Teya Salat
Bích Huyết Can Vân - Độc Cô Hồng

Bích Huyết Can Vân - Độc Cô Hồng


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 49
5 sao 5 / 5 ( 26 đánh giá )

Bích Huyết Can Vân - Độc Cô Hồng - Hồi 42 - Bí kíp của lão nhân vô danh

↓↓

- Môn đại hiệp có ý là. . .

bạn đang xem “Bích Huyết Can Vân - Độc Cô Hồng” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Cô nương đã biết, thị vệ Bạch thị của Giáo chủ nguyên là thị vệ của Trác Không Quần.


- Hoàng Ức Như gật đầu:


- Cái ấy ta cũng vừa mới biết.


- Vậy thì sợ rằng cô nương không biết, lúc lửa cháy Hứa Thường Lạc bị giữ trong phủ bảo vệ Văn Nhân phu nhân.


- Điều đó đúng ta không biết.


- Sau vụ cháy ấy tại hạ có phát hiện trong đống tro tàn thi thể của Văn Nhân phu nhân và cũng phát hiện thi thể của Hứa Thường Lạc, nhưng bây giờ vị Bạch thị kia vẫn còn sống!


- Do đó Môn đại hiệp hoài nghi, lửa cháy ở Trác phủ là do Giáo chủ chúng ta?


- Tại hạ chỉ dám hoài nghi kẻ phóng lửa là Hứa Thường Lạc, nhưng hắn lại làm theo lệnh.


- Ta không có ý bào chữa cho Giáo chủ, nhưng ta theo Giáo chủ đã lâu năm, ta biết rất rõ bình sinh người không hề nói láo và rất ghét kẻ nào ăn nói hồ đồ hoang đản.


- Chúng ta hãy gạt chuyện này sang bên, việc cô nương cần tại hạ giúp là. . .


- Xin Môn đại hiệp cứ nghe ta từ từ nói đã. . . Sau đó, nhị lão khuyên Giáo chủ nên dẹp bỏ tham vọng xưng bá võ lâm, vĩnh viễn ở lại Mai Cốc không tranh đoạt với thế tục, Giáo chủ cũng bằng lòng. Cuối cùng, trước mặt nhị lão, Giáo chủ đã sai Hắc thị vệ đi tìm Môn đại hiệp. . .


- Đối với việc nhờ Giáo chủ chỉ rõ tên hung thủ, giúp tại hạ phá nghi án rửa hận cho Văn Nhân đại hiệp, tại hạ rất cảm kích.


- Môn đại hiệp không cần khách sáo.


- Cô nương, tại hạ nói đều là thực tình, xin cô nương kể tiếp.


- Đó là đang đêm, sau khi Hắc thị vệ lãnh lệnh ra đi, nhị lão cùng rời Tuyết Cung, nhưng từ khi nhị lão rời Tuyết Cung đến nay trong Mai Cốc hoàn toàn không thấy bóng nhị lão đâu cả. . .


- Cô nương cho là việc bất thường? Hoàng Ức Như gật đầu:


- Nhị lão vốn cư trú ở Dưỡng Tâm Các phía đông Mai Cốc, trước đây mỗi ngày nhị lão đều ra cốc thưởng ngoạn hoa mai nở, thế mà từ đêm ấy lại. . .


- Có lẽ nhị lão vẫn nghỉ ngơi trong Dưỡng Tâm Các không hề ra ngoài. . .


- Môn đại hiệp, từ cái đêm nhị lão về cốc hôm nay đã nửa tháng rồi.


- Nửa tháng trường mà vẫn không hề thấy nhị lão ư? Hoàng Ức Như gật đầu:


- Chính là như thế. Môn Nhân Kiệt trầm ngâm:


- Có người nào đến Dưỡng Tâm Các thử xem chưa?


- Dưỡng Tâm Các là cấm địa của bản giáo, khi chưa có lệnh dụ của nhị lão, bất cứ ai cũng không được tới gần, vì vậy chưa ai dám tới đó cả.


- Quý Giáo chủ không có ý kiến gì sao?


- Giáo chủ vẫn bình thường như cũ, chẳng quan tâm gì đến việc ấy. . .


- Cô nương không hỏi thử quý Giáo chủ? Hoàng Ức Như gật đầu:


- Có hỏi rồi, Giáo chủ đáp nhị lão đã vâng lệnh xuất cốc rồi.


- Thế thì cô nương còn gì kinh ngạc nghi vấn nữa? Hoàng Ức Như lắc đầu:


- Môn đại hiệp còn chưa biết, nửa tháng nay trong cốc không hề thấy bóng nhị lão mà cả đến thiếu chủ, Sương thư và tổng sát Thường Xuân Anh cũng chẳng thấy bóng dáng ở đâu. . .


