Chàng giật mình thối lui một bước, mở to mắt nhìn quái nhân, không tin nói:
bạn đang xem “Bát Bộ Thần Công - Vô Danh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!
- Gì thế? Vừa rồi, chàng bị một vị đeo mặt nạ xưng là Thiết Huyết Truy Hồn bắt giữ, giờ lại xuất hiện một Thiết Huyết Truy Hồn nữa, lẽ nào có đến hai Thiết Huyết Truy Hồn sao? Quái nhân xót xa nói:
- Tiểu tử, ngươi không tin sao?
- Ta bị Thiết Huyết Truy Hồn bắt đến đây, làm sao ngươi lại là Thiết Huyết Truy Hồn chứ?
- Vị Thiết Huyết Truy Hồn kia dáng mạo thế nào?
- Mặt đeo mặt nạ, trông có vẻ văn sĩ.
- Ồ, đúng rồi...
- Có phải không?
- Không phải.
- Tại sao thế?
- Hắn là giả mạo đấy.
- Giả mạo ư?
- Ta mới chính là Thiết Huyết Truy Hồn thật.
- Tại sao lại như thế?
- Tiểu tử, ngươi có muốn biết không?
- Ta muốn biết.
Quái nhân tóc dài như bị một việc đau lòng làm tim đau nhói, toàn thân rung động Chương lâu mới thốt:
- Ta có một yêu cầu, không biết ngươi có chịu không?
- Yêu cầu gì?
- Ta và hiền thê Lâm Hạnh Hoa có một đứa con gái, từ nhỏ đã mất tích mong rằng ngươi có thể giúp ta tìm lại.
- Cô ta danh tánh là gì?
- Vì mới sanh ra không bao lâu, hiền thê đã bỏ ta mà đi, nên chưa kịp định danh.
- Như thế thì làm sao mà tìm?
- Nhưng có một biện pháp.
- Biện pháp như thế nào?
- Trước ngực của con gái ta có một nốt ruồi đỏ.
Chàng cảm thấy vô cùng khó khăn, chàng làm sao có thể nhìn ngực của những thiếu nữ mà mình gặp được.
Chàng cau mày nói:
- Điều này quả thật là rất khó.
- Ta cũng biết khó khăn, nhưng mong ngươi hãy giúp ta.
- Tại hạ sẽ cố gắng.
- Nhưng mà, tuổi tác con gái ta cũng độ tuổi của ngươi, ta hy vọng ngươi tìm được con ta, và có thể kết hôn với con ta.
- Gì thế? Kết hôn à, không được.
- Tại sao thế?
- Vì tại hạ đã kết hôn rồi.
- Ồ, tiểu tử, ngươi xéo đi.
Quái nhân trong lúc thất vọng, giơ song chưởng ra, thế chưởng như bài sơn lớp lớp ập đến, chàng bị đẩy lui đến vách đá thì dừng lại.
Thạch Kiếm không ngờ lão phát chưởng công mình, trong lòng có vẻ giận hỏi:
- Lão tiền bối đây là ý gì?
- Ngươi không thể kết hôn với con gái ta, thì làm sao được. Một người con gái mà bộ ngực bị kẻ khác xem thì cô ta làm sao mà đi gặp người ta chứ?
- Như thế không tìm cũng được, xin tiền bối hãy kể lại việc Thiết Huyết Truy Hồn thật và giả cho tại hạ nghe.
- Hừm, không được, trừ phi ngươi đồng ý tìm giúp con ta.
Chàng muốn biết rõ bộ mặt thật của Thiết Huyết Truy Hồn nên nói:
- Tại hạ có thể giúp tiền bối tìm lại con gái, nhưng việc kết hôn thì phải xem tình hình mà định. Nếu như tại hạ không làm hại đến danh tiết của cô ta, thì cũng không sao cả.
- Ý ngươi muốn nói là nếu ngươi tìm con gái ta, có làm tổn hại đến danh tiết mới bằng lòng kết hôn sao?
- Có thể nói như thế.
Quái nhân mừng rỡ nói:
- Được!
