XtGem Forum catalog
Bát Nhã Thần Chưởng - Vương Triệu Anh

Bát Nhã Thần Chưởng - Vương Triệu Anh


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 20
5 sao 5 / 5 ( 118 đánh giá )

Bát Nhã Thần Chưởng - Vương Triệu Anh - Chương 11 - Bí mật của Bạch Mã Tự

↓↓

Chu Cẩm Sơn thận trọng tiến tới pho tượng xoay nhẹ thử một cái. Quả nhiên, lại có tiếng lách cách nổi lên rồi pho tượng chính khẽ dịch sang bên phải một chút để lộ bên dưới một cái hốc nhỏ bên trong là một cái hộp bằng sắt.

bạn đang xem “Bát Nhã Thần Chưởng - Vương Triệu Anh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Gã nhấc cái hộp sắt lên thấy nặng vô cùng dường như nó được đúng bằng một lọai thép đặc biệt. Điều lạ lùng là không hề có khe hở có thể cạy ra được, như là một khối vậy. Trên nắp hộp, điều làm gã kinh ngạc hơn cả là có vẽ sẵn sáu mươi bốn ô cờ, có cả quân để sẵn. Gã cầm một quân cờ lên thì thấy dính chặt lên. Hóa ra hộp sắt này có nam châm.


- Không hiểu người xưa vẽ bàn cờ mà lại phải dấu kỹ như vậy là có ý gì nhỉ ? - Chu Cẩm Sơn thầm nghĩ không lẽ bí kíp võ công lại là những thế cờ này.


Thế cờ này thì Chu Cẩm Sơn biết quá rõ. Bởi vì nó chính là thế cờ cuối cùng được ghi trong cuốn "Mai Hoa Phổ". Chắc là chúng có liên hệ gì với nhau Nghĩ thế, Chu Cẩm Sơn đẩy quân cờ theo cách giải đã học được. Khi đi hết nước cờ, chiếc hộp sắt bỗng kêu đánh "cách" một tiếng rồi tách làm đôi. Chu Cẩm Sơn mừng rỡ khi nhìn thấy bên trong có hai cuốn sách.


Gã cầm cuốn sách lên coi thì thấy có một lá thư, liền mở ra xem. Lá thư viết :


" Đây là hai pho bí kíp, tối thượng, uy lưc không phải tầm thường. Chỉ những kẻ có duyên có đức mới tập luyện được. Nếu sanh lòng tham sát mà sử dụng võ công này tất chịu hậu quả không sao lường được..." Cuốn sách đầu thấy nói về khẩu quyết luyện công, phần sau là chín chiêu của Bát Nhã Thần Chưởng.


Cuốn thứ hai thấy dạy về quyền pháp, phần đầu không hiểu nói về gì vì bị mất một nửa. Cho nên chỉ thấy ghi từ chiêu thứ trở đi. Trang cuối có ghi :


- Cuốn sách này ta đã cố tình chia làm hai phần. Phần đầu ta viết ra song nghĩ lại không nên tập vì rất dễ gây thay đổi tâm tánh, hơn nữa chỉ khi nào luyện được đến chiêu thứ bảy của Bát Nhã Thần Chưởng mới có thể luyện tập được... Phổ Hiền.


Ở dưới lại có mấy dòng chữ hình như là viết thêm :


"Phải là người có căn cốt đặc biệt mới hy vọng thành công. Nếu luyện tập theo cách thông thường thì phải mười năm mới luyện thành một chiêu. Vì thế, nếu kẻ nào có duyên cầm được cuốn bí kíp này trong tay, nếu không đủ khả năng chớ có miễn cưỡng mà uổng mạng...


- Thì ra, phần đầu là nguyên tác của Phổ Hiền đại sư - Chu Cẩm Sơn nghĩ bụng - Vậy một nửa cuốn nữa nằm ở đâu nhỉ ? - Rồi gã lại buồn bã nghĩ - Phải mười năm mới được một chiêu thì biết đến bao giờ mới tập cho hết... biết chừng nào mới trả được thù nhà ?


Tuy vậy, Chu Cẩm Sơn vẫn không nản, gã nhủ thầm:


- Nơi đây vắng vẻ, không có cường địch chi bằng mình nán lại luyện tập có lẽ lại là hay.


Gã xoay bước tượng lại như cũ rồi rảo bước rời khỏi tòa cổ miếu.


