Duck hunt
Bích Huyết Can Vân - Độc Cô Hồng

Bích Huyết Can Vân - Độc Cô Hồng


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 49
5 sao 5 / 5 ( 119 đánh giá )

Bích Huyết Can Vân - Độc Cô Hồng - Hồi 48 - Thư đệ tình thâm

↓↓
Bên ngoài có tiếng chân động rồi âm thanh của Hứa Thường Lạc:


- Bẩm Giáo chủ, nhị lão đã đến Lê Ngao Tuyết cao giọng:


- Mời vào! Tiếp đó từ từ đứng dậy nhìn Môn Nhân Kiệt nói:


- Văn Nhân đại hiệp, xin nhớ cứ hỏi thẳng xem họ có nguyện ý hay không? Môn Nhân Kiệt chưa kịp trả lời Hứa Đường Lạc đã bước tới gần, theo sau hắn là nhị lão Tra Minh, Cổ Cối, và cả Lê Mai Lãnh, Tây Môn Sương. Bốn người ấy nhìn thấy cảnh trạng trong đại điện liền dừng chân, Hứa Thường Lạc bước đến thi lễ với thiếu phụ Giáo chủ rồi đứng qua một bên. Môn Nhân Kiệt hạ giọng:

bạn đang xem “Bích Huyết Can Vân - Độc Cô Hồng” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Bái kiến nhị vị lão tiền bối! Tra Minh chăm chú nhìn y:


- Các hạ là. . . Lê Mai Lãnh buột miệng gọi:


- Môn đại hiệp! Nó vội vàng chạy đến nhưng rồi nửa đường lại đột nhiên dừng lại nghi hoặc nhìn Môn Nhân Kiệt. Tây Môn Sương không kém thẩn thờ. Tra Minh kêu lên kinh ngạc:


- Các hạ là Môn Nhân Kiệt ư? Môn Nhân Kiệt nhẹ gật đầu, đột nhiên Lê Ngao Tuyết bật cười:


- Và cũng là Cầm Kiếm Thư Sinh Văn Nhân đại hiệp không hề bị bạo bệnh như tiếng đồn! Câu ấy vừa buông ra cả bốn đều giật mình. Tra Minh kêu:


- Cái gì? Các hạ. . . các hạ là Văn Nhân Mỹ? Văn Nhân Mỹ gật đầu:


- Từ nay tại hạ nên lấy lại tên thật là Văn Nhân Mỹ! Tra Minh ngẩn người. Cổ Cối lên tiếng:


- Thảo nào. . . thảo nào chúng ta không địch lại các hạ, thì ra. . . Lê Ngao Tuyết gọi giáo chúng:


- Người đâu, mang ghế mời nhị lão ngồi! Câu ấy khiến nhị lão định thần lại, hai lão nhân song song tiến lên cúi thân hình làm lễ:


- Bái kiến Giáo chủ! Lê Ngao Tuyết đáp lễ:


- Không dám! Mời nhị thúc an tọa! Nhị lão nghiêng thân ngồi xuống hai bên tả hữu. Ngồi yên rồi, Lê Ngao Tuyết mới vẫy Lê Mai Lãnh:


- Mai Lãnh, con đến đây với mẹ! Lê Mai Lãnh ngần ngại rồi cất bước đến nhưng Lê Ngao Tuyết đã kịp ra lệnh:


- Con hãy ngồi bên cạnh Cổ thúc tổ cũng được! Lê Mai Lãnh buồn bã:


- Mẹ! Tại sao con không được ngồi gần mẹ? Lê Ngao Tuyết lạnh lùng:


- Mẹ bảo con ngồi xuống cạnh thúc tổ mau! Lê Mai Lãnh cúi đầu đáp một tiếng vâng nhỏ ngồi xuống. Lê Ngao Tuyết quét mắt nhìn nhị lão:


- Nhị vị sư thúc có biết ta đưa Kim bài mời nhị vị tới đây là có việc gì không? Tra Minh lắc đầu:


- Thuộc hạ không biết xin được nghe Giáo chủ chỉ thị! Lê Ngao Tuyết lạnh như băng:


- Mời Văn Nhân đại hiệp nói cho nhị lão nghe! . . . Thiếu phụ vừa nói câu ấy vừa từ từ ngồi xuống. Văn Nhân Mỹ nghiêm mặt nhìn Tra Minh:


- Xin được nghe lão tiền bối trả lời câu hỏi này của tại hạ! Tra Minh đáp:


- Không dám! Xin mời Văn Nhân đại hiệp cứ tự nhiên! Văn Nhân Mỹ:


- Nhị vị tiền bối vừa ở đâu đến đây? Tra Minh:


- Hai chúng ta ở Hối Lỗi Động đến! Văn Nhân Mỹ kinh ngạc:


- Hối Lỗi Động? Tra Minh gật đầu:


- Đúng! Nơi ấy là động dùng để cho các thuộc hạ phạm lỗi ngồi ăn năn hối hận tội lỗi của mình!


- Cứ theo tại hạ biết, nhị vị lão nhân bị giam cầm! Tra Minh nhướng mày:


- Ai nói thế?


- Chính do Hắc Thị Tôn Bất Tiếu nói! Tra Minh quay sang nhìn Tôn Bất Tiếu, ánh mắt lóe lên giận dữ:


- Tôn Bất Tiếu, ngươi dám nói bậy nói bạ, lăng nhục Giáo chủ! . . . Lê Ngao Tuyết cắt lời:


- Nhị sư thúc, ta đã chửi mắng hắn rồi! Tra Minh đành im lặng, Văn Nhân Mỹ thở dài:


- Nói như vậy là do nhị vị tự hối hận tội lỗi chứ không phải bị giam cầm! Tra Minh gật đầu:


- Chính vậy!


- Nhị vị nào có tội gì mà phải hối hận?


- Hai chúng ta phạm tội ngăn cản ý định xưng bá võ lâm của Giáo chủ. Tự biết đó là lỗi rất nặng nên tự nguyện đến Hối Lỗi Động ăn năn!


- Còn quý thiếu chủ và Tây Môn Sương thì sao? Tra Minh gật đầu:


- Hai vị ấy cũng tự động xin theo hai ta hối lỗi! Văn Nhân Mỹ nhướng mày:


- Nói như vậy bây giờ nhị vị không còn phản đối ý định thống nhất thiên hạ, xưng bá võ lâm của quý Giáo chủ nữa?


- Cố nhiên, chúng ta đâu dám phản đối nữa! Lê Ngao Tuyết đột nhiên xen vào:


- Văn Nhân đại hiệp! Thế nào ta có nói dối với các hạ chứ? Văn Nhân Mỹ không có lời đáp lời nhưng chỉ một loáng, y nói:


- Tra lão, Hương Hải Song Kỳ xưa nay là những người rất biết lẽ phải trái ở đời! Tra Minh ngửa đầu cười:


- Nhưng có hùng tâm nhất thống thiên hạ, xưng bá võ lâm cũng đâu có gì là trái đạo lý! Văn Nhân Mỹ cười nhạt:


- Nói như thế, tại hạ không nên can thiệp vào chuyện này nữa rồi! Lê Ngao Tuyết hớn hở:


- Vốn là nên thế và các hạ cũng nên tùy thuận ta. . . Văn Nhân Mỹ cắt lời:


- Giáo chủ, để còn phải xem phương pháp của Giáo chủ ra sao đã. . .


- Ta không đã nói rồi ư? Phương pháp của ta là lấy đức thu phục thiên hạ!


- Giáo chủ có đức gì để thu phục thiên hạ? Lê Ngao Tuyết lộ thần sắc kinh ngạc:


- Câu nói ấy của Văn Nhân đại hiệp. . . Văn Nhân Mỹ cười gằn:


- Một người đại nghịch bất đạo mà dám nói lấy đức thu phục thiên hạ! Giáo chủ làm gì có khả năng ấy?


- Văn Nhân đại hiệp nói ai là người đại nghịch bất đạo? Văn Nhân Mỹ chỉ tay thằng vào mặt thiếu phụ, nói:


- Chính là Giáo chủ đấy! Thần thái nhị lão Tra, Cổ chấn động, Lê Ngao Tuyết biến sắc:


- Ta làm gì đại nghịch bất đạo, mong Văn Nhân đại hiệp nói cho rõ! . . .


- Lão nhân gia bị giam cấm trong Phong Động Phật Đỉnh Phong là ai? Nhị lão càng chấn động mạnh. Lê Ngao Tuyết sắc mặt đã biến thành nhợt nhạt:


- Xem ra Văn Nhân đại hiệp đã lên tới ngọn Phật Đỉnh Phong rồi? Văn Nhân Mỹ gật đầu:


- Đúng vậy, tại hạ đã lên trên ấy!


- Văn Nhân đại hiệp có biết lão nhân ấy là ai không?


- Lão nhân gia đã kể hết cho tại hạ nghe đầu đuôi câu chuyện! Lê Ngao Tuyết mỉm cười:


- Thế thì Văn Nhân đại hiệp càng rõ, ta giam giữ lão nhân ấy đâu có gì sai?


- Lão nhân ấy chính là phụ thân của Giáo chủ đây! Lê Ngao Tuyết cả cười:


- Thân mẫu ta không coi lão là chồng, đương nhiên ta không thể nhận lão là thân phụ!


- Dù không nhận đi nữa, Giáo chủ cũng không nên giam cầm lão nhân gia!


- Ta có lý do không thể không giam lão!


- Tại hạ biết rồi, chỉ vì một bản bí kíp Giáo chủ mới dễ dàng xưng bá võ lâm nên Giáo chủ mới không sự làm chuyện đại nghịch bất đạo giam cầm chính thân phụ của mình, đó là đức của Giáo chủ ư? Nhị lão Tra, Cổ biết chuyện đến như thế mà không can thiệp, tại hạ không hiểu? Nhị lão Tra, Cổ có vẻ thẹn thùng, cúi gầm đầu. Đột nhiên Lê Ngao Tuyết cất tiếng cười lanh lảnh:


- Văn Nhân đại hiệp, không cần nói dài dòng, các hạ dự định ra sao cứ trực tiếp nói thẳng ra đi! Văn Nhân Mỹ đáp:


- Tại hạ vốn muốn nói vì việc ấy tại hạ buộc phải can thiệp và tại hạ cũng báo cho Giáo chủ trước, trong đời này Giáo chủ chớ mong đoạt được bản bí kíp kia! Lê Ngao Tuyết à một tiếng:


- Lão nhân gia đã chết rồi sao? Nhị lão Tra, Cổ chấn động đứng bật dậy nhưng rồi lại rơi thân ngồi xuống, thân hình run lên cúi đầu tựa cực kỳ đau khổ. Văn Nhân Mỹ cười gằn một tiếng:


- Nhị lão có gì cần nói không? Tra Minh ngơ ngác thất thần:


- Không có gì muốn nói!


- Đó là thân phận của Hương Hải Tam Kỳ đó sao? Tra Minh cúi gầm đầu. Đột nhiên Lê Ngao Tuyết nói:


- Văn Nhân đại hiệp, các hạ không có quyền tham dự vào việc riêng của nhà họ Lê ta! Văn Nhân Mỹ lạnh lùng:


- Đây không chỉ là chuyện riêng của họ Lê!


- Chẳng lẽ chuyện ấy cũng có liên quan tới Văn Nhân đại hiệp.


- Giáo chủ nói đúng vì lão nhân gia ấy cũng là thân phụ ruột của tại hạ! Nhị lão Tra, Cổ hốt hoảng ngẩng đầu lên:


- Văn Nhân Mỹ, các hạ nói sao?


