Teya Salat
Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 72
5 sao 5 / 5 ( 70 đánh giá )

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh - Chương 7 - Hoàng Thượng triệu lệnh

↓↓

Chàng vô cùng giận Tứ Dật, tung người bay đến.

bạn đang xem “Bát Bộ Thần Công - Vô Danh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Lúc chàng tung người lên, thì Quyền Vương Chi Vương và Tiêu Vương Chi Vương cũng tung người đến chặn lấy chàng.


Chàng không nói không rằng, giận dữ quét ra hai chiêu.


Quyền Vương Chi Vương và Tiêu Vương Chi Vương thấy chàng thế chưởng mạnh vô song, không dám sơ suất liền cử toàn thân công lực mà chống đỡ.


Không ngờ, chàng dùng hết sức bình sanh, thế chưởng mạnh vô biên. Quyền Vương Chi Vương và Tiêu Vương Chi Vương như chiếc lá rơi, bay đi trong gió.


Lúc này Hồng Lĩnh Pháp Sư đứng một bên thầm niệm thần chú.


Chàng không phát giác, bước đến trước mặt Thiên Độc Lão Nhân nói:


- Ngươi hãy nói xem, tại sao thiên hạ ai cũng muốn lấy tim ta? Thiên Độc Lão Nhân sắc mặt trắng bệnh không nói ra lời.


Bỗng chàng lắc mình, chụp lấy cánh tay của Thiên Độc Lão Nhân nói:


- Ngươi hãy nói mau! Thiên Độc Lão Nhân đưa mắt nhìn Tứ Dật thấy hắn từ từ tỉnh dậy, ánh mắt nhìn lão có vẻ giận dữ, bất giác rùng mình.


Chàng tăng thêm công lực vào cánh tay, nói:


- Nếu ngươi không nói, ta sẽ hủy công lực của ngươi.


Thiên Độc Lão Nhân toát mồ hôi hột; lão đang cố gắng chịu đựng thần lực của Thạch Kiếm. Cuối cùng, lão đành phải nói:


- Ta nói! Ta nói! Chàng buông nhẹ cánh tay, Thiên Độc Lão Nhân nói:


- Nghe nói tim của ngươi có thể trị bệnh bại liệt của Võ Lâm Bạo Quân.


- Tại sao? Tim của người khác, lẽ nào lại không được? [Mất trang... ]


- Kiếm ca ca, huynh làm sao rồi? Chàng đau đớn nói:


- Huynh! Huynh... Đau bụng lắm.


Bỗng Đỗ Tiểu Mãn nhảy người đến trước mặt Hồng Lĩnh Pháp Sư quét ra một chưởng.


Hồng Lĩnh Pháp Sư không đề phòng, bị nàng đánh một chưởng, chuông đỏ rơi xuống đất.


Tiếng chuông vừa dứt, thì chàng liền cảm thấy hết đau.


Nhưng Hồng Lĩnh Pháp Sư nhanh chóng nhặt chuông lên lắc tiếp.


Chàng lại đau bụng dồn dập. Chàng thầm nghĩ: "Có lẽ lúc nãy ta nuốt con cá gỗ đã trúng vào tà thuật của y." Đỗ Tiểu Mãn đã biết được tất cả đều do chuông đỏ trên tay Hồng Lĩnh Pháp Sư mà ra nên nàng lại phóng tới.


Nhưng lần này Hồng Lĩnh Pháp Sư đã có phòng bị.


Bỗng Tứ Dật nhảy tới, giơ chưởng đánh ra.


Đỗ Tiểu Mãn lui ra sau hai bước, rồi lắc mình phóng đến trước mặt Hồng Lĩnh Pháp Sư, nhưng lúc nàng vừa muốn ra tay thì vai nàng đã trúng ám khí của Tiêu Vương Chi Vương.


Nàng cảm thấy đau đớn, bất giác ngã mình trên mặt đất.


Lúc này trong ánh mắt của Tứ Dật xạ ra một luồng lửa dục. Hắn phóng người đến, ôm lấy Đỗ Tiểu Mãn, rồi phóng vào một khu rừng rậm.


Quyền Vương Chi Vương và Tiêu Vương Chi Vương sợ rằng Tứ Dật xảy ra chuyện gì, liền đuổi theo hắn.