- Bọn Thanh Long Bang đã tìm ra chỗ này hẳn giáo chủ của chúng sẽ tới nay mai, mình nên đi thật xa chỗ này là hơn Nghĩ thế, gã rẽ tay phải đi hơn mười dặm thì đến một hang động ăn sâu vào quả núi, thật là lý tưởng cho việc luyện tập võ công liền dừng chân. Gã hái thật nhiều trái cây màu vàng chất vào trong động để lúc đói khỏi phải bước chân ra ngoài. Rồi gã lại cẩn thận khuân một ít đá che bớt cửa hang phòng người của Thanh Long Bang nếu có tới phát hiện ra. Xong xuôi đâu đó, Chu Cẩm Sơn mới bước vào thạch động, gã thấy bên trong có một phiến đá tương đối bằng phẳng rất thích hợp cho việc ngồi luyện công liền ngồi lên rồi bắt đầu mở bí kíp ra. Thoạt đầu, gã chẳng hiểu gì hết vì thấy cuốn sách có nhiều chữ khó hiểu rồi lại thấy có những câu thơ bốn chữ :


Túc chỉ trụ địa Lường thủ bình khai Tâm bình khí tịnh Mục trừng khẩu ngai Dần dần gã đọc riết rồi cũng lĩnh hội được một hai phần. Gã thử theo cách điều khí trong cuốn sách để luyện.


Đến ngày thứ hai, gã thấy một luồng khí nóng từ huyệt Cực Tuyền ở dưới nách chạy lan dần qua cách huyệt Thanh Linh, Thiếu Hải, Linh Đạo qua huyệt Thông Lý ở cườm tay tới góc móng tay là nơi huyệt Thiếu Xung. Gã mừng rỡ vô cùng, lại để xuống huyệt Quang Nguyên dưới rốn song không được. Gã làm đi làm lại nhiều lần nhưng kết quả vẫn như cũ thì lấy làm lạ, tự nhủ thầm :


- Quái lạ, mình tập mãi mà vẫn chưa hiểu được cách đưa chân khí vào nơi trống rỗng.


Chu Cẩm Sơn nóng ruột vô cùng, nhưng gã càng nóng nảy bao nihiêu thì lại càng thấy kinh khí bế tắc bấy nhiêu.


- Không nên miễn cưỡng - Gã thầm nhắc lại lời ghi đầu trên cuốn sách.


Gã đứng dậy bước ra ngoài cho đầu óc minh mẫn rồi mới vào tập tiếp.


Lần này gã không vận khí nữa mà chủ yếu tập bốn pháp môn trước đã là Điều Tức, Điều Tâm, Quán và Tĩnh Công. Một lát sau, gã thấy tinh thần sảng khoái, chân khí thông suốt lúc ấy gã mới hiểu rõ được ý nghĩ của bốn chữ "Tam bửu hiệp nhất" Sau khi đã loại bỏ được tạp niệm, Chu Cẩm Sơn bắt đầu tập trung luyện công, càng luyện càng thấy hứng thú. Một khi đã luyện thành Bát Nhã Thần Chưởng thì uy lực vô cùng to lớn bởi vì nó bao hàm tất cả các mạch lạc của con người, khí lực lưu thông thì liên hệ với tinh thần ngũ tạng...


Gã lẩm bẩm đọc tiếp :


"Chân khí mà đầy đủ thì đầy mà không vơi, liên miên mà không đứt đoạn, khí ở trong sinh ra huyết ở ngoài thân. Luyện được thì tâm động là nội lực tự phát huy như nước triều dâng." Chu Cẩm Sơn từ nhỏ không được học võ công nên đầu óc sáng láng không bị bận tâm như những người khác nên gã tiếp thu rất nhanh. Một điều may mắn nữa là gã đã uống được hai loại linh dược độc nhất vô nhị nên công lực đã tăng lên bằng một người tu luyện cả trăm năm.


