Disneyland 1972 Love the old s
Bích huyết tẩy ngân thương - Cổ Long

Bích huyết tẩy ngân thương - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 40
5 sao 5 / 5 ( 68 đánh giá )

Bích huyết tẩy ngân thương - Cổ Long - Hồi 19 - Chuyện cần làm

↓↓

- Ta cũng tin ngươi.

bạn đang xem “Bích huyết tẩy ngân thương - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Y đưa tay ra, bàn tay của y cũng giống bàn tay của bạn y, rất to lớn thô kệch, mà lạnh như một tảng băng. Nhưng khi Mã Như Long cầm tay người ăn muối, trong lòng bỗng dấy lên một cảm giác ấm áp.


Người ăn muối lại cười nói:


- Ngươi đi đi, ta không cản.


Mã Như Long đáp:


- Các vị cứ đến mua muối, ta không dò xét nữa đâu.


Người ăn muối nhìn Mã Như Long, bất chợt thở dài thườn thượt:


- Rất tiếc chúng ta gặp nhau quá trễ, ta đã mang trọng thương trên mình, không cách nào giúp ngươi giải oan, nếu không ta nhất định làm bạn với ngươi.


Mã Như Long nói:


- Bây giờ các vị vẫn có thể làm bạn với tại hạ, làm bạn với nhau không nhất thiết chỉ chọn người có thể nhờ cậy lẩn nhau.


Người ăn muối bỗng phá cười lớn. Tiếng cười của y khản đặc tắt nghẹn, đã không cười nổi nữa, nhưng vẫn đầy hào khí! Y nói:


- Chẳng cần biết ngươi có phải là Mã Như Long hay không, ta nhất định kết bạn với ngươi!


Mã Như Long siết chặt tay y:


- Tại hạ cũng không màng các hạ là ai, nhất định kết bạn cùng các hạ.


Trời chưa sáng, gió xuân lành lạnh. Nhưng Mã Như Long trong lòng đang nóng hực, cả người đều phát nóng, bởi vì y đã quen được một người bạn, một bằng hữu không rõ lai lịch, bất chấp hậu quả, nhưng đầy can đảm.


Tạ Ngọc Luân vẫn chờ Mã Như Long về, câu đầu tiên cô hỏi là:


- Ngươi không biết hắn là ai mà cũng đồng ý làm bạn sao ?


Mã Như Long đáp:


- Cho dù mọi người trong thiên hạ đều cho y là kẻ thù, muốn phanh thây y, thì tôi vẫn muốn kết bạn với y!


- Tại sao chứ ?


- Chẳng vì sao cả!


Chỉ bốn chữ "chẳng vì sao cả" đã nói lên sự chí thành của việc kết bạn này. Nếu "vì một cái gì" mới làm bạn, thì những người ta quen là loại bạn như thế nào, và chính ta là một người bạn như thế nào ?


Ngoài cửa sổ đã hiện lên ánh bình minh. Mã Như Long ngồi bên cửa sổ, Tạ Ngọc Luân nghiêng đầu nhìn y một hồi lâu, cô mới khẽ thở dài:


- Ý của ngươi ta hiểu, nhưng ta chẳng thể làm được.


Một cô gái trẻ mà hiểu được điều này cũng ít có người làm được.


Tạ Ngọc Luân bỗng hỏi:


- Ngươi có biết tại sao vị bằng hữu của ngươi phải ăn muối hoài chăng ?


Mã Như Long không biết, y không hỏi rõ.


Tạ Ngọc Luân nói tiếp:


- Ta biết. Nhất định là y đã bị trúng Tam Dương Tuyệt Hộ Thủ.


- Tam Dương Tuyệt Hộ Thủ ?


Mã Như Long thuộc võ lâm thế gia, nhưng vẫn chưa từng nghe đến cái tên này.


- Loại chưởng lực này thất truyền đã lâu, người bị trúng chưởng chẳng những toàn thân mất nước, da dẻ khô nức, mà còn bị hư vị giác, chỉ muốn ăn muối, muối ăn vào càng nhiều thì càng phải uống nước nhiều, thương thế do đó trầm trọng hơn, đến lúc chết da dẻ toàn thân sẽ nức vỡ, cũng giống như bị nung chết vậy.


