Bất Tử Thần Long - Cổ Long

Bất Tử Thần Long - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 33
5 sao 5 / 5 ( 46 đánh giá )

Bất Tử Thần Long - Cổ Long - Hồi 32 - Trường Đồ cứu mỹ nhân

↓↓

- Nam nữ thọ thọ bất thân, Chiến huynh làm vậy không hiềm quá mạo muội ư ?

bạn đang xem “Bất Tử Thần Long - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Đồng thời cũng đưa tay trái gạt tay Chiến Đông Lai ra.


Chiến Đông Lai cười phá lên:


- Chúng ta là người trong giới giang hồ đâu thể câu nệ lễ tiết của thế tục !


- Nhưng hành động của Chiến huynh khiến huynh đệ ái ngại quá !


Chiến Đông Lai cười:


- Tại hạ chỉ có lòng chữa bệnh cho nàng ta, sao Nhâm huynh lại không biết điều thế này ?


Nhâm Phong Bình tái mặt tức giận:


- Chính Chiến huynh mới là người không biết điều đấy !


Chiến Đông Lai cười to:


- Bất luận là ai không biết điều thì cũng phải mở tấm chăn này ra thôi !


Đột nhiên, Mai Ngâm Tuyết thoáng cựa mình, miệng lại lảm nhảm nói:


- Tiểu Bình ... Tiểu Bình ...


Hai người thần sắc cùng biến đổi dữ dội, Chiến Đông Lai vụt sấn tới một bước.


Nhâm Phong Bình ngầm vận công giới bị, Chiến Đông Lai quát:


- Tiểu Bình là ai ?


Nhâm Phong Bình thản nhiên cười:


- Nàng ta gọi ai làm sao huynh đệ biết được ?


Chiến Đông Lai mắt rực hung quang, gằn giọng:


- Phải Nam Cung Bình chăng ?


Nhâm Phong Bình làm thinh, Chiến Đông Lai lại nói tiếp ngay:


- Nếu đúng là Nam Cung Bình, vậy thì nàng ta chính là Mai Ngâm Tuyết chẳng sai.


Nhâm Phong Bình cười khảy:


- Sao lại là Mai Ngâm Tuyết chứ ?


Nói xong liền lách người sang bên. Chiến Đông Lai buông tiếng cười gằn, đưa tay ra định giở chăn lên. Nhâm Phong Bình lẳng lặng, song chưởng lẹ làng bổ ra, chưởng thế nhanh nhẹn và không có tiếng gió, một nhắm vào đầu, một nhắm vào huyệt Phúc Kết.


Chiến Đông Lai hét vang, chân trái nhẹ xoay, chân phải tung ra đá mạnh vào khuỷu tay đối phương, đồng thời tay trái năm ngón co lại như móc câu, nhanh nhẹn chộp vào cổ tay phải Nhâm Phong Bình.


Nhâm Phong Bình vội triệt chiêu biến thế, thoáng lách người, hai tay vung ra với chiêu "Nhị long thủ thủy" (đôi rồng lấy nước) chia nhau điểm vào hai bên huyệt Kiên Tịnh trên vai đối phương.


Chiến Đông Lai thụt xuống xoay người tránh khỏi, liền thì song chưởng đồng thời phóng ra phản kích.


Sau gần hai mươi chiêu, Nhâm Phong Bình đã trán lấm tấm mồ hôi, hơi thở hổn hển cố gắng cầm cự.


Chiến Đông Lai cười khảy liên hồi xuất thủ càng hung bạo hơn. Chợt thấy Nhâm Phong Bình tay phải vung lên, trong tay đã có thêm một chiếc quạt xếp nang vàng.


Chiến Đông Lai buông tiếng cười khảy, giọng khinh bỉ:


- Ngươi tuốt khí giới ra tưởng thắng được ta ư ?


Nhâm Phong Bình lặng thinh, vung tay lên, chiếc quạt xếp lại rồi xòe ra, lập tức một luồng kình phong ào ạt xô tới.


Chiến Đông Lai thấy vậy, hào khí liền bừng dậy, buông tiếng cười giòn nói:


- Chiến mỗ chỉ bằng vào hai bàn tay không, cam đoan ngươi sẽ rơi quạt trong vòng hai mươi chiêu !


