The Soda Pop
Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 72
5 sao 5 / 5 ( 90 đánh giá )

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh - Chương 53 - Hiệp nữ chí tình

↓↓

Lúc đầu Đoạt Hồn Thiếu Nữ không nói ra sự thật, vì nàng biết Vô Diệm Ma Cơ sau khi rõ sự việc này không bao giờ hiểu và tha thứ cho Thạch Kiếm.

bạn đang xem “Bát Bộ Thần Công - Vô Danh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Nhưng nàng không chịu nổi sự trách mắng nặng nề của Vô Diệm Ma Cơ, nên đã nói cho bà nghe đôi mắt nàng đã hiến dâng cho Thạch Kiếm ăn, nàng còn thêm một câu nói rõ:


- Thân mẫu, con yêu Thạch Kiếm, vì chàng cũng yêu con tha thiết, tuy con đã hy sinh đôi mắt của mình, nhưng đã cứu chàng và cũng giúp chàng đạt đến mục đích, vì vậy thân mẫu đừng nên hận chàng, đó hoàn toàn do con chủ động mà thôi.


Nhưng Vô Diệm Ma Cơ chỉ biết bênh vực cho mình sớm bị thất bại trong tình yêu và tâm lý thống hận đàn ông, làm cho bà đối với Thạch Kiếm hận tận xương tủy.


Nhiều lần bà muốn rời khỏi Xú Nhân Cốc để tìm giết Thạch Kiếm.


Nhưng Đoạt Hồn Thiếu Nữ rất tự tin khuyên bà:


- Thân mẫu đừng vội, Kiếm ca đã hứa đến Xú Nhân Cốc tìm con mà.


Vì thế Vô Diệm Ma Cơ mới kiềm chế phẫn nộ chờ đợi ở Xú Nhân Cốc.


Nhưng ngày tháng như thoi đưa vẫn không thấy Thạch Kiếm xuất hiện Xú Nhân Cốc, tuy nhiên lòng tin của Đoạt Hồn Thiếu Nữ vẫn không lung lay.


Sư phẫn nộ trong lòng Vô Diệm Ma Cơ cũng đã bộc phát.


Phòng bên cạnh vang lên tiếng nói căm hờn của Vô Diệm Ma Cơ:


- Con nha đầu ngươi, hoàn toàn là điển hình của ta, nếu năm xưa ta không si tình đến thế thì sẽ không bị thân phụ con gạt rồi.


Đoạt Hồn Thiếu Nữ nói:


- Thân mẫu! Thân phụ đành phải làm như vậy mà thôi, thân phụ không phải nói là muốn đón thân mẫu vào Hoàng Cung hay sao?


- Hừ! Bấy giờ hắn đã làm Hoàng Đế ba mươi sáu cung, bảy mươi hai viện, có cung tần mỹ nữ hầu hạ, vả lại ta sống hào phóng quen trong giang hồ, con nghĩ ta có thể sống cuộc sống gò bó như thế không?


- Đã như vậy, thì thân mẫu nên tha thứ và hiểu cho nỗi khổ thân phụ mới phải! Vô Diệm Ma Cơ phẫn nộ nói:


- Hắn...


Bỗng khẩu khí bà trở nên chanh chua, gay gắt nói:


- Con nha đầu, ngươi khuyên ta đấy à. Không được, ta nhất định giết tiểu tử họ Thạch.


- Thân mẫu không thể làm như thế được, con muốn trở về...


- Trở về Xú Nhân Cốc sao?


- Đúng vậy, con ngồi ở miệng cốc chờ chàng, tuy con không nhìn thấy, nhưng có nghe thấy, con sẽ lặng lẽ mà nghe tiếng chân chàng, con tin rằng con sẽ nhận ra.


- Con quá ngu si rồi, người đàn ông nào lại không yêu thiếu nữ đẹp, dung nhan tuyệt sắc của con vẫn còn đó, nhưng đôi mắt con đã mất, ai bằng lòng mang phiền toái vào thân chứ...


Vô Diệm Ma Cơ chưa dứt lời thì bỗng một ngữ khí kiên nghị trầm tĩnh, lãnh đạm cắt đứt lời nói của bà ta.


- Tiền bối quá quả đoán rồi đấy! Vô Diệm Ma Cơ đưa mắt nhìn nơi phát ra tiếng nói, bất giác khẽ run rẩy, tóc trắng như tuyết của bà sợi nào, sợi nấy lay động kinh ngạc và cực kỳ phẫn nộ nói:


- Là ngươi đấy à!


- Chính là ta! Thạch Kiếm quay lại nói với Đoạt Hồn Thiếu Nữ:


- Chi muội, nàng quá vĩ đại! Nói xong, vội chạy đến ôm chầm lấy Đoạt Hồn Thiếu Nữ.