Cứ thế, suốt ba tháng trời, gã say mê luyện tập. Nhiều lúc hai ba ngày không ăn cũng chẳng thấy đói. Một bữa cảm thấy chân khí trong người sung mãn tràn trề, không nơi phát tiết, gã bước ra ngoài cửa phóng chưởng đánh vào tảng đá trước mặt... Kình phong xuất ra không một tiếng động. Đó là chiêu thứ nhất trong Bát Nhã Thần Chưởng có tên gọi là "Lưỡng Chưởng Phiên Dương". Kình phong lướt qua tảng đá êm như ru song không để lại một vết tích gì. Gã kinh ngạc nhủ thầm :


"Quái lạ ! Mình đã tập rất đúng khẩu quyết mà sao không thấy tảng đá sứt mẻ gì cả.... là tại làm sao. Không lẽ mình tập sai ?" Gã đến gần tảng đá rồi khẽ chạm vào thì thật không ngờ. Tảng đá bỗng vỡ vụn như bị nghiền thành bột vậy.


- Thành công rồi ! Ta đã thành công rồi.


Chu Cẩm Sơn vui mừng nhảy cẩng lên. Gã liên tiếp phóng luôn mấy chưởng nữa vào mấy thân cây lớn thì kết quả cũng vậy, phải một lúc sau cây mới đổ sụp xuống, bên trong đã mục nát hết tất cả.


Chu Cẩm Sơn đã luyện được ba chiêu trong Bát Nhã Thần Chưởng, gã thấy người ngây ngất khó chịu nên không dám tập thêm nữa. Gã chuyển sang tập cuốn bí kíp thứ hai, chuyên viết về quyền kiếm và điểm huyệt :


"Bát Nhã" là biến hóa Bát Nhã Quyền là một công phu dạy cho người học biết được sự tinh vi, biến hóa của quyền thuật... khi giao đấu phải biết khinh trọng, hư thực, sinh khắc nhị pháp...


Đoạn sau diễn giải lại càng phức tạp hơn. Duỗi tay là dương, co lại là âm, xòe tay ra dùng "Thốn", pháp làm đầu, vận cương khí tiến đánh như hổ vồ con mồi. Nắm tay lại lấy thế pháp làm gốc, dùng nhu kình đễ hãm địch thủ, cốt yếu phải cấp bách mau lẹ.... Phải lấy chính diện tấn công chỗ yếu của địch thủ.


Không nên dùng "chính" đối với "chính" vì như thế khác nào dùng "cương" đối với "cương" chẳng khác nào thí mạng. Do đó phải biết lúc "khinh" lúc "trọng" là vậy.


- Hay quá ! - Chu Cẩm Sơn thích thú reo lên. Gã đọc tiếp:


"Biết người biết ta, biết hư biết thực, lúc cần tiến thì hãy tiến, lúc phải thoái thì hãy thoái, tiến thoái nhịp nhàng, dùng cái "trọng" của mình mà đánh vào cái "khinh" của địch, nếu lấy cái yếu của mình đánh vào cái mạnh của địch thì cũng như lấy trứng chọi vào đá vậy.


Biết được như thế, là biết người, biết ta tất giành được thắng lợi.


... Khi địch ra chiêu, phải tìm đường đón đỡ nhưng vẫn ra đòn "phản" như vậy gọi là trong "thủ" mà có "công", khi tiến đánh cũng phải phòng - phản chiếu của địch như thế gọi là trong "công" có "thủ". Phải biết cách cho "Đại Lực" của địch rơi vào chỗ "không" cũng ví như ném một hòn đá xuống nước mất tăm, như thế thì nội lực ta ít mà cũng đủ để thắng địch nhiều. Phép đó gọi là "Tứ Lạng Chống Thiên Cân"... Biết được như vậy mới đáng gọi là cao thủ...


Chu Cẩm Sơn đọc một hơi hết bí kíp, trong lòng khoan khoái, thông hiểu hết cả. Gã lại giở tiếp phần nói về phép điểm huyệt :


... Chân khí phải đủ mạnh thì chưa cần chạm tới huyệt đạo, địch đã thụ thương rồi, muốn thế phải biết cách tụ khí vào nơi ba huyệt đạo chính gọi là Tam Điền Qui Nguyên đó là Bách Hội Huyệt còn gọi là Đan Điền Khí, Đàn Trung Huyệt còn gọi là Đan Điền Thần và Huyệt Quang Nguyên nằm dưới rốn gọi là Đan Điền Tinh.