Tạ Ngọc Luân suy nghĩ một chút và nói tiếp:


- Ăn trứng gà sống tuy đỡ hơn uống nước, nhưng nhiều lắm cũng chỉ cầm cự được chừng nửa tháng, cuối cùng cũng sẽ chết vì vô phương cứu chữa.


- Tuyệt đối không cách gì cứu được ?


Tạ Ngọc Luân không trả lời, mà hỏi lại:


- Vị bằng hữu của ngươi là một người như thế nào ? Tướng mạo ra sao ?


- Tôi nghĩ y vốn là một người rất cao lớn, vóc dáng khôi vĩ, hai vai so với người thường rộng hơn phân nửa, tay chân đều to lớn, ngoại gia chưởng lực nhất định luyện rất khá. Bây giờ tuy y bị trọng thương, nhưng khi nói năng vẫn đầy hào khí khiếp người.


Mắt Tạ Ngọc Luân dường như sáng lên:


- Ta nghĩ ra có thể là người ấy!


- Là ai ?


- Loại chưởng lực này so với Tam Dương Tuyệt Hộ Thủ của Thôi Gia còn ghê gớm hơn, cũng khó luyện hơn, cần phải là người chưa từng gần nữ sắc mới luyện thành được.


Người chưa từng gần nữ sắc, trong giang hồ có mấy người ?


Tạ Ngọc Luân nói:


- Theo ta biết, trong vòng năm mươi năm trở lại đây, chỉ có một người có thể luyện được loại chưởng lực này.


Mã Như Long lập tức hỏi:


- Ai ?


- Tuyệt Đại Sư! Tuy ông tâm tuyệt tình tuyệt, truy sát tận cùng, nhưng chẳng bao giờ dễ dàng xuất thủ, lại hiếm khi nào sử dụng môn võ công bí ẩn này! Trừ phi kẻ đối đầu của ông cũng có chưởng lực đáng sợ, bắt buộc ông phải dùng đến công phu này.


Giang hồ cao thủ phần đông đều có tuyệt kỹ thâm tàng bất lộ, không đến lúc cấp bách thì chắc chắn không dễ dàng để lộ cho người khác thấy được.


Tạ Ngọc Luân lại hỏi Mã Như Long:


- Có bao nhiêu người có thể bức bách Tuyệt Đại Sư ?


- Chẳng có mấy người.


Tạ Ngọc Luân lại hỏi:


- Ngươi có nghe qua "phiên thiên phúc địa" Thiết Chấn Thiên chưa ? Y có thể xem như một trong số những người đó chăng ?


Mã Như Long biết mình hẳn đã biến sắc. Đương nhiên y đã nghe qua cái tên này. Thiết Chấn Thiên "lay trời chuyển đất", tung hoành Giang Đông hai mươi năm, giết người như cỏ rác, án tích cao như núi, không biết bao nhiêu người muốn lấy đầu y. Rất tiếc hành tung của y bất định, lại có võ công rất cao, những kẻ tìm được y đã bị tán mạng dưới đôi thiết chưởng của y.


Tạ Ngọc Luân lại hỏi:


- Ngươi nghĩ thử vị bằng hữu của ngươi có thể là Thiết Chấn Thiên chăng ?


Mã Như Long không đáp. Người này không còn nghi ngờ gì, quả là Thiết Chấn Thiên.


"Hai mươi năm nay, những kẻ muốn lấy đầu của ta cũng không ít hơn ngươi ... Năm vạn lượng vàng chưa đáng cho ta để mắt đến".


Trừ Thiết Chấn Thiên ra, còn ai nói được những lời ấy. Nhưng y còn nói một câu khác:


"... cảm giác bị người vu oan như thế nào, ta cũng từng nếm qua".


Mã Như Long vụt lớn tiếng:


- Không cần biết trong quá khứ y đã làm gì, tôi nghĩ y có nỗi khổ riêng, và đã bị những kẻ tự nhận là bậc hiệp nghĩa kia bức bách đến không còn đường nào đi nữa.


