Nàng thấy Bạc Tình Lang đắc ý cười to, càng thấp thỏm, trách móc nói:
bạn đang xem “Bát Bộ Thần Công - Vô Danh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!
- Chàng còn cười gì thế? Bạc Tình Lang bước đến cạnh Bạc Mệnh Nữ nói:
- Hiền thê tốt của ta.
- Chàng đừng nói nữa.
- Nàng đã giúp ta trừ đi hậu hoạn.
Bạc Mệnh Nữ chau mày nói:
- Nhưng lương tâm ta cảm thấy không yên.
- Có gì không yên chứ?
- Ta không nên gạt hắn, vì con người hắn rất tốt.
- Nàng không gạt hắn, ta tất phải chết dưới tay hắn, nàng đành lòng nhìn ta chết sao? Bạc Mệnh Nữ vô cùng u uất nói:
- Tuy ta đã làm theo điều của chàng, nhưng trong lòng ta như có một đám mây đen bao phủ không bay đi được, đó là một điềm xấu và càng ngày càng nặng.
- Hà muội, lẽ nào nàng không tin ta sao?
- Vân ca, ta vẫn cảm thấy không yên tâm.
Bạc Tình Lang lãnh đạm nói:
- Như thế thì làm sao nàng mới yên tâm?
- Vân ca, ngay bây giờ chúng ta hay cao chạy xa bay, đến một thâm sơn không có một bóng chân người đến, vùi danh ẩn cư, sống những ngày tháng cách biệt với mọi người không có tranh đấu.
- Không được!
- Tại sao không được? Bạc Mệnh Nữ đau lòng rơi lệ.
Bạc Tình Lang ôm chầm lấy nàng, tỏ vẻ âu yếm nói:
- Hà muội, nàng nên biết nhiệm vụ của ta biết bao to lớn.
- Hừ! Chàng chẳng qua chỉ là thủ hạ vào hàng thứ hai mươi ba của Thiên Ngoại Phái mà thôi, lại một lòng phục vụ cho họ.
- Ồ, nàng có biết không, ta mà phản bội họ, cũng khó thoát khỏi tay của Thiên Ngoại Thế Ma.
- Như vậy chúng ta vĩnh viễn không ngoi đầu lên được sao?
- Hà muội, không phải như thế, võ công của Thiên Ngoại Thế Ma cái thế, vả lại mười mấy năm trước đã bố trí xong xuôi người làm nội ứng trong các đại môn phái, một ngày nào đó tất sẽ tiêu diệt Trung Nguyên võ lâm, thống ngự thiên hạ.
Bạc Mệnh Nữ bĩu môi nói một cách lạnh lùng:
- Chỉ một mình Thiên Ngoại Thế Ma thì đã muốn xâm phạm Trung Nguyên, có lẽ quá khinh thường Trung Nguyên đấy.
- Hà muội, nàng nói sai rồi!
- Ta nói sai sao?
- Thử nghĩ, ta chỉ đứng vào hàng thứ hai mươi ba mà công lực của ta trong võ lâm đã liệt vào hạng cao thủ rồi, thì có thể biết công phu của Thiên Ngoại Thế Ma đến mức nào.
Bạc Tình Lang ngừng một lúc, lại nói:
- Ta nói cho nàng biết một bí mật.
- Bí mật gì? Bạc Tình Lang hạ thấp giọng, nói:
- Tin tức này ta mới biết được từ mấy ngày gần đây, phía trên của Thiên Ngoại Thế Ma còn có một người.
- Ai vậy?
- Hồng Mao Đảo Chủ!
- Hồng Mao Đảo Chủ nào?
- Dưới Hồng Mao Đảo Chủ còn có đồ đệ, công lực của mỗi người họ ngang với Thiên Ngoại Thế Ma, thử hỏi Trung Nguyên võ lâm còn cách gì nữa? Bạc Mệnh Nữ buồn bã nói:
- Như vậy thì đáng sợ thật.
- Vì thế ta muốn nàng khuyên lệnh tôn tham gia vào Thiên Ngoại Phái, ta đã đề cử với Thiên Ngoại Thế Ma và được sự đồng ý của lão, xếp vào hàng thứ năm.
Bạc Mệnh Nữ lãnh đạm nói:
- Thiên Ngoại Thế Ma quá khinh thường phụ thân ta đấy!
- Hà muội, hàng thứ năm là cao lắm rồi, nếu không phải lệnh tôn là kỳ nhân một thời thì làm sao được vinh dự như thế. Thử nghĩ Huyết Đao Nhân Ảnh cũng chỉ được xếp vào hàng thứ bảy mà thôi.
- Chưởng môn của Huyết Đao Môn Huyết Đao Nhân Ảnh cũng tham gia vào Thiên Ngoại Phái rồi sao?
- Đúng vậy! Đây quả là một tin tức kinh người, Huyết Đao Nhân Ảnh thân phận chưởng môn của một phái mà lại đi cúi đầu dưới kẻ khác, mà chỉ xếp vào hàng thứ bảy thôi.
Bạc Mệnh Nữ lắc đầu nói:
- Muốn phụ thân ta cúi đầu dưới người khác quả là khó đấy!
- Hà muội, điều này hoàn toàn vì lệnh tôn, trừ phi tham gia vào Thiên Ngoại Phái nếu không sau này Thiên Ngoại Phái? ? ? lược một cách quy mô thì Trung Nguyên võ lâm đều không tránh khỏi đầu lìa khỏi cổ, khó thoát khỏi sự tàn sát.
- Không! Không những ta không đồng ý với cách làm người của thân phụ, ta cũng không bao giờ đồng ý.
Bạc Tình Lang nhíu chặt đôi mày lại, khẩu khí gần như van xin, nói:
- Hà muội, ta cầu xin nàng đấy! Bạc Mệnh Nữ thở dài nói:
- Không phải ta tuyệt tình, nhưng mà việc này liên quan đến tiết nghĩa. Trung Nguyên võ lâm đã đến ngày tận thế, thân phụ ta trước mắt không có sức cứu vãn trong lòng đã vạn phần áy náy, làm gì mà đi giúp họ làm điều ác chứ.
Bạc Tình Lang tuyệt vọng nói:
- Ái dà! Như thế đã đành, nhưng Phái quy của Thiên Ngoại Phái nghiêm khắc, ta không hoàn tất nhiệm vụ, trở về tất khó tránh được cái chết, không bằng tự tuyệt nơi sơn động này để khỏi phải sau này chịu nhục.
Nói xong hắn đập đầu vào vách núi.
Bạc Mệnh Nữ lắc mình ngăn cản, nước mắt đầm đìa, nức nở nói:
- Vân ca, ta bằng lòng thử một chuyến xem sao!
Chương trước | Chương sau