Bảo kiếm kỳ thư - Vô Danh

Bảo kiếm kỳ thư - Vô Danh


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 37
5 sao 5 / 5 ( 53 đánh giá )

Bảo kiếm kỳ thư - Vô Danh - Hồi 30 - Thuận Thánh Kỳ mẫu tử chia ly.Chợt phát hiện liêm minh Ngũ Kiếm

↓↓

Độc Ma Ảnh kinh hoảng, vội dịch người lùi xa tuy vẫn giữ nguyên chiêu chưởng.

bạn đang xem “Bảo kiếm kỳ thư - Vô Danh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Ầm!


Soạt!


Độc Ma Ảnh bị rách một mảnh y phục ở đầu vai, đổi lại Liễu Hận phải nhận trọn một kình của đối phương!


Phát hiện có lối thoát, chàng cắn răng chịu đựng thương thế, lao nhanh đến nơi chàng đang tìm đến.


Vút!


Ở phía sau, có tiếng Độc Ma Ảnh hô hoán :


- Chớ để tiểu tử thoát! Đuổi theo!


Vút! Vút!


Đã đến cội cổ thụ cao ngút trời, chàng vừa mừng vừa thất vọng vì không nhìn thấy hai nhân vật chàng cần tìm!


Chàng đang thực hiện lời đã hứa!


Chàng đang quay lại với mẫu tử Viên Tử Quân.


Trong thâm tâm chàng mong gặp lại họ, bởi chàng không muốn là kẻ thất hứa!


Ngược lại, chàng vừa chạy vừa đảo mắt nhìn nhưng vẫn hy vọng Viên Tử Quân vì không đợi được đã đưa mẫu thân nàng đi!


Bằng không, việc chàng chạy đến trong tư thế bị truy đuổi, chắc chắn sẽ đưa họa đến cho họ.


Bọn Độc Ma Ảnh vẫn đuổi theo :


- Ngươi chạy không thoát đâu! Mau đứng lại!


Vượt qua cội cổ thụ, chàng đột ngột chuyển hướng, chạy đến bí động trước kia đã bị Viên Tử Quân giam giữ.


Vút!


Độc Ma Ảnh sợ chàng chạy mất, gào lên hung hãn :


- Ngươi có lên trời, ta cũng theo lên trời! Ngươi có chui xuống đất, ta cũng chui theo. Ngươi đừng mong chạy thoát!


Vút! Vút!


Chân khí chợt sôi trào, khiến Liễu Hận phải gắng sức kềm nén mới không để thổ huyết!


Chàng chỉ còn duy nhất một lối thoát! Do đó chàng cố tận lực!


Vút!


Đến một động khẩu, thay vì chui vào, chàng cắm kiếm vào một bên vách đá và vận lực chịu vào đó để tung người lên cao!


Vút!


Không kịp thu kiếm về, chàng vừa đặt chân lên đỉnh động khẩu liền chạy đến một khe hở!


Chui qua khe hở, chàng lại xuất hiện ngay động khẩu vừa vượt qua!


Do khe hở đó là chỗ thông khí, trước kia chàng đã nhìn thấy và ghi nhớ!


Chàng thở phào nhẹ nhõm khi biết rằng bọn Độc Ma Ảnh đã tung người lên bên trên, theo lối chàng vừa chạy!


Không ai biết mưu kế của chàng nên không thể ngờ việc chàng dám quay lại chính động khẩu đã vượt qua.


Không chậm, chàng tiến đến một góc khuất, nơi có một thạch sàng trước kia Viên Tử Quân dùng để che đậy bí động!


Dịch thạch sàng qua một bên, chàng vui vội xuống bí động!


Không kịp dịch trở lại thạch sàng, chàng thu người ngồi im, cố điều hòa nhịp hô hấp đang quá trì trệ!


Được một lúc, đúng như chàng nghi ngờ, ngay bên trên bí động, cạnh thạch sàng có thