XtGem Forum catalog
Bích Linh Ma Ảnh - Châu Dụ Tâm

Bích Linh Ma Ảnh - Châu Dụ Tâm


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 70
5 sao 5 / 5 ( 74 đánh giá )

Bích Linh Ma Ảnh - Châu Dụ Tâm - Hồi 33 - Gieo gió ắt gặt bão

↓↓
Trịnh Kiếm Hồng và Đỗ Thu Linh xuyên qua đường đá hẹp rồi chui qua một cửa hông của vách đá rộng chừng một thước.


Tuyệt nhiên không thấy ai chận hỏi, hai người yên trí mà đi.


Qua một hồi lâu hai người mới đặt chân tới bìa rừng.


Đỗ Thu Linh mừng rỡ, phóng tầm mắt nhìn phong cảnh. Một bầu trời khoáng đạt, tự do rộng mở. Nàng nắm chặt tay người yêu cười nói ríu rít như con chim vừa sổ lồng.

bạn đang xem “Bích Linh Ma Ảnh - Châu Dụ Tâm” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Hồng huynh! Giờ chúng ta đi đâu trước?


- Đi Đạt Ma nham tham ngộ Linh Quang trước đã.


Hai người yên lặng, thi triển khinh công đi được chừng ba mươi dặm. Thình lình có tiếng hô như sấm nổ :


- Đứng lại!


Trịnh Kiếm Hồng và Đỗ Thu Linh giật nẩy mình dừng bước, quắc mắt về phía có tiếng quát thì thấy có mười tên hảo hán mặc đồ đen tay cầm khí giới phóng mình về phía chàng và Đỗ Thu Linh. Mặt mũi người nào, người nấy tựa như quỷ sống.


Trịnh Kiếm Hồng nhíu mày một cái, cất tiếng cười lạnh như đồng :


- Tưởng ai, té ra là bọn côn đồ Độc Thủ Phùng Tử An.


Hai kẻ tử thù gặp nhau, mắt nghinh mắt như hai con thú dữ.


Độc Thủ Phùng Tử An tay xòe ra mười cây Quái tiền, hét lớn :


- Thằng chó kia, mau nạp Đại Thần bảo kinh cho ông, bằng ngang ngạnh, ông cho nát thây.


Trịnh Kiếm Hồng quắc mắt, chiếu hai luồng nhỡn tuyến vào mặt đối phương gằn giọng :


- Không, rồi sao?


- Ông sẽ bầm thịt mày như tương.


Trịnh Kiếm Hồng muốn thăm dò lực lương đối phương, coi còn ai nữa không, liền nói :


- Hứ! Bọn già chúng bây đều là một lũ hèn, cũng bày đạt vênh mặt với ta sao?


- Ngươi nói gì?


- Kỳ trước bọn chúng bây muốn cướp giựt kiếm báu, giờ lại đòi bảo kinh, không phải lộng quá rồi sao?


- Đừng lôi thôi, có đưa Bảo kinh cho ông không thì nói.


Trịnh Kiếm Hồng cười khảy :


- Ồ! Bọn chúng bây không ngán lão Bích Linh Ma Ảnh đập giập mật sao?


Đối phương cười lên khằng khặc :


- Lão ấy sai ta đi lấy thủ cấp của mày. Ngoài việc đó ra, ta tự quyền lấy gì thì lấy.


- Thế à! Theo chúng bây, lão Ma Ảnh chỉ muốn chặt thủ cấp của ta thôi à?


- Ừ!...


- Nhưng nếu ta đưa Bảo kinh ra cho chúng bây, chúng bây dám để cho ta sống không?


Phùng Tử An trầm giọng :


- Việc này... ta... ta sao không dám!


- Phùng Tử An! Miệng ngươi nói sao không được tự nhiên vậy?


Bị Trịnh Kiếm Hồng hỏi vặn. Phùng Tử An tái cả mặt, thân mình lão lắc lắc vài cái rồi đứng yên một chỗ.


Trịnh Kiếm Hồng lạnh lùng tiếp :


- Ta biết ngươi không dám, đừng hòng qua mặt ta. Bộ tưởng ta là thằng điên sao?


Phùng Tử An lấy lại được bình tĩnh hét :


- Đừng láo mồm, láo mép. Mày và con bé kia không sống nổi với ông đâu.


Trịnh Kiếm Hồng cười nhạt :


- Này, ngươi không thấy bọn Ngũ Đại Ma Tinh chết thảm trong U Ma cốc, ở đó lớn lối.


- Việc ấy không liên can tới vụ này, đừng đem cái chết Ngũ Đại Ma Tinh dọa nạt ta.


- Tốt lắm, coi chưởng của ta đây.


Tiếp theo tiếng hô, Trịnh Kiếm Hồng phóng ra song chưởng Diêm Vương Câu Hồn và Huyền Âm Đoạt Mệnh ép thẳng vào đối phương.


Phùng Tử An dù đã đề phòng sẵn, cũng không sao tránh kịp.