Tạ Ngọc Luân hỏi:


- Tuyệt Đại Sư chẳng lẽ cũng nghi oan cho người tốt sao ?


Mã Như Long cười gằn:


- Bị Ông ta nghi oan, chẳng phải riêng mình Thiết Chấn Thiên.


Tạ Ngọc Luân thở dài:


- Ngươi quả thật là một người bạn tốt, kết được một bằng hữu như ngươi thật không lầm, chỉ tiếc tình bạn của ngươi chẳng được bao lâu nữa.


- Y quả thật vô phương cứu chữa sao ?


Tạ Ngọc Luân điềm nhiên nói:


- Nếu ta là đại tiểu thư của Tạ gia thì không chừng có thể cứu y.


Cô lại cố ý thở dài:


- Chỉ tiếc là bây giờ ta bất quá chỉ là một bà chủ tiệm tạp hóa, đến như bệnh của ta cũng chưa chữa lành được, thì làm sao cứu kẻ khác ?


Mã Như Long không biết nói gì. Y hiểu ý của Tạ Ngọc Luân, nếu y chịu nó rõ chân tướng, không chừng Tạ Ngọc Luân sẽ có cách cứu Thiết Chấn Thiên.


Thế nhưng nếu y nói thật, y sẽ phụ lòng Đại Uyển, phụ cả Du Ngũ. Họ cũng là bạn của y.


Tạ Ngọc Luân quay mình không thèm nhìn Mã Như Long nữa, cô nói:


- Ngươi cũng mệt rồi, nên đi ngủ đi!


Mã Như Long không ngủ, y biết mình chắc chắn không ngủ được.


Tạ Ngọc Luân chẳng rõ đã ngủ thật, hay cố ý giả bộ ngủ, nhưng cô không nói gì nữa.


Ngoài song cửa vừa rạng ánh ban mai, nhưng vẫn chưa huyên náo tiếng người. Mã Như Long khẽ đẩy cửa, từ từ bước ra ngoài.


Chương trước | Chương sau

↑↑
Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Nếu mọi nhà ở thành Lạc Dương nao nức chờ đến một ngày mới trong cái Tết ròng

11-07-2016 51 chương
Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Nếu mọi nhà ở thành Lạc Dương nao nức chờ đến một ngày mới trong cái Tết ròng

11-07-2016 51 chương
Shock tình - Kawi

Shock tình - Kawi

Giới thiệu: Sự trở lại của một Kawi độc đáo hơn, cá tính hơn và sắc nhọn

15-07-2016 127 chương
Lớp Trưởng Và Tôi

Lớp Trưởng Và Tôi

Lớp Trưởng Và Tôi là một truyện teen mình mới sưu tầm được muốn chia sẻ với các

23-07-2016 36 chương
Nhẹ Bước Vào Tim Anh

Nhẹ Bước Vào Tim Anh

Nhẹ Bước Vào Tim Anh là một trong những truyện teen rất hay mà các bạn không nên bỏ

21-07-2016 120 chương
Ngày cuối năm...

Ngày cuối năm...

Một đời người có bao nhiêu lần cuối năm? Con số thất thường, mơ hồ không ai trả

23-06-2016
Món nợ đời

Món nợ đời

(khotruyenhay.gq) Hắn đuổi ả ra khỏi nhà. Hình như ả chỉ chờ có vậy. Thật ra nếu

30-06-2016
Những lằn roi

Những lằn roi

Ngày nhỏ, nhà nghèo, bố nghiêm khắc. Tuổi thơ của con chỉ là những buổi ra đồng, là

24-06-2016
Thiên thần quân phục

Thiên thần quân phục

Đây là một câu chuyện trong gia đình mà cha tôi đã kể cho tôi nghe về mẹ của ông,

27-06-2016
Sao Chổi, anh yêu em!

Sao Chổi, anh yêu em!

Cô như một đóa hồng rực rỡ và kiêu hãnh. Cô chẳng thuộc về ai, và cũng chẳng ai

24-06-2016