Disneyland 1972 Love the old s
Bẻ kiếm bên trời - Kim Dung

Bẻ kiếm bên trời - Kim Dung


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 63
5 sao 5 / 5 ( 42 đánh giá )

Bẻ kiếm bên trời - Kim Dung - Chương 19 - Vi Gia trang phát sinh đại biến

↓↓

Trong thời gian chớp nhoáng này sắc mặt bà biến đổi xám xịt lại. Vi Quân Hiệp thất kinh nói:

bạn đang xem “Bẻ kiếm bên trời - Kim Dung” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Má má ơi! Má má đừng lo buồn! Con xin đi vào luyện công đây.


Đường Uyển Ngọc run người lên rồi loạng choạng lùi lại mấy bước đứng tựa vào cột cho khỏi ngã. Bà la lên:


- Ta biết nói sao bây giờ?


Vi Quân Hiệp thở mạnh một cái rồi nói:


- Má má! Thực tình có chuyện chi vậy? Sao má má lại dấu con?


Đường Uyển Ngọc giương cặp mắt thất thần, ấp úng:


- Con... đã... đã biết ít nhiều rồi phải không?


Vi Quân Hiệp vội đáp:


- Má má! Con chưa biết tí gì hết, xin má má nói cho hay!


Đường Uyển Ngọc thở phào một cái nói:


- Con ơi! Con có muốn nghe ta nói không?


Vi Quân Hiệp đáp:


- Má má! Bao giờ mà con chẳng nghe lời má.


Đường Uyển Ngọc cầm tay Vi Quân Hiệp nói:


- Thế thì hay lắm! Con đừng nên hỏi nữa! Chuyện này con không biết là hơn. Má má không lừa gạt con đâu! Con biết ra chỉ thêm phiền lòng!


Vi Quân Hiệp ngắt lời:


- Má má ơi! Nếu là việc không nên biết thì dĩ nhiên con không dám hỏi. Nhưng chuyện bữa nay có quan hệ đến má má, mà lại là một mối quan hệ rất lớn, nên con không dằn lòng được.


Đường Uyển Ngọc hỏi:


- Sao con biết việc này có quan hệ đến ta?


Vi Quân Hiệp giựt mình, tự biết lỡ lời, chàng vội nói quanh:


- Sự việc xảy ra tại đây dĩ nhiên là có quan hệ đến má má...


Vi Quân Hiệp đã nghe rõ là một việc tối quan hệ, chàng biết mẫu thân chàng nói vậy để chống chế, để che dấu một vụ gì rất bí mật, rất trọng đại. Chàng hít một hơi rồi kêu lên:


- Má!...


Chàng mới gọi được một tiếng bỗng nghe tiếng người như tiếng sấm từ trên không vọng xuống:


- Uyển Ngọc! Ngươi còn chưa chịu nói cho y hay ư? Nếu ngươi không chịu nói thì ta không nhịn được nữa đâu!


Tiếng nói vừa dứt thì người cũng nhảy đến. Chính là Phạm Thư Trai từ trên góc một bức tường nhảy xuống.


Vi Quân Hiệp vội quay ra đón Phạm Thư Trai nói:


- Phạm đại hiệp! Xin hãy cứ nói cho vãn bối nghe, bất luận việc gì bí mật, quải đản đến đâu, vãn bối cũng không kinh hãi!


Chòm râu bạc của Phạm Thư Trai rung lên vẻ mặt cực kỳ xúc động. Lão giơ tay ra nắm lấy vai Vi Quân Hiệp nói:


- Cháu ơi! Hai mươi năm trước đây...


Lão chưa dứt lời thì Đường Uyển Ngọc đã thét lên:


- Thôi đừng nói nữa!


Phạm Thư Trai quay lại nói:


- Uyển Ngọc! Ngươi còn muốn dấu nữa là có ý gì?


Đường Uyển Ngọc thở lên hồng hộc hỏi lại:


- Nói cho y nghe hết rồi sẽ ra sao?


Đường Uyển Ngọc hỏi câu này, Phạm Thư Trai ngẩn người ra không nói được nữa. Hồi lâu lão mới đáp:


- Sau khi nói cho gã nghe rồi, tự nhiên gã sẽ vì phụ thân mà báo thù. Ta vừa đuổi kịp y và y đã nhìn nhận rồi.


Đường Uyển Ngọc thanh âm lanh lảnh kêu lên:


- Y... y nhìn nhận thế nào?