- Lão nhân gia ấy chính là thân phụ của tại hạ! . . . Tiếp đó, y thuật lại mọi việc xảy ra trong Phong Động trên ngọn Phật Đỉnh Phong. Nghe câu chuyện, nhị lão run rẩy ngồi dựa vào ghế, lâu lắm Tra Minh mới ấp úng nói được:


- Thì ra các hạ là truyền nhân môn đệ của Tàn Đại Sư và là con trai của Văn Nhân Quỳnh! . . . Cổ Cối cũng ấp úng:


- Thế là thế nào. . . thế là thế nào? Hốt nhiên Lê Ngao Tuyết cười lớn:


- Như vậy càng hay, đệ nhất cao thủ Cầm Kiếm Thư Sinh hiện nay lại là đệ đệ của ta! . . . Văn Nhân Mỹ lạnh lùng:


- Giáo chủ cũng còn nhận tại hạ là đệ đệ nữa ư? Đột nhiên Lê Ngao Tuyết bật tiếng khóc rất bi thảm:


- Đệ đệ ôi, thư thư đã biết lỗi lầm, từ nay thư thư sẽ hủy bỏ ý định xưng bá võ lâm, thư thư rất nôn nóng lên Phật Đỉnh Phong quỳ trước di thể lão nhân gia hối lỗi! . . .


- Sao Giáo chủ hối hận mau quá như thế?


- Đệ đệ, hai mẫu thân của chúng ta đều bị bỏ rơi, đệ đệ nhận lão là thân phụ lẽ nào thư thư lại không nhận, đệ đệ. . . Đột nhiên thiếu phụ ngừng khóc:


- Hãy để cho thư thư đến trước di thể lão nhân gia quỳ lạy hối tội, sau khi an táng lão nhân gia xong, thư thư và đệ đệ chúng ta sẽ ở chung với nhau. Thường Lạc, Bất Tiếu đâu? Hứa Thường Lạc và Tôn Bất Tiếu vội vàng cung thân:


- Chúng thuộc hạ có mặt! Lê Ngao Tuyết ra lệnh:


- Sửa soạn nhang đèn theo ta đến Phật Đỉnh Phong mau! Lê Ngao Tuyết đứng lên nhìn Văn Nhân Mỹ:


- Đệ đệ, chúng ta cùng đi! Dứt lời, thiếu phụ uyển chuyển bước xuống chỗ ngồi. Đột nhiên Tra Minh cũng đứng bật dậy:


- Giáo chủ, hãy khoan! Lê Ngao Tuyết hơi xoay thân:


- Nhị sư thúc, có chuyện gì? Tra Minh như một trái cầu bị xẹp hẳn xuống, lão lắc đầu:

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Giới thiệu: Trung Nguyên Tứ Tuyệt là bốn người có võ công siêu tuyệt trong võ

11-07-2016 40 chương
Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Trích đoạn: Dưới Địa Song, là một sơn cốc hình như cái bồn, từ miệng động nhìn

11-07-2016 72 chương
Sợi dây định mệnh

Sợi dây định mệnh

Và Tú đã nghĩ ngay đến lời Châu nói trước khi Châu buông tay thả chiếc lọ xuống

01-07-2016
Bài học lớn

Bài học lớn

Có làm thì mới có ăn Không dưng ai dễ đem phần đến cho. *** Một người đàn bà ăn

26-06-2016
Em Đã Là Thiên Thần

Em Đã Là Thiên Thần

Tên truyện: Em Đã Là Thiên ThầnTác giả: mrxau (vozer)Thể loại: Truyện Teen, VOZTình

22-07-2016 22 chương
Dừng lại để yêu...!

Dừng lại để yêu...!

Để yêu thương, không phải là lúc nào cũng là chạy theo và bất chấp, mà đôi khi đơn

23-06-2016
Anh nợ em

Anh nợ em

Audio - Yêu nhau được 2 năm rồi, tôi đến phát ngấy anh. Đầu tiên thì cũng yêu thật

01-07-2016