Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 72
5 sao 5 / 5 ( 10 đánh giá )

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh - Chương 46 - Vừa yêu vừa hận

↓↓

- Con đã khỏi rồi sao?

bạn đang xem “Bát Bộ Thần Công - Vô Danh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Khỏi cái gì thế?


- Não Thần Mạch của con đã đứt!


- Không có mà! Thân mẫu xem con không phải là vẫn bình thường sao? Bồng Lai Cung Chủ thầm thán phục nghĩ thầm: "Bác Thông Lão Nhân quả nhiên thần thông quảng đại. Một viên Định Thần Hoàn lại có hiệu quả kỳ diệu đến thế." Nhưng bà lại nghĩ đến lời nói của Bác Thông Lão Nhân bất giác rùng mình.


"Viên Định Não Hoàn này chỉ có thể duy trì sự tỉnh táo trong một trăm ngày, sau một trăm ngày nếu không tìm được Kim Liên Tử tánh mạng của Thạch Kiếm sẽ rồi..." Bồng Lai Cung Chủ bi thảm nói:


- Đây chẳng qua chỉ là một trăm ngày ngắn ngủi mà thôi.


- Một trăm ngày gì? Thân mẫu nói gì thế?


- Đây hoàn toàn tại thân mẫu cả!


- Thân mẫu...


- Con ngoan của ta...


- Kiếm nhi vẫn khỏe mạnh, sao thân mẫu lại đau lòng chứ? Bồng Lai Cung Chủ không nỡ nói ra sự thật cho chàng nghe.


Một con người biết sinh mạng của mình chỉ còn lại vỏn vẹn một trăm ngày quả là một sự đả kích lớn.


Bà không nỡ làm như thế, nhưng không nói cho Thạch Kiếm biết thì không được.


Bồng Lai Cung Chủ quyết định nói:


- Lúc con nghe nói Võ Lâm Bạo Quân là thân phụ xong, bị sự đả kích mạnh nên Não Thần Mạch đứt đoạn.


Thạch Kiếm kinh ngạc biến sắc, xem xét thân mình, cảm thấy không có gì xảy ra, bất giác nói:


- Thân mẫu gạt con đấy à!


- Con, ta làm sao mà gạt con chứ!


- Nhưng mà con vẫn khỏe mạnh không có gì là lạ cả.


- Đương nhiên.


- Điều này...


- Vì con đã uống một viên Định Não Hoàn của Bác Thông Lão Nhân.


- Con đã khỏe rồi, thân mẫu tại sao lại lo lắng nữa chứ! Bồng Lai Cung Chủ buồn bã nói:


- Con chưa khỏi đâu! Chàng kinh ngạc kêu to:


- Điều này không có thể như thế được!


- Việc không có thể lại là sự thật, Định Não Hoàn chỉ có thể duy trì tính mạng của con trong một trăm ngày, sau một trăm ngày thì hết hy vọng.


- Nói như vậy, con chỉ còn có thể sống một trăm ngày thôi sao? Bồng Lai Cung Chủ buồn thảm gật đầu.


Thạch Kiếm kinh ngạc nói:


- Lẽ nào không có thuốc để trị sao?


- Có! Nhưng cũng như không.


- Sao thế?


- Kim Liên Tử có thể trị bệnh cho con.


- Kiếm nhi còn có một trăm ngày đi tìm Kim Liên Tử, không phải là có thể cứu được sao?


- Không cần phải tìm.


Thạch Kiếm khẽ giật mình, hỏi:


- Tại sao vậy?


- Khắp thiên hạ chỉ có hai viên Kim Liên Tử.


- Kiếm nhi kiếm được một viên là được rồi.


- Không!


- Tại sao vậy?


- Vì một viên Kim Liên Tử mười năm trước Thiên Ngoại Thế Ma đã tặng cho Đảo Chủ Hồng Mao Đảo nơi hải ngoại.


- Hồng Mao Đảo Chủ có dùng Kim Liên Tử không?


- Rất có thể đã dùng.