Vi Quân Hiệp tưởng chừng như trời đất quay cuồng vì chàng vừa nghe Phạm Thư Trai nói mình sẽ đi báo thù cho phụ thân. Câu này khác gì sét đánh ngang tai. Chàng tự hỏi:


- Phụ thân mình làm sao mà phải báo thù? Việc này bên trong có uẩn khúc gì ghê gớm thế?


Phạm Thư Trai chậm rãi nói dằn từng tiếng:


- Y thừa nhận chính y đã hạ sát tam đệ.


Đường Uyển Ngọc há hốc mồm miệng ra muốn kêu lên nhưng kêu không thành tiếng. Người bà nhũn ra, mặt mũi tối sầm lại, té lăn xuống đất.


Vi Quân Hiệp hốt hoảng chạy tới lay gọi:


- Má má!


Nhưng Đường Uyển Ngọc đã ngất đi rồi còn biết đâu Vi Quân Hiệp gọi mình nữa. Lúc bà mê man bất tỉnh, tâm hồn bà tựa như quay về quãng thời gian dĩ vãng xa xôi. Nhưng những việc đã qua rất lờ mờ, khiến bà không xác định được những diễn biến chính thân bà đã trải qua.


Vi Quân Hiệp gọi luôn mấy tiếng mà vẫn không thấy mẫu thân hồi tỉnh. Chàng ngẩng đầu lên nói với Phạm Thư Trai:


- Phạm đại hiệp! Mẫu thân vãn bối ngất đi rồi! Xin đại hiệp làm cách nào cho người tỉnh lại!


Phạm Thư Trai đầy vẻ căm hờn nói:


- Hai mươi năm trước đây, y nhận kẻ thù làm chồng. Bây giờ y đột nhiên hiểu rõ nên khí giận bốc lên mà ngất đi. Chỉ một lúc là hồi tỉnh. Ngươi bất tất phải hoang mang, lo sợ.


Vi Quân Hiệp đứng run run hỏi:


- Phạm đại hiệp! Đại hiệp vừa bảo phụ thân vãn bối là người thù ư?


Phạm Thư Trai đáp:


- Phụ thân ngươi không phải kẻ thù. Nhưng hai mươi năm nay ngươi đã nhìn nhận kẻ thù làm phụ thân!


Vi Quân Hiệp nắm chặt hai tay lại. Đốt ngón tay kêu rắc rắc. Chàng hỏi:


- Phạm đại hiệp! Đại hiệp có biết rõ không?


Phạm Thư Trai nói:


- Hài tử! Đã đến thế mà ngươi còn chưa hiểu rõ ư?


Vi Quân Hiệp chỉ trong giây lát người nhũn ra chẳng khác gì quả bóng bị xì hơi. Người chàng lảo đảo, ấp úng hỏi:


- Có thể thế... được ư?


Phạm Thư Trai gật đầu không nói gì, chỉ buông một tiếng thở dài ảo não.


Chương trước | Chương sau

↑↑
Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Mở đầu: Bốn đại cao thủ Thiên giáo vận y phục bó chẽn, màu xám ngoét sầm sập

12-07-2016 50 chương
Âm công - Cổ Long

Âm công - Cổ Long

Lời tựa: Bạch Bất Phục, người con hiếu thảo, lấy việc "đổi của chôn người"

12-07-2016 1 chương
Thằng Hoà Cháy

Thằng Hoà Cháy

Phải chăng đó là giọt nước mắt của sự ân năn và hối hận? Còn ăn năn và hối

24-06-2016
Vẫn đợi em quay về

Vẫn đợi em quay về

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện: "Hay là mình cứ bất chấp hết

26-06-2016
Vết thương tỉnh thức

Vết thương tỉnh thức

Những ngày tháng này tình bạn và tình yêu mang đến một niềm vui sống lạ kỳ. "Hãy

24-06-2016
Chuyên gia đun nước

Chuyên gia đun nước

Nó không bao giờ đun nước ở nhà cả. Quanh năm, suốt tháng nó la cà khắp thôn xóm, sang

01-07-2016
Điệu múa thiên thần

Điệu múa thiên thần

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Những thiên thần ngồi trên cán

26-06-2016
Mảnh thời gian

Mảnh thời gian

Hôm ấy, khi tôi đi cắt tóc, tôi đã nhặt được một chiếc nhẫn trên vỉa hè. Đó là

01-07-2016