The Soda Pop
Bích Linh Ma Ảnh - Châu Dụ Tâm

Bích Linh Ma Ảnh - Châu Dụ Tâm


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 70
5 sao 5 / 5 ( 50 đánh giá )

Bích Linh Ma Ảnh - Châu Dụ Tâm - Hồi 16 - Giữa lễ thọ tưng bừng Trịnh Kiếm Hồng vấn tội

↓↓

- Nhưng sao?

bạn đang xem “Bích Linh Ma Ảnh - Châu Dụ Tâm” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Nhưng chuyện này là do sự nhầm lẫn.


- Chỉ nhầm lẫn thôi sao?


- Cái đó...


Đỗ Thiên Uy bỏ lửng câu nói, liếc mắt nhìn xung quanh rồi hạ thấp giọng :


- Ngoài nhầm lẫn còn có chút nguyên do.


- Nguyên do gì?


- Ta sẽ cho nhà ngươi biết. Song, chờ mãn tiệc, quan khách ra về, ta sẽ nói...


- Không! Phải nói ngay bây giờ.


Đỗ Thiên Uy đã nói vậy mà Trịnh Kiếm Hồng vẫn khư khư làm ông rất xúc động.


Không khí trong đại sảnh đường trở nên căng thẳng, ngột ngạt khó thở.


Đỗ Thu Linh rất lo ngại, muốn mở miệng hòa giải. Song nàng biết tiếng nói của nàng lúc này chỉ là hạt mưa rơi vào biển cả. Trịnh Kiếm Hồng đâu có dễ gì chịu nghe lời nàng. Bởi thế, nàng chỉ còn biết đứng gần bên người cha già, hầu có chuyện gì xảy ra, nàng sẽ kịp thời đối phó.


Thình lình một lão già ngồi phía sau Đỗ Thiên Uy tuy không có vẻ gì lo lắng, nhưng cũng vội vã đứng lên, bước tới bên Đỗ Thiên Uy để bảo vệ, còn riêng cả mấy trăm cao thủ, đại diện các môn phái, người nào người nấy đều lộ nét hầm hầm phẫn nộ. Tuy rằng họ không biết nội tình câu chuyện ra sao, nhưng nếu Trịnh Kiếm Hồng ra tay đánh Đỗ Thiên Uy là tức khắc họ không để cho Trịnh Kiếm Hồng yên.


Tình trạng này kéo dài được một lúc thì Bạch Y Long Nữ Đỗ Thu Linh chịu không được, run giọng nói :


- Hồng huynh! Anh không nhường nhịn được chút nào sao?


- Điều này...


- Cha em đối đãi với anh không kém. Vả lại chúng ta không có thù gì, sao anh vẫn ngoan cố như thế?


- Thôi, chi tiết để nói sau. Bây giờ tôi chỉ hỏi một câu giản dị.


Đỗ Thiên Uy cắn chặt răng suy nghĩ giây lát nói :


- Cứ hỏi đi!


- Ngươi hồi đó có câu kết với Bích Linh Ma Ảnh để hãm hại những nhân vật chính phái không?


- Ta...


Đối phương giật nảy mình thối lui ba bốn bước, sắc mặt trắng tái, nói không ra lời.


Trịnh Kiếm Hồng sấn tới hét :


- Có không?


- ...!


Thấy hỏi hai lần mà Đỗ Thiên Uy không đáp, chàng cho rằng Đỗ Thiên Uy đã có cấu kết với Bích Linh Ma Ảnh nên quát lớn :


- À! Ngươi không chịu trả lời phải không? Hẳn là sự thật rồi. Coi chưởng của ta đây.


Vừa nói, Trịnh Kiếm Hồng đưa tay chụp qua Đỗ Thiên Uy.


Bùng! Bùng! Bùng!


Giữa lúc Trịnh Kiếm Hồng vung tay lên, mười mấy ngọn chưởng vô hình từ trong đám cao thủ đại diện các phái tuôn ra chận chưởng lực của Trịnh Kiếm Hồng.


Trịnh Kiếm Hồng giật mình biến sắc thối lui ra ba bước.


Trong khi ấy Đỗ Thiên Uy đã ngã té nhào xuống nền gạch. Đỗ Thu Linh cả kinh la lên một tiếng kinh hoàng nhảy bổ đến đỡ cha. Còn lão già đứng kế bên Đỗ Thiên Uy đã nhanh tay quật cho Trịnh Kiếm Hồng một chưởng đồng thời nhảy tạt qua bên cái bàn kế cận, chỉ tay vào mặt Trịnh Kiếm Hồng, hét :


- Tiểu tử, mày dám ám hại Lôi Đình kiếm khách. Ta bắt ngươi phải chết.


Tiếng nói chưa dứt, đối phương vung tay tung ra một chưởng.


Trịnh Kiếm Hồng hết sức hoang mang, chàng không thể tin rằng chàng đã đánh trúng Đỗ Thiên Uy. Vì vừa tung chưởng ra thì bị mười mấy chưởng lực của các cao thủ ngăn chặn. Nhưng Đỗ Thiên Uy đã ngã té sờ sờ kia, chàng làm sao mở miệng ra chối cãi cho được.


Nghĩ tới đây, ngọn chưởng của lão già có thân hình như con vượn đã bay xẹt tới. Trịnh Kiếm Hồng nhanh như điện vung ra một chưởng đỡ đòn, tức giận quát lớn :


- Giỏi thì ra ngoài kia.