Đoạt Hồn Thiếu Nữ kích động đến toàn thân run rẩy, Chương lâu không nói nên lời.


Trong sự lặng lẽ này, một luồng không khí vĩ đại của tình yêu đã bao trùm lấy căn phòng.


Một lúc sau Đoạt Hồn Thiếu Nữ quan tâm hỏi:


- Kiếm ca ca, mấy ngày nay chàng sống thế nào? Thạch Kiếm vô cùng cảm động, những gì gặp gỡ trong những ngày gần đây quả là khó mà nói hết, chàng đơn giản nói một câu:


- Chi muội, ta rất tốt, chỉ là khổ cho nàng thôi!


- Không, muội cũng rất tốt.


- Chi muội, nàng có trách ta không? Ta quả thật không nên ăn đôi mắt của nàng tuy rằng ta có thể trở thành thiên hạ đệ nhất cao thủ, ta cũng không muốn như thế...


Thạch Kiếm nắm chặt đôi tay nói:


- Đôi tay vấy máu, ô uế của ta, lại làm việc vô nhân tính như thế! Đoạt Hồn Thiếu Nữ nức nở nói:


- Kiếm ca ca, ta không trách chàng.


- Nàng... nàng tốt quá.


Đoạt Hồn Thiếu Nữ quay mặt nói với Vô Diệm Ma Cơ:


- Thân mẫu tin Kiếm ca ca rồi chứ? Vô Diệm Ma Cơ cực kỳ giận dữ, tung đến trước mặt Thạch Kiếm nói:


- Tiểu tử kia, ngươi muốn dùng lời lẽ ngọt ngào để gạt con gái ta ư?


- Lão tiền bối, tại hạ thật lòng yêu Chi muội mà.


- Thật lòng sao? Ngươi nói cũng vô ích, ngươi gạt được ta sao? Nếu như ngươi thật lòng yêu con ta, tại sao lâu như thế không đến Xú Nhân Cốc để tìm con ta chứ?


- Quả thật vì tại hạ chưa trả thù xong.


- Ngươi nói đùa đấy à, ngươi, ngươi tàn nhẫn đến mức ăn đôi mắt của con ta.


Thạch Kiếm sám hối nói:


- Đó là lỗi của tại hạ, nhưng mà lúc đó bị sự kích thích lớn, thần trí bất thường, nên làm ra việc ngàn đời hối hận này.


- Lỗi của ngươi, chỉ thừa nhận là xong sao?


- Lão tiền bối, trong lòng tại hạ vô cùng đau khổ.


- Kẻ nói ra mình đau khổ, đó chẳng qua chỉ là giả vờ mà thôi, nếu như ngươi có dũng khí thừa nhận lỗi lầm thì ngươi nên có biểu hiện gì đó.


- Biểu hiện gì? Mong lão tiền bối chỉ giáo.


Vô Diệm Ma Cơ cười nham hiểm nói:


- Ta móc đôi mắt ngươi xuống, để ngươi thưởng thức mùi vị này! Đoạt Hồn Thiếu Nữ đau khổ kêu lên một tiếng, biến sắc mặt.


Thạch Kiếm vô cùng bình tĩnh, mặt vẫn thản nhiên nói:


- Tốt thôi! Vô Diệm Ma Cơ không ngờ chàng nói như vậy, kêu lên một tiếng nói:


- Ngươi dám sao?


- Đương nhiên, ta làm ta chịu, đó cũng là lẽ đương nhiên.


Thạch Kiếm bình tĩnh đứng đó, hào khí hiên ngang nói:


- Xin tiền bối hãy động thủ đi! Vô Diệm Ma Cơ sau khi ngây người, từ từ tiến lên!


Chương trước | Chương sau

↑↑
Những cuộn len rối

Những cuộn len rối

Mọi thứ trong cuộc sống như những cuộn len nhiều màu sắc mà ngày qua ngày tôi vẫn

25-06-2016
Trả Thù Gấu Chó

Trả Thù Gấu Chó

Tên truyện: Trả Thù Gấu ChóTác giả: Tokyo.Bu0nThể loại: Truyện VOZTình trạng: Hoàn

18-07-2016 16 chương
Vở của mẹ

Vở của mẹ

Mùa thu... *** Mùa thu. Cô học trò nhỏ dọn dẹp sách vở. Đi lên đi xuống. Mướt mải

27-06-2016
Người Kia, Lão Bản

Người Kia, Lão Bản

Người Kia, Lão Bản là một tiểu thuyết ngôn tình khá hay của tác giả Kim Huyên mời

21-07-2016 10 chương
Em không đáng...

Em không đáng...

Anh nói đúng, cô không đáng, thực sự không đáng... Vậy để anh đi đi. Cứ để anh

24-06-2016