Thạch Kiếm nhìn rõ cảnh này, nhưng chàng đau đớn không thể hành động gì được.


Thiên Độc Lão Nhân mắt lộ hung quang, từ từ bước đến, đưa cao ngọn chưởng quét xuống.


Bỗng một bóng người màu xám bay đến, tiếp theo là một luồng kình phong.


Lúc Thiên Độc Lão Nhân phát hiện thì đã muộn mất rồi, người lão bị hất tung ra ngoài mười trượng, thân hình rơi xuống mặt đất bất tỉnh nhân sự.


Hồng Lĩnh Pháp Sư thấy chưởng thế như vậy liền biến sắc, chuông đỏ trong tay không ngừng lắc, nhưng ánh mắt lão đã dời đến người mặc áo xám.


Người này đôi mày dài, mũi cao, mình mặc trang phục kỳ dị, thoạt nhìn thì biết là người ngoại tộc.


Phiên nữ kia cúi đầu hỏi Thạch Kiếm:


- Ngươi có phải là Thạch Kiếm không? Nàng nói tiếng Hán rất lưu loát.


Chàng gật đầu.


Hồng Lĩnh Pháp Sư lãnh đạm nói:


- Cô nương muốn cứu hắn? Phiên nữ ngạc nhiên nói:


- Ngươi đã nói thế thì ta quyết định cứu hắn rồi đấy!


- Không dễ dàng như thế đâu.


- Yêu thuật của ngươi thì làm gì được ta.


Vừa dứt lời, phiên nữ cắp Thạch Kiếm lên rồi chạy, Hồng Lĩnh Pháp Sư đuổi theo, muốn nhìn xem cô nương này phá yêu thuật của mình như thế nào.


Phiên nữ chạy đến một cái ao nước thì dừng lại, nước ao trong xanh vô cùng.


Nàng để mặt chàng hướng xuống nước, dùng tay vỗ vào thiên linh cái của chàng, hô to:


- Hãy mở miệng ra! Lúc này Thạch Kiếm đã đau đớn đến hôn mê, một lúc sau chàng mới mở miệng ra.


Bỗng từ miệng chàng nhảy ra một con cá tươi, một tiếng tõm nhảy xuống ao nước.


Phiên nữ điềm đạm nói:


- May mà ngươi nuốt từ đuôi cá, nếu mà nuốt từ miệng cá thì phiền phức đấy! Hồng Lĩnh Pháp Sư thấy vậy thất kinh, bỏ chạy.


Chàng vừa đứng dậy thì liền phóng mình đi.


Bỗng phiên nữ lắc mình chặn chàng lại, chàng vội nói:


- Tránh ra! Cứu người quan trọng! Phiên nữ nghiêm giọng hỏi:


- Hãy trả lời ta, ngươi thật là Thạch Kiếm sao?


- Chính phải! Chàng như kiến bò trên chảo nóng, trả lời một câu liền lắc mình phóng đi. Chàng lo lắng Đỗ Tiểu Mãn bị Tứ Dật làm nhục.


Bỗng một tiếng kêu vang lên, một bóng người đến trước mặt chàng.


Chàng vừa thấy, liền hỏi:


- Tôn giá, Bạch Tuyết Công Chúa đã tìm được rồi sao? Thiên Lôi Tử không trả lời chàng, mà lại hỏi:


- Ngươi thật là Thạch Kiếm sao?


- Tên có thể giả được sao?


- Ngươi hãy đi theo ta.


- Làm gì thế? Ta đang có việc gấp!


- Hoàng Thượng triệu lệnh, ngươi không đi không được.


Chương trước | Chương sau

↑↑
Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Trích đoạn: Dưới Địa Song, là một sơn cốc hình như cái bồn, từ miệng động nhìn

11-07-2016 72 chương
Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Giới thiệu: Giọng ca của ca nữ, điệu múa của vũ giả, kiếm của kiếm khách, bút

11-07-2016 20 chương
Vậy là đã mùa hè

Vậy là đã mùa hè

Vậy là đã mùa hè. Thật dã man! Bạn mới hát Jingle Bells đó, bạn mới đi chọn mua một

24-06-2016
Nửa đời

Nửa đời

Bắt anh bỏ mặc Kim, anh không đành, nhưng bắt anh lừa dối Kim, anh càng không làm

24-06-2016