Dứt lời, chàng tung mình nhảy vọt đi. Lão già hình vượn hét lớn :


- Ngươi đi tìm cái chết.


Nói đoạn tung mình đuổi theo.


Vừa ra tới sân, lão vung chưởng tấn công Trịnh Kiếm Hồng tới tấp.


Trịnh Kiếm Hồng vội vã nhoài mình né tránh rồi quay lại phản công.


Hai bên đã giao đấu trên ba mươi chiêu mà chưa phân thắng bại.


Trịnh Kiếm Hồng hét lớn :


- Lão già, ta với ngươi không oán không thù, tại sao xen vào chuyện riêng của ta.


- Ta không cần biết. Chỉ biết kẻ nào ngang ngược, vô lễ là ta đánh.


- Ta vì thấy ngươi già cả có ý nương tình. Vậy hãy biết điều một chút.


- Câm mồm! Mạng ngươi tới đây là dứt rồi.


Nói xong lão tuôn luôn một hơi năm chưởng.


Trịnh Kiếm Hồng buộc lòng phải đánh trả. Nếu không đối phương cũng không buông tha.


Chợt lúc ấy, Trịnh Kiếm Hồng nghe tiếng Đỗ Thu Linh nói :


- Cha! Cha không việc gì chứ? Thế là may lắm rồi.


Trịnh Kiếm Hồng nghe thấy mấy lời đó, chàng vô cùng kinh ngạc, tự hỏi thầm :


- Đỗ Thiên Uy không bị thương sao lại ngã? Ai đánh lão?


Nghĩ trong vụ này hẳn có bàn tay bí mật nào quăng ám khí mà hạ ông ta, chàng lập tức đẩy mạnh ra hai chưởng.


Thế chưởng chàng công ra mạnh như vũ bão, đánh bật đối phương lui ra mười mấy thước.


Thừa dịp rảnh tay, Trịnh Kiếm Hồng nhanh như điện xẹt, tung mình nhảy trở vào đại sảnh đường.


Đến nơi thì thấy Đỗ Thiên Uy đã ngồi vào bàn, tay cầm ly rượu mà không nói năng gì.


- Cha! Sao cha không nói gì?


Đỗ Thu Linh đang hỏi Đỗ Thiên Uy thì chợt thấy Trịnh Kiếm Hồng, nàng thất sắc, tay chụp cây Ngũ Long kim kiếm hét :


- Ngươi còn vào đây làm gì?


Rồi vụt hạ thấp giọng, nàng hỏi :


- Lão Vượn đâu? Anh đánh chết lão ấy rồi phải không?


- Không!


- Vậy lão ấy đâu?


- Còn ở ngoài.


- Anh vào đây làm gì?


- Để xem bệnh tình của cha cô.


Đỗ Thu Linh trừng mắt hét :


- Đừng làm bộ nữa.


Nói xong, nàng cúi xuống nói với cha nàng :


- Cha! Cha không sao rồi. Nên nói vài lời với chư vị quan khách đi.


Đỗ Thiên Uy sực nhớ, nói :


- Xin quý vị thứ lỗi cho. Giờ chúng ta nâng ly tiếp tục.


Lần này ông không nhắc đến việc phong kiếm mà chỉ nói đến việc uống rượu mà thôi.


Các vị quan khách nâng ly lên và nói :


- Chúc Lôi anh hùng thọ tỉ Nam Sơn phước như Đông Hải...


Như sực nhớ, Đỗ Thu Linh vội quay lại tìm Trịnh Kiếm Hồng thì chàng đã bỏ đi đâu mất.


Nhắc lại, trong lúc mọi người đang nâng ly chúc tụng Đỗ Thiên Uy, Trịnh Kiếm Hồng vì nghi ngờ lão già hình vượn ném ám khí hại Đỗ Thiên Uy, nên đi ra tìm lão ta.


Ra đến ngoài, Trịnh Kiếm Hồng tìm khắp nơi không thấy lão vượn đâu, liền hỏi mấy tên gia nô của nhà họ Đỗ :


- Các người có thấy lão già hình vượn đi đâu không?


- Đi ra ngoài rồi.


- Lão ấy tên gì?


- Lãnh Diện Tiên Vườn Vũ Liên Sơn.


Nghe xong, Trịnh Kiếm Hồng chạy nhanh ra cổng môn hỏi mấy tên gác :


- Lãnh Diện Tiên Vườn đi hướng nào? Nói mau.


Mấy tên gác cửa hơi biến sắc đáp :


- Đâu có ai...


- Sao không có. Y mới ra đây mà.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Mở đầu: Bốn đại cao thủ Thiên giáo vận y phục bó chẽn, màu xám ngoét sầm sập

12-07-2016 50 chương
Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Giới thiệu: Giọng ca của ca nữ, điệu múa của vũ giả, kiếm của kiếm khách, bút

11-07-2016 20 chương
Guitar màu tím

Guitar màu tím

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Người ta nói,

27-06-2016
Một giờ thăm nuôi

Một giờ thăm nuôi

Mọi chuyện không còn bình yên nữa khi mà một hôm, Tôi nhận được một giấy mời ra

25-06-2016
Cuộc tình rỉ máu

Cuộc tình rỉ máu

Cô vốn là người hiền lành, hiền đến mức khờ khạo. Ấy vậy mà giờ lại hồn

24-06-2016
Đôi cánh của mẹ

Đôi cánh của mẹ

Mẹ nói, khi mẹ đi đến một nơi khác ở rất xa, con hãy tưởng tượng những chú chim

26-06-2016