- Có thể có khả năng cả mấy vị ấy cũng xuất cốc rồi chăng? Hoàng Ức Như lắc đầu:


- Từ khi Thiên Hương Giáo sáng lập đến nay không hề có lệ như thế, trong ít năm nay phàm ai vâng lệnh xuất cốc khi trở về đều được nghỉ ngơi, nếu có xảy ra việc gì thì lại đến đến phiên các người khác xuất cốc chứ các người cũ vẫn có quyền nghỉ.


- Không có khả năng quý Giáo chủ phá lệ sao?


- Không hiểu vì sao gần đây tính tình Giáo chủ thay đổi quá nhiều, hành sự rất khác lạ so với xưa kia, do đó, không phải là không có khả năng người phá lệ nhưng ta vẫn có cả giác gì khác thường.


- Cô nương có cảm giác khác thường ra sao? Hoàng Ức Như hơi trầm ngâm một chút:


- Ta có cảm giác nhị lão, thiếu chủ và mấy vị kia, bị. . . Đột nhiên nàng im bặt không nói nữa. Môn Nhân Kiệt hỏi tiếp:


- Cô nương có cảm giác họ bị cái gì? Hoàng Ức Như chần chừ một lát rồi mới đáp:


- Ta có cảm giác họ bị giam giữ bí mật.


- Cô nương thấy có khả năng ấy?


- Bất kể từ mặt nào mà nói cũng đều khó có khả năng.


- Thế sao cô nương lại có cảm giác ấy?


- Ta cũng không sao hiểu nổi nữa.


- Trừ Tây Môn cô nương ra, nhị lão là nhị vị sư thúc của Giáo chủ, còn vị thiếu chủ kia là con ruột của người, tại hạ không thể nhận họ lại bị. . .


- Ta cũng biết thế, và chăng sự thực ta chưa nghe có ai nhắc tới chuyện nhị lão, thiếu chủ và Sương như đã xuất cốc.


- Có thể vì nhiệm vụ lần xuất cốc này là cực cơ mật?


- Nhưng ta vẫn có cảm giác. . . Môn Nhân Kiệt cả cười:


- Và cô nương có ý muốn Môn Nhân Kiệt thử tìm xem. . .


- Không dám, ta chỉ cần Môn đại hiệp làm sáng tỏ chuyện này. . .


- Đây là việc của quý giáo, tại hạ có tiện tham dự không?


- Cố nhiên đây là việc của Thiên Hương Giáo nhưng vì mục đích cứu kiếp nạn võ lâm thiên hạ đồng thời chỉnh đốn lại Thiên Hương Giáo, ta thấy rằng chẳng có gì bất tiện.


- Xin cô nương nói rõ hơn.


- Không dám, cứ theo ta biết Giáo chủ chưa hề dẹp bỏ giấc mộng xưng bá võ lâm.


- Cô nương căn cứ vào cái gì?


- Ta căn cứ vào hành vi cử chỉ của Giáo chủ trong nửa tháng nay.


- Cô nương có thể nói rõ hơn được chứ? Hoàng Ức Như hồi tưởng:


- Trong nửa tháng nay, Mai Cốc chuẩn bị thực lực, thỉnh thoảng Giáo chủ lại chiêu tập các đường chủ bí mật thương nghị, trừ hai Hắc Bạch thị vệ, bất cứ ai cũng không được tham dự. . .


- Như vậy là cô nương không biết rõ nội dung thương nghị? Hoàng Ức Như lắc đầu:


- Xưa nay Thiên Hương Tứ Phụng vốn vẫn tham dự các việc cơ mật trong bản giáo, chỉ có mấy lần thương nghị bí mật này Thiên Hương Tứ Phụng được lệnh không cho vào Tuyết Cung.


- Cô nương có từng hỏi các vị đường chủ chưa? Hoàng Ức Như lắc đầu:


- Giáo quy rất nghiêm khắc, không ai dám hỏi việc cơ mật, mà dù có hỏi họ cũng chẳng dám nói.


- Việc ấy có liên quan gì đến sự vắng mặt của nhị lão?


- Môn đại hiệp còn có điểm chưa biết, ý đồ tranh đoạt xưng bá võ lâm của Giáo chủ, nhị lão và thiếu chủ, Sương thư phản đối kịch liệt.


- Cô nương căn cứ mấy việc ấy bèn hoài nghi. . . Hoàng Ức Như cắt lời:


- Không, còn một điều tối hệ trọng nữa.


- Xin cô nương cứ nói.


- Môn đại hiệp có biết nguyên nhân vì sao Thiên Hương Giáo nhất định bắt cho được Văn Nhân đại hiệp? Môn Nhân Kiệt vốn định gật đầu, nhưng rồi lại đổi ý, lắc đầu:


- Không biết, xin cô nương chỉ giáo.


