiếm Hồng sợ run lên. Nếu người kia tới không kịp chắc mạng chàng khó sống.


Bàn tay Thái Trí chỉ còn cách đầu chàng hai phân. Thái Trí cố đem sức bình sinh chống lại sự áp đảo của Bích Linh Ma Ảnh.


Bởi thế một sự giằng co giữa Thái Trí và lão Ma lúc này vô cùng gay cấn.


Người nào mồ hôi cũng đổ hột ướt đầm.


Thình lình, Bích Linh Ma Ảnh hét lên một tiếng như nghiến :


- Sát!


Bùng!


Một luồng kình lực vô hình ập mạnh vào người Bích Linh Ma Ảnh, chấn động tâm can. Y bị đẩy văng ra hơn bảy thước.


Bích Linh Ma Ảnh cả kinh, lập tức buông tay Thái Trí đại sư hầu lo đối phó với người đánh ra chưởng lực.


Nhờ thế, Trịnh Kiếm Hồng thoát khỏi dây tử thần.


Thái Trí lúc này cũng mệt lả người, nhưng cố đem công lực vào tay hướng qua Bích Linh Ma Ảnh.


Giữa lúc ấy, bóng lão hòa thượng xuất hiện trước mặt mọi người.


- Á! Lão...


Cổ họng họ như cứng lại, đứng nhìn lão hòa thượng thiếu điều muốn khùng luôn. Vì dung mạo sắc phục lão hòa thượng giống hệt như Thái Trí đại sư và Bích Linh Ma Ảnh.


Trái lại lão hòa thượng cũng không hơn gì hai người, lão thầm hỏi :


- Quái, ai là Thái Trí đại sư? Ta cũng là Thái Trí đại sư. Ai thiệt? Ai giả?


Lão cất tiếng cười há há. Tiếng cười có một sức lực khiến người nghe lùng bùng lỗ tai, đủ rõ công lực lão thâm hậu vô lường.


- Ai thật là Thái Trí đại sư? Đệ tử Thiếu lâm phái?


Thái Trí đại sư đưa tay chỉ vào ngực :


- Ta!


Bích Linh Ma Ảnh cũng nói :


- Đừng láo. Ta chính là Thái Trí đệ tử Thiếu Lâm.


Lão hòa thượng nhìn vào hai người vỗ ngực nói :


- Ta cũng là Thái Trí. Ha ha!


Không ngờ chùa Thiếu Lâm có tới ba Thái Trí. Há há!


- Các ngươi dám mạo danh ta, còn lớn tiếng nói gì?


Hòa thượng nghiêm sắc mặt đáp :


- Đúng rồi! Ta mạo danh người thì ta đâu chối cãi.


- Khá lắm! Dám làm dám chịu mới đáng bực trượng phu. Nhưng xin hỏi, người là ai và tại sao đi mạo danh ta?


- Xin lỗi đại sư, vì có chỗ khổ tâm lão nạp không thể nói ra được.


Rồi hướng qua Bích Linh Ma Ảnh lão hỏi :


- Còn nhà ngươi là ai sao đi hại Võ lâm Tôn chủ và người của Thiếu Lâm phái.


Bích Linh Ma Ảnh nghe giọng nói, biết lão hòa thượng này chính là sư huynh mình, nhưng người sư huynh chưa nhận ra mình là sư đệ, trong lòng rất mừng.


Tuy nhiên y không khỏi lo sợ vì nếu chống cự với sư huynh chắc chắn là chống không lại. Huống hồ lại có thêm lão Thái Trí đại sư hợp lực, mạng chết khó thoát rồi.


Nghĩ vậy, Bích Linh Ma Ảnh giả bộ buồn rầu thở dài nói :


- Việc này có hơi dài, nhưng ngươi muốn biết thủng thẳng, ta kể cho ngươi rõ đầu đuôi.


- Thì nói mau đi, cần gì phải dài dòng, rào trước đón sau.


Bích Linh Ma Ảnh trầm mặt xuống, suy nghĩ phương cách để đối phó.


Đương lúc đó, có tiếng chân người chạy phình phịch, tiếp theo là tiếng hét chát tai.


Mọi người đều giật mình, quay lại nhìn, thì ra tám người Chưởng môn tám đại môn phái.


Bích Linh Ma Ảnh lão tăng lo sợ, không phải vì chống cự không lại, mà vì sợ gặp nhiều rắc rối lôi thôi. Lão muốn giữ kín thân thế hầu dễ bề đi tìm người sư đệ.


Thái Trí đại sư thì lại mừng vì có cứu binh tới.


Bích Linh Ma Ảnh trong lòng vừa sợ vừa tức tối. Nếu không có Bích Linh lão tăng xuất hiện, y đã hạ được Thái Trí và Trịnh Kiếm Hồng, trừ được mối nguy hiểm.


Trịnh Kiếm Hồng trong lòng không khỏi run lên sợ sệt. Vì cái hận bị chàng đả thương đệ tử Bái Đại môn phái thì họ dễ gì để chàng yên thân.