- Như vậy, tiền bối hãy nói về việc Thiết Huyết Truy Hồn thật và giả.
Quái nhân xúc động vô cùng, nói một cách phẫn nộ:
- Khoảng chín năm trước, Thiết Huyết Bảo xuất hiện một vị khách không mời mà đến, hắn muốn ta nhường Thiết Huyết Bảo, ta đương nhiên không chịu.
- Và tiền bối đã đấu với hắn?
- Không có, hắn mặt đeo mặt nạ, âm thầm rời khỏi Thiết Huyết Bảo, sau đó ta không ngờ hắn đi cấu kết với vợ thứ của ta.
- Phấn Diện Đào Hoa sao?
- Chính phải, ngươi biết cô ta ư? Chàng nhớ việc này mới xảy ra, thái độ cợt nhã của Phấn Diện Đào Hoa quả là đàn bà dương hoa thủy tính.
Chàng khinh miệt nói:
- Hừ, quả là một đàn bà hư!
- Bà ta âm thầm cấu kết với hắn, âm thầm hạ độc nhốt ta vào địa lao này. Ái chà, đã nhiều năm rồi.
- Tại sao họ lại không giết tiền bối?
- Họ có mục đích đấy.
- Mục đích gì? Nói đến đây, quái nhân móc ra một trái cầu to bằng quyền tay nói:
- Họ muốn lấy cái này.
- Đây là cái gì?
- Thủy Tinh...
- Thủy Tinh Cầu sao?
- Không phải, đây là Thủy Tinh Mộc Cầu.
- Thủy Tinh Mộc Cầu!
- Đây là Thủy Tinh Mộc Cầu, mười mấy năm trước, ta gặp Thủy Tinh Độc Bà, bà đưa vật này cho ta và dặn mười năm sau thì hãy đập vỡ Mộc Cầu, thì có thể tìm được tung tích của bà.
- Lão tiền bối, đập vỡ ra xem chưa?
- Ta bị nhốt trong ma huyệt này, có xem cũng vô dụng, hy vọng ngươi có thể thay ta giao Thủy Tinh Mộc Cầu cho con gái ta, để cho con ta đi tìm Thủy Tinh Độc Bà giúp ta phục thù.
- Tìm con gái của tiền bối, nếu mà tìm không được thì sao?
- Kỳ hạn một năm, một năm sau Thủy Tinh Mộc Cầu này thuộc về ngươi, nhưng hy vọng ngươi có thể giúp ta phục thù.
Thạch Kiếm cất giọng nói:
- Lão tiền bối, hãy tìm cách ra khỏi địa lao này, giết chết gian phu dâm phụ kia!
- Ngươi không hiểu, ta không còn hy vọng.
- A...
- Họ bỏ độc vào trong cơm, mấy năm như thế ta bị độc đã lâu, ba ngày tất vong, không thể cứu được.
- Tiền bối biết họ hạ độc trong cơm sao còn ăn chứ?
- Ái chà, không ăn thì có lẽ đã chết từ lâu rồi.
Mắt chàng rực lửa căm giận nói:
- Quả là độc ác...
Chưa dứt lời, quái nhân đã dúi Thủy Tinh Mộc Cầu vào tay chàng, kích động vô cùng nói:
- Ngươi hãy nhanh chóng trở về bên ấy... còn nữa, ngươi phải điều tra xem văn sĩ mặt nạ ấy thuộc môn phái nào...
Thạch Kiếm cất Thủy Tinh Mộc Cầu vào mình, cáo từ quái nhân, xuyên qua địa lao, dùng gạch vụn bịt kín cái lỗ.
Tiếng quái nhân quan tâm dặn dò:
- Tiểu tử, hãy nhớ lấy đừng quên! Chàng định trả lời, bỗng một luồng ánh sáng xuyên xuống thạch lao.
Sau đó là một âm thanh lanh lảnh vang lên:
- Ngươi chịu khổ nhiều rồi, hãy ra đây.
Chàng ngây người một lúc rồi tung người lên.
Chương trước | Chương sau