- Không dám chỉ giáo. Bản giáo sở dĩ nhất định bắt cho được Văn Nhân đại hiệp, mục đích chỉ vì một bản bí kíp võ học tuyệt thế. . . Môn Nhân Kiệt bặt kêu a một tiếng:


- Chẳng lẽ Văn Nhân đại hiệp có bí kíp võ học nào đó? Hoàng Ức Như lắc đầu:


- Không, bản thân Văn Nhân đại hiệp chẳng có bí kíp nào cả, nhưng nếu ngày nào bản giáo bắt được Văn Nhân đại hiệp tất sẽ đoạt được bản bí kíp võ học kia.


- Tại hạ hiểu rồi, quý giáo muốn học võ công của bản thân Văn Nhân đại hiệp. Hoàng Ức Như lại lắc đầu:


- Không. Môn đại hiệp nghĩ sai rồi, Giáo chủ chỉ muốn dùng Văn Nhân đại hiệp trao đổi lấy bản bí kíp. Môn Nhân kiệt ngẩn người kinh ngạc:


- Dùng Văn Nhân đại hiệp trao đổi, trao đổi với ai?


- Một lão nhân không biết tên. Môn Nhân Kiệt hồi hộp:


- Cô nương, thế là chuyện gì? Hoàng Ức Như u oán thở dài:


- Việc đã đến nước này, vị võ lâm thiên hạ, vị Thiên Hương Giáo, ta không thể giữ bí mật được nữa, vì cứu kiếp nạn, vì sự hưng vong của Thiên Hương Giáo, ta xin chịu tội tiết lộ cơ mật của Giáo chủ. . . Dừng lại một chút lo lắng, nàng nói tiếp:


- Sự việc bắt đầu từ lâu lắm rồi, nhiều năm trước, nhị lão xuống vùng Nam Hoang có cứu được một lão nhân không biết tên, thoát khỏi chưởng độc rồi đem lão nhân ấy về Mai Cốc, Giáo chủ tự tay điều phối dược vật tận tâm khoản đãi. . Không quá một năm vị lão nhân ấy bình phục, khi sắp từ giã lên đường đột nhiên Giáo chủ thay đổi thái độ bắt giam vị lão nhân ấy, sau đó mới biết nguyên nhân là vì lão nhân ấy có quyển bí kíp tuyệt học. . .


- Có lẽ quý giáo nảy ra ý định chiếm đoạt bí kíp của vị lão nhân vô danh ấy? Hoàng Ức Như đỏ mặt thẹn thùng cúi đầu:


- Giáo chủ tuyệt đối không phải là loại người như thế. . .


- Thế mục đích người làm vậy là gì?


- Không ai biết tại sao Giáo chủ lại biến đổi lạ lùng như thế.


- Việc đời như mây trắng chó xanh, có nhiều người rất dễ thay đổi, có nhiều việc biến ảo bất thường khó mà biết trước được. . .


- Môn đại hiệp nói không sai, Giáo chủ là như vậy. . . nhưng Giáo chủ đã dùng đủ mọi cách, vị lão nhân vô danh kia vẫn không chịu nói ra nơi cất giấu bí kíp võ học và cũng chẳng tiết lộ tính danh, bị giam giữ nhiều năm, lão chỉ nói có một câu. . .


- Cô nương, lão nói một câu là. . .


- Khi nào Thiên Hương Giáo tìm được một nam nhân sinh vào giờ Tý ngày ba mươi tháng chạp, tuổi đại long và phải sinh ở ngay kinh sư, được người như thế, lão lập tức đưa ra bản bí kíp, nếu không lão sẽ thà chịu bị giam giữ đến chết.


- Vì vậy quý giáo tìm ra Văn Nhân đại hiệp? Hoàng Ức Như gật đầu:


- Đúng vậy, trước đó lão nhân cũng đã cảnh giác cho biết người có điều kiện ngày giờ sinh hạ ấy là một vị cao thủ võ lâm đệ nhất nên tìm ra chẳng lấy gì làm khó.


Chương trước | Chương sau

↑↑
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Giới thiệu: Lộc Đỉnh Ký là bộ truyện tranh hành động nói về một cậu bé sống

09-07-2016 248 chương
Căn nhà bí mật

Căn nhà bí mật

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Tớ

25-06-2016
Vợ chồng chưa lớn

Vợ chồng chưa lớn

Vợ chồng trẻ mới cưới chưa lâu, con gái nhỏ đã 6 tháng tuổi, vẫn còn mải chơi và

24-06-2016
Trò chơi tình yêu

Trò chơi tình yêu

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Ai cũng có một chuyện tình để

28-06-2016
Legging trên sofa

Legging trên sofa

Anh bảo có sự khác nhau không, giữa việc người ta yêu mình và xây dựng tương lai có

24-06-2016
Naruto chap 21: Lên Bờ

Naruto chap 21: Lên Bờ

Đọc truyện tranh Naruto chap 21: Lên Bờ     Tiếp nối chap 20, Mặc dù tạm  thời đã

04-10-2016
Nút pause trong tình yêu

Nút pause trong tình yêu

Vẫn biết là em chẳng xuất sắc, chẳng nổi bật mà cũng chẳng xinh đẹp rung động

01-07-2016