- Hết hy vọng rồi sao? Bồng Lai Cung Chủ chau mày nói:


- Rất khó vì Kim Liên Tử có thể trị bách bệnh, mà còn gia tăng công lực gấp trăm lần.


Hồng Mao Đảo Chủ sao mà không dùng.


- Lẽ nào không còn một chút hy vọng sao?


- Có hy vọng cũng như không.


Thạch Kiếm không hiểu, hỏi:


- Tại sao?


- Hồng Mao Đảo chỉ là cái tên truyền miệng, nhưng ở nơi nào thì chưa ai đến qua.


- Như vậy muốn tìm cũng không được rồi!


- Vả lại Thiên Ngoại Thế Ma là một ma đầu lợi hại, lại cam tâm đi làm thuộc hạ của Hồng Mao Đảo Chủ, có thể biết công lực của Hồng Mao Đảo Chủ thần diệu cao siêu đến ngần nào, con nghĩ rằng dễ dàng tặng cho người khác đến thế sao?


- Như vậy quả thật là hết hy vọng rồi! Thạch Kiếm nghĩ thầm: "Đời ta chỉ còn lại một trăm ngày, biết bao ngắn ngủi, cái chết ta không sợ chỉ vì còn nhiều việc phải làm..." Điều làm cho chàng không yên tâm chính là sự nhờ vả của Quỷ Cốc Bát Tuyệt.


Còn nữa...


Chàng không dám nghĩ rằng trong một trăm ngày chàng có thể hoàn thành nhiệm vụ.


Bỗng chàng nghĩ ra một điều gì, liền hỏi:


- Thân mẫu, còn một viên Kim Liên Tử nữa đâu?


- Viên ấy thì không được...


- Không dù bất cứ giá nào con cũng phải tìm cho được.


- Con đã hiểu lầm ý của ta.


- Lẽ nào viên Kim Liên Tử kia chưa chín sao?


- Đúng vậy.


Chàng còn một tia hy vọng hỏi:


- Còn phải mất bao lâu mới chín?


- Chín trăm tám mươi mốt năm! Thạch Kiếm kinh ngạc ồ lên một tiếng! Trái tim chàng nặng trĩu, thất vọng vô cùng.


Chín trăm tám mươi mốt năm, nhưng mạng chàng chỉ còn lại một trăm ngày...


- Như vậy con chỉ còn có thể sống một trăm ngày thôi!


Chương trước | Chương sau

↑↑
Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Trích đoạn: Mặt trời sắp lặn, đàn quạ đang bay về tổ. Trên con đường cái quan

11-07-2016 1 chương
Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Giới thiệu: Giọng ca của ca nữ, điệu múa của vũ giả, kiếm của kiếm khách, bút

11-07-2016 20 chương
Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Mở đầu: Bốn đại cao thủ Thiên giáo vận y phục bó chẽn, màu xám ngoét sầm sập

12-07-2016 50 chương
Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Giới thiệu: "Tru Tiên " là tiểu thuyết huyễn tưởng thuộc thể loại tiên hiệp của

09-07-2016 258 chương
Tấm áo mưa của mẹ

Tấm áo mưa của mẹ

Cách trường 1 km, hằng ngày tôi phải đi bộ trên con đường đất đỏ vào mỗi

23-06-2016
Những con hạc vàng

Những con hạc vàng

Ngày xưa, ở rất xa đây, cách Xứ Lắm Ruộng hàng nghìn ngày đường, có đàn chim hạc

24-06-2016
Hiểu nhầm trái tim

Hiểu nhầm trái tim

Tôi khóc òa lên. Những ngày ném bó hoa của Đăng vào một xó, những ngày la ỏm tỏi,

28-06-2016
Xà lục tươi

Xà lục tươi

(khotruyenhay.gq) Trên đĩa, một con rắn lục xanh lè to bằng ngón tay cái nằm khoanh tròn,

29-06-2016
Về nhà

Về nhà

Trong khi đợi bạn tôi ở sân bay, tôi đã chứng kiến những khoảnh khắc đáng quí nhất

01-07-2016

Polaroid