Thân ảnh y bị hai luồng chưởng lực đẩy văng ra ba thước. Toàn thân rúng động, mặt mày tái mét, run bắn người.


Ngay khi đó, Đỗ Thu Linh rút kiếm lia tới Phùng Tử An.


Trịnh Kiếm Hồng hét :


- Thu Linh! Để đó cho anh, mau chận đường chín tên kia lại.


Đỗ Thu Linh lập tức hồi bộ, phóng mình chận ngang chín tên hảo hán.


Đỗ Thu Linh vui vẻ đáp :


- Vâng! Tiểu nữ chính là con của người. Xin cám ơn tiền bối đã có lòng ưu ái.


Vẻ mặt buồn buồn, Thái Thông lão trượng nói tiếp :


- Hôm Lôi anh hùng tử nạn, đệ tử Thiếu Lâm không giúp ích được gì thật là có lỗi với gia đình họ Đỗ, xin cô nương bỏ qua cho.


Đỗ Thu Linh đáp :


- Xin tiền bối đừng nói thế, khiến tiểu nữ thêm đắc tội.


Ngừng một chút, Đỗ Thu Linh hỏi :


- Thưa tiền bối, tiền bối và chư vị Chưởng môn tìm chúng tôi chắc có gì dạy bảo?


Thái Tông Lão Trượng đáp :


- Riêng phần cô nương thì không có gì rồi. Còn đối với Trịnh Kiếm Hồng chúng tôi có chút việc cần giải quyết. Vậy mời cô nương đứng qua một bên.


- Việc này...


Trịnh Kiếm Hồng chận lời :


- Em Linh! Việc này là của riêng anh với chư vị anh hùng đây thôi. Em đừng xen vào.


Đỗ Thu Linh vùng vằng :


- Không, phải để em can thiệp...


- Em đã quên là em lúc nào cũng tuân lời anh sao?


Đỗ Thu Linh biết mình nói thêm cũng vô ích, xụ mặt lui ra.


Trịnh Kiếm Hồng hướng mắt nhìn tám người Chưởng môn, lạnh lùng nói :


- Có phải quí vị đến phế chức Tôn chủ Võ Lâm của ta không?


Thái Tông Lão Trượng nói :


- Đúng thế! Nếu ngài bằng lòng thì việc đả thương đệ tử bản phái, ta sẽ bỏ qua cho.


- Như vậy... là các người muốn phế luôn lời di chúc của Tôn chủ đời trước?


- Không! Không! Ta không có ý ấy.


Trịnh Kiếm Hồng bĩu môi :


- Thú thật, ta cũng không ham gì chức vụ ấy. Chỉ vì vâng lệnh đại sư huynh Thần Long Kỳ Hiệp, buộc lòng ta phải đứng ra đảm nhiệm chức vị ấy thôi.


Thái Tông Lão Trượng nhăn mặt nói :


- Nhưng...


- Nhưng thế nào?


- Vì ngài bất tài lãnh đạo võ lâm, nên tám phái ta luận bàn và quyết định phế bỏ chức Tôn chủ của ngài, bây giờ ngài có chịu bỏ hay không?


Trịnh Kiếm Hồng quắc mắt sáng như sao, nhìn qua một lượt ba mươi ba cao thủ, lạnh lùng nói :


- Nếu không thì thế nào?


- Thì đừng trách chúng tôi vô lễ.


- Quí vị quá tự tin rồi.


- Đừng nhiều lời! Quyết định đưa ra, chúng tôi phải thi hành.


Tình hình trở nên căng thẳng nghẹt thở. Chỉ một cái vẫy ta là trận chiến bùng nổ.


Trịnh Kiếm Hồng vẫn thản nhiên, hỏi :


- Ngoài việc này, còn việc nào khác không?


Thiết Lâm Lão Trượng vội đáp :


- Còn!


- Việc gì?


- Lần này tám phái chúng tôi xuống núi có ý định quét sạch bọn tà phái/ Trịnh Kiếm Hồng nhíu mày.


- Phong Lưu giáo chủ cũng ở trong nhóm đó chứ?

Chương trước | Chương sau

↑↑
Thỏi son không phai màu

Thỏi son không phai màu

Từ trước đến nay, chưa bao giờ cô nghĩ rằng cô với anh chia tay nhau chỉ vì một thỏi

30-06-2016
Nhà có hai cửa sổ

Nhà có hai cửa sổ

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tuyển tập truyện ngắn "Truyện kinh dị số 1") Nhà

28-06-2016
Đi qua mênh mông

Đi qua mênh mông

Tôi chưa bao giờ tưởng tượng được hay có thể tưởng tượng ra câu chuyện về ba

24-06-2016
Chuyện nhân quả

Chuyện nhân quả

Con rùa khổng lồ nổi lên, không ngừng liên tục khấu đầu tạ ơn ông Lâm. *** Tại

24-06-2016
Một ngày...

Một ngày...

Làm sao tôi biết trước được rằng mình không đủ khả năng làm mẹ. Bác sĩ bảo rằng

27-06-2016