Vừa dứt lời, chân phải rụt về, chân trái vụt tung ra, đồng thời song chưởng cùng lúc phóng ra bổ vào hai đại tử huyệt Kỳ Môn và Huyền Cơ trước ngực Nhâm Phong Bình.


Nhâm Phong Bình chẳng chút nao núng, nhẹ vung tay, Lưu hương phiến xếp rồi xòe ra, một luồng kình phong toát ra chắn cản trước mặt. Đồng thời tay trái trầm xuống, nhanh như chớp vỗ vào huyệt Dương Quan trên chân trái đá ra của Chiến Đông Lai.


Chiến Đông Lai thét vang, lẹ làng hạ chân trái xuống, lập tức chân phải lại phóng vút ra. Đồng thời, hai tay nhanh nhạy chộp vào huyệt Mạch Môn nơi hai cổ tay Nhâm Phong Bình.


Chiến Đông Lai chẳng những biến chiêu cực nhanh, mà chiêu thức cũng vô cùng tinh diệu, song chưởng và một cước tung ra như trăm ngàn cánh tay chân, gây cảm giác không thể nào nể tránh được.


Nhâm Phong Bình thoáng kinh hãi, vội triệt chiêu lùi sau một bước.


Chiến Đông Lai buông tiếng cười khảy, vừa định lao theo tấn kích ...


Đột nhiên vang lên một tiếng quát lớn:


- Dừng tay !


Cửa phòng bật mở, ba người sải bước đi vào.


Hai người cùng đưa mắt nhìn, Chiến Đông Lai hoàn toàn bình thản, bởi ba người ấy đều xa lạ với y. Song Nhâm Phong Bình thì mặt mày tái ngắt, bàng hoàng bối rối.


Thì ra ba người mới xuất hiện chính là thiếu đảo chủ Quần Ma đảo Tôn Xung Ngọc, cùng với Cổ Tát và lão nhân vạm vỡ còn lại trong số Thập Đại Thương Thị.


Tôn Xung Ngọc nhếch môi cười lạnh lùng, đi đến cạnh Nhâm Phong Bình, với giọng sắc lạnh nói:


- Phen này ngươi còn trốn được nữa không ?


Chiến Đông Lai lòng cao khí ngạo, cảm thấy gai mắt trước thái độ ngông cuồng của Tôn Xung Ngọc, liền tức giận quát:


- Tôn giá đã xộc vào đây một cách sỗ sàng và lại còn buông lời láo xược bảo bọn này dừng tay, vậy nghĩa là sao ?


Tôn Xung Ngọc vốn tính kiêu căng, nghe giọng điệu trách móc lẫn giáo huấn của đối phương, bèn cười ngạo nghễ nói:


- Thế nào ? Các hạ định nhúng tay vào việc này ư ?


Chiến Đông Lai tức giận:


- Rõ ràng ngươi đã không dưng xen vào việc người khác, vậy mà lại còn dám ăn ngược nói ngạo nữa.


Bỗng nghe Nhâm Phong Bình cao giọng nói:


- Hai vị khoan vội tranh cãi, đằng nào việc này mọi người đều có phần cả.


Chiến Đông Lai thoáng chau mày ngơ ngác:


- Ngươi nói vậy nghĩa là sao ?


Nhâm Phong Bình cười nham hiểm:


- Hai người đều cần Mai Ngâm Tuyết, Nhâm mỗ cũng cần, vậy chẳng phải mọi người đều có phần hay sao ?


Chiến Đông Lai tức giận, hữu chưởng giơ lên toan tấn công Nhâm Phong Bình.


Tôn Xung Ngọc vội lách người ngăn cản và nói:


- Hãy khoan, Thập Đại Thường Thị của ta đã chết gần hết dưới tay hắn, món nợ máu ấy ta phải đích thân đòi lại, đâu thể để ngươi hạ sát hắn được.


Chiến Đông Lai tức giận:


- Ngươi là cái thá gì mà dám ra lệnh cho Chiến mỗ hả ?


Bỗng nghe lão nhân vạm vỡ quát lớn:


- Ngươi còn định trốn ư ?


Đồng thời hữu chưởng vung lên bổ về phía Nhâm Phong Bình.


Thì ra Nhâm Phong Bình đã thừa lúc hai người đang tranh cãi toan lẻn trốn, không ngờ lại bị lão nhân vạm vỡ phát hiện và xuất thủ tấn công, y đành lùi về vị trí cũ.


Tôn Xung Ngọc đảo mắt nhìn về phía Mai Ngâm Tuyết trên giường, mặc dù nàng bị chăn phủ kín, song vẫn trông thấy được ngực nàng khẽ phập phồng, dường như hơi thở chỉ còn thoi thóp.


Tôn Xung Ngọc vô cùng nóng ruột, bất giác cất bước đi về phía giường, bỗng thấy Chiến Đông Lai dang tay ra cản lại.


Tôn Xung Ngọc thoáng ngạc nhiên, tức giận nói:


- Ngươi làm gì vậy hả ?


Chiến Đông Lai đanh giọng:


- Nếu trên giường đúng là Mai Ngâm Tuyết thì không ai được đến gần cả !


Tôn Xung Ngọc cười khảy:


- Khéo đùa, ngươi là gì của nàng mà dám buông lời xấc láo như vậy ?


Chiến Đông Lai ngớ người, y cứng họng không sao trả lời được về mối quan hệ với Mai Ngâm Tuyết.


Tôn Xung Ngọc bực tức quát:


- Khôn hồn thì hãy tránh sang một bên !


Đoạn cất chân trái tiến lên một bước, Chiến Đông Lai tức giận buông tiếng cười gằn, "choang" một tiếng đã rút trường kiếm từ trên lưng xuống, đưa ngang ngực, vẫn đứng chắn trước giường.


Tôn Xung Ngọc cười khảy:


- Ngươi muốn động thủ ư ?


Chiến Đông Lai ngạo nghễ:


- Nếu ngươi tiến thêm bước nữa, trường kiếm của Chiến mỗ chẳng vị nể đâu !


Tôn Xung Ngọc khinh bỉ:


- Như ngươi mà cũng ngăn cản được ư ?


Chiến Đông Lai hất hàm:


- Không tin thì cứ thử xem !


Tôn Xung Ngọc không muốn mất thì giờ đành nén giận nói:

Chương trước | Chương sau

↑↑
Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Mở đầu: Bốn đại cao thủ Thiên giáo vận y phục bó chẽn, màu xám ngoét sầm sập

12-07-2016 50 chương
Âm công - Cổ Long

Âm công - Cổ Long

Lời tựa: Bạch Bất Phục, người con hiếu thảo, lấy việc "đổi của chôn người"

12-07-2016 1 chương
Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Nếu mọi nhà ở thành Lạc Dương nao nức chờ đến một ngày mới trong cái Tết ròng

11-07-2016 51 chương
Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Trích đoạn: Dưới Địa Song, là một sơn cốc hình như cái bồn, từ miệng động nhìn

11-07-2016 72 chương
Những mảnh vỡ pha lê

Những mảnh vỡ pha lê

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp yêu nhau

26-06-2016
Vậy là đã mùa hè

Vậy là đã mùa hè

Vậy là đã mùa hè. Thật dã man! Bạn mới hát Jingle Bells đó, bạn mới đi chọn mua một

24-06-2016
Non Dimenticar

Non Dimenticar

Tôi bất lực, nhưng tôi biết cô ấy còn đau khổ hơn tôi. Vậy nên chỉ đành có thể

25-06-2016
Bốn mùa 1881

Bốn mùa 1881

Nằm trằn trọc mãi không thể ngủ nổi, nàng mở vali tìm vỉ thuốc, thời gian gần đây

29-06-2016
Thằng đĩ

Thằng đĩ

- Ta nói mi nghe: một khi tình yêu có nguy cơ tan vỡ, thì tìm cớ chuồn đi, đừng để bị

24-06-2016
Gậy ông đập lưng ông

Gậy ông đập lưng ông

Án Tử là tướng quốc nước Tề. Sắp sang nước Sở. Vua nước Tề mới gọi Án Tử

24-06-2016

XtGem Forum catalog