Chàng muốn tung người đứng dậy, song tứ chi rũ liệt, không thể nào thực hành ý định.


Chàng thở dài, than :


- Đời ta chắc tới đây tàn rồi. Tiếc vì thù chưa trả...


Tiếng chàng chưa dứt, Bích Linh Ma Ảnh vụt hét lớn, tay hữu phát chưởng hướng đánh Thái Trí đại sư.


Nhanh như chớp, Bích Linh lão tăng đưa hai tay lên, chưởng lực quật qua Bích Linh Ma Ảnh. Nhưng đã trễ.


Thái Trí đại sư trở tay không kịp, thân ảnh văng bổng lên, một tiếng kinh hô phát ra rúng động lòng người.


Nhìn lại, Thái Trí đại sư bị ám khí xuyên tâm té ngã trên vũng máu.


Bích Linh lão tăng căm giận, hét lớn :


- Đồ ác độc!


Chưởng lực cuồn cuộn như phong ba bão táp đánh thốc vào ngự Bích Linh Ma Ảnh.


Bình!


Thân người của lão ma bị đẩy lùi xa hơn mười trượng.


Ngay lúc đó, Thái Thông cũng vừa tới nơi.


Lão đứng há hốc mồm kinh ngạc. Vì hai người trước mặt lão đều là Thái Trí đại sư, khiến lão không phân biệt được ai là sư đệ của mình.


- Sư huynh Chưởng môn! Tôi... tôi là Thái Trí...


Lập tức Thái Thông phóng mình chạy đến bên người nằm oằn oại trên vũng máu.


- Sư đệ! Ai... ai đã giết sư đệ?


Thái Trí đại sư miệng đầy máu me, run run nói :


- Bích... Bích Linh... Ma.. Ma Ảnh...


- Á! Nó giả dạng hiền đệ.


- Phải... phải...


Tiếng lão tắt nghẹn, mắt trợn trắng, hơi thở không còn nữa.


Sự kiện này khiến Bích Linh lão tăng cả kinh, không dám mở miệng cải chánh.


Thái Thông lão trượng đứng phắt dậy, mắt đỏ ngầu, tiến bước về phía Bích Linh lão tăng.


Bích Linh lão tăng lùi ra sau, nói :


- Ngươi nhầm rồi, không phải ta đâu.


Thái Thông hét :


- Đã giết người còn chối sao?


Bích Linh lão tăng liếc mắt hướng qua Bích Linh Ma Ảnh, nhưng y mất dạng từ lúc nào rồi. Lão run lên nói :


- Ta không giết ai cả. Người giết Thái Trí là...


- Hừ! Chính miệng Thái Trí đã nói ra là người giết nó.


Quả thầy pháp ăn bắt thầy chùa chịu. Lão dù có trăm môi ngàn lưỡi, cũng nói không được.


Lão đành câm miệng, đứng lặng như pho tượng.


Thêm vào đó, bảy người Chưởng môn và chúng đệ tử vừa kéo tới.


Thấy tình hình, họ liền vây đối phương vào giữa.


Mặt người nào cũng hằm hằm sát khí như muốn ăn tươi nuốt sống Bích Linh lão tăng.


Thái Thông lạnh lùng quát :


- Giết người thì đền mạng.


Bích Linh lão tăng lắc đầu :


- Quí vị lầm rồi! Tôi không phải là hung thủ. Tôi là...


- Ngươi là ai?

Chương trước | Chương sau

↑↑
Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Văn án: Mưa càng lúc càng nặng hạt. Đêm đã khuya, trên đường cũng đã vắng khách

10-07-2016 20 chương
Âm công - Cổ Long

Âm công - Cổ Long

Lời tựa: Bạch Bất Phục, người con hiếu thảo, lấy việc "đổi của chôn người"

12-07-2016 1 chương
Liên Thành quyết - Kim Dung

Liên Thành quyết - Kim Dung

Giới thiệu: Liên thành quyết là câu chuyện kể về chàng trai Địch Vân thật thà,

08-07-2016 49 chương
Món quà để đời

Món quà để đời

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện ngắn "Tháng năm không ở lại") Sau này

27-06-2016
Một cõi duyên trần

Một cõi duyên trần

Choáng váng, anh định thần nhìn thấy nắp chiếc rương bật tung, anh tiến lại

24-06-2016
Hai nửa cuộc đời

Hai nửa cuộc đời

Tôi nhận được cuộc gọi báo tử của Vũ lúc đang gật gù nghe thầy triết học giảng

29-06-2016
Nhưng tôi không yêu em...

Nhưng tôi không yêu em...

Người đến và đi vốn dĩ là quy luật. Cảm xúc với từng người là duy nhất. Lúc còn

29-06-2016
Tôi và những giấc mơ

Tôi và những giấc mơ

"Tôi là người có thể thâm nhập vào giấc mơ người khác. Và bạn biết đấy, mộng

24-06-2016
Về thăm bạn

Về thăm bạn

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") - Con về ngay,

27-06-2016

Insane