... Theo Kinh Dịch "Thiên địa vạn vật đồng nhất" thể theo đó mà biết rằng con người cũng là một tiểu vũ trụ, được mô phỏng mà hình thành. Phải biết sự tuần hoàn máu huyết trong mười hai kinh lạc đều có sự bắt nguồn tuần tự theo hệ thống mà lưu hành. Tỉ như nếu điểm vào một huyệt thuộc Tiểu Trường Kinh mà không nắm được qui luật vận hành của nó thì cũng không mấy tác dụng. Bằng như điểm vào giờ Mùi tất địch nhân trong vòng ngày sẽ thổ máu ra miệng mà chết, cũng như vậy giờ Sửu là giờ máu huyết vận hành ở Can Kinh, nhưng tập trung ở huyệt Cửu Vi. Nếu điểm trúng huyệt này, tức khắc bốn tháng sau mình mẩy sưng lên mà chết.


Phía dưới cuốn bí kíp có ghi rõ sự vận hành và giờ giấc lưu chuyển của mười hai đường kinh mạch kèm theo đó hinh vẽ rất tỉ mỉ từng huyệt đạo và thủ pháp điểm huyệt. Chu Cẩm Sơn lấy que vẽ lại trên mặt đất đồ hình cho kỳ thuộc lòng huyệt chính mới thôi.


Gã toan tập nữa song sực nghĩ ra thời gian đã sáu tháng trôi qua rồi, trong lòng bỗng thấy sốt ruột khôn tả. Gã thấy mình tiến bộ một cách không ngờ khi so sánh quãng thời gian mà một người bình thường tập một chiêu phải mất mười năm. Gã đã luyện được tới chiêu thứ bảy trong Bát Nhã Thần Chưởng, thành thục bảy mươi hai phép điểm huyệt và sáu trăm bốn mươi cách biến hóa của Bát Nhã Quyền.


Chu Cẩm Sơn quyết định rời khỏi hang động. Gã quay lại Bạch Mã Tự để vái lạy Linh Trí Thượng Nhân và Phổ Hiền đại sư trước khi rời bỏ nơi đây.


Điều đầu tiên đập vào mắt gã là có khá nhiều xác chết nằm vương vãi trong tòa cổ tự. Chu Cẩm Sơn nghĩ bụng :


- Bọn Thanh Long Bang đã tới đây rồi nhưng đã bị những vũ khí bí mật giết chết.


Gã thấy pho tượng lớn đã xoay ra chưa đóng lại chứng tỏ bọn chúng cũng đã tìm ra lối vào Bí Đạo. Bên dưới cũng có nhiều xác chết nữa, mình găm đầy tên, bức tượng nhỏ cũng bi xoay đi để lộ hộc trống trơn. Chu Cẩm Sơn tức giận thốt lên :


- Thì ra giáo chủ Thanh Long Bang là kẻ tàn ác vô cùng. Gã đã dùng bọn thủ hạ làm vật hy sinh hòng tìm ra cách hóa giải để cướp đọat bí kíp. Rất may là ta đã tìm ra trước nếu không....


Gã cẩn thận cho cho các bức tượng xoay lại vị trí cũ rồi quì xuống khấn rằng :


" Đệ tử là Chu Cẩm Sơn có cơ duyên học được võ công của tiền bối xin cúi lạy ba lạy tạ Ơn ân sư. Đệ tử xin suốt đời ra tay trừ gian diệt ác, giúp đỡ người lành để khỏi phụ lòng mong mỏi của tiền bối." Gã khấn xong đập đầu xuống đất "binh binh" ba cái rồi bước ra khỏi Bạch Mã Tự nhắm hướng đông tiến thẳng...


Chương trước | Chương sau

↑↑
Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Giới thiệu: Giọng ca của ca nữ, điệu múa của vũ giả, kiếm của kiếm khách, bút

11-07-2016 20 chương
Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Giới thiệu: Trung Nguyên Tứ Tuyệt là bốn người có võ công siêu tuyệt trong võ

11-07-2016 40 chương
Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Trích đoạn: Mặt trời sắp lặn, đàn quạ đang bay về tổ. Trên con đường cái quan

11-07-2016 1 chương
Tình yêu vốn mỏng

Tình yêu vốn mỏng

Anh trai? Em gái? Rốt cuộc tôi là em gái anh bao giờ? *** Từng giọt mưa rơi tí tách

29-06-2016
Mùi Hương Trầm

Mùi Hương Trầm

"Mùi hương trầm" là ký sự du hành tại Ấn Độ, Trung Quốc và Tây Tạng của tác giả

20-07-2016 29 chương