Bích huyết tẩy ngân thương - Cổ Long

Bích huyết tẩy ngân thương - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 40
5 sao 5 / 5 ( 134 đánh giá )

Bích huyết tẩy ngân thương - Cổ Long - Hồi 28 - Tử Cốc truyền kỳ

↓↓

- Rất cảm kích Tạ tiểu thư cùng cô nương quan tâm, thật ra những chuyện này ta vốn cũng làm chẳng được, chẳng qua nhờ vận may đặc biệt.

bạn đang xem “Bích huyết tẩy ngân thương - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Người nói chuyện cách căn phòng này một khoảng không gần lắm, nhưng mọi người trong phòng đều nghe rất rõ những lời y thốt ra, do đó những gì người trong phòng nói, dĩ nhiên y cũng nghe được dễ dàng.


Đại Uyển vụt hỏi:


- Các hạ là Vô Thập Tam ?


Giọng của cô không lớn lắm nhưng người bên ngoài vẫn nghe được.


- Chính là ta.


Đại Uyển cố ý thở dài:


- Nhĩ lực của các hạ khá tinh tường, nhạy bén hơn thỏ nữa.


Hiển nhiên Đại Uyển cố tình chọc giận Vô Thập Tam để dụ y một mình vào, song người khách bên ngoài cười thoải mái:


- Khả năng ấy là do luyện tập, ta sống đơn độc trong Tử Cốc nhiều năm, chẳng nghe được âm thanh nào cả, thật chán đến phát điên lên được, đành nghĩ ra cách để nghe những tiếng động mà kẻ khác không nghe được.


- Là tiếng động gì ?


- Tiếng độc xà giao hợp dưới đất, tiếng côn trùng bò trên mặt đất, tiếng rắn bắt trùng, tiếng trùng ăn dòi, tiếng rùa đẻ trứng.


Vô Thập Tam mỉm cười hỏi:


- Các vị có bao giờ nghe qua những âm thanh ấy chưa ?


Chưa, chưa có ai nghe qua.


- Thế mà ta đã nghe qua, lại nghe rất rõ.


Nếu những âm thanh ấy y cũng nghe rõ, thì còn có loại âm thanh nào y không nghe thấy ?


Vô Thập Tam nói tiếp:


- Rất may bây giờ ta không còn phải nghe những thứ tiếng động ấy! Bởi vì năm năm sau đó, ta đã tìm được nhiều người nói chuyện với ta. Nơi Tử Cốc không có tiếng người, bây giờ đã có tám trăm hai mươi bốn người theo ta hầu chuyện, ta bảo bọn chúng nói gì thì chúng nói nấy, ta muốn nói gì thì bọn chúng nghe nấy.


Đại Uyển hỏi:


- Làm thế nào các hạ tìm được nhiều người như thế để theo hầu chuyện cùng các hạ ?


Vô Thập Tam cười đáp:


- Bởi vận may của ta khá tốt, trong Tử Cốc ngoài hắc thạch ra, còn có một thứ khác.


- Là thứ gì ?


Vô Thập Tam càng cười sảng khoái hơn:


- Đó là vàng. Ta bảo đảm các vị cả đời cũng chưa từng thấy qua nhiều vàng như thế!


Có nhiều vàng như thế, thì còn chuyện gì mà không làm được.


Vô Thập Tam lại nói:


- Do đó cuộc sống của ta ngày càng sung sướng, võ công cũng tiến thêm một bước, bởi thế ta muốn ra ngoài đi lại, quan trọng nhất đương nhiên là muốn đến gặp Tạ phu nhân và đại tiểu thư của phu nhân, nếu không nhờ phu nhân, làm sao ta có ngày hôm nay ?


Đại Uyển không dằn được lại hỏi:


- Các hạ làm thế nào biết được Tạ đại tiểu thư đang ở đây ?


Vô Thập Tam cười:


- Dĩ nhiên ta biết, một người có nhiều vàng như thế, thì những điều còn chưa biết cũng ít đi rất nhiều.


- Sao các hạ không vào thăm tiểu thư ?


- Ta không gấp, đã chờ hơn hai mươi năm, thì ráng đợi thêm vài ngày có thấm gì ?


- Các hạ chờ gì ?


Vô Thập Tam cười lớn:


- Ta đã phái người đi lựa mua gấm lụa, đi mời thợ may giỏi nhất trong vùng đến để đo may áo cho Tạ tiểu thư, và đặc biệt đem lại một số đồ trang sức từ Bảo Thạch Lâu tại kinh thành. Chờ Tạ tiểu thư chải tóc điểm trang thay áo xong, dĩ nhiên ta sẽ đến cầu kiến.


Y lại mỉm cười nói thêm:


- Bây giờ ta chưa vội, bởi ta không thích nữ nhân thiếu sạch sẽ.


Tiếng cười của Vô Thập Tam nghe khá dễ chịu, y cũng không phát ra ngôn từ khiếm nhã nào. Đại Uyển cảm thấy tim mình rơi hụt xuống, cô đã nghe ra hàm ý đáng sợ trong câu nói của Vô Thập Tam.


Thiết Chấn Thiên đương nhiên cũng hiểu Vô Thập Tam chuẩn bị làm gì, nên đột nhiên y hỏi:


- Hắn có phải là người chăng ?


Đại Uyển đáp:


- Hình như là vậy.


Thiết Chấn Thiên nói:


- Vậy thì tốt quá! Hắn là người, ta cũng là người, tại sao ta không bước ra gặp hắn được ?


Phía ngoài, Vô Thập Tam lập tức nói:


- Mời ra, xin mời mau ra, ta đã bày yến tiệc thịnh soạn ngoài đây, chờ các vị cùng nhập cuộc.


Thiết Chấn Thiên cả cười:


- Thiết mỗ đang muốn ăn một bữa cho thống khoái đây.


Đột nhiên y quay sang hỏi Vương Vạn Võ:


- Ngươi có muốn ăn tiệc chăng ?


Vương Vạn Võ đứng lên đáp:


- Ta cũng muốn chết đi được.


Chương trước | Chương sau

↑↑
Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Trích đoạn: Mặt trời sắp lặn, đàn quạ đang bay về tổ. Trên con đường cái quan

11-07-2016 1 chương
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Đâu phải bởi mùa thu

Đâu phải bởi mùa thu

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp hết yêu nhau

26-06-2016
Dạ Ngưng Tịch - Phi Yên

Dạ Ngưng Tịch - Phi Yên

Văn án: Hơn mười năm trước có một âm mưu bị phát hiện, người duy nhất thoát

10-07-2016 66 chương
Tôi và em

Tôi và em

Quán Tịnh nằm sâu trong một con hẻm nhỏ, quán chuyên về trà cung đình, có tới 70 loại

28-06-2016
Người chồng điên

Người chồng điên

"Cô câm miệng cho tôi!" Chưa kịp phản ứng được chuyện gì đang xảy ra, một cái tát

30-06-2016
Mùa nấm lại về

Mùa nấm lại về

Qua câu chuyện lần ấy, với tôi đó là bài học rất quý giá mà tôi mãi không bao giờ

23-06-2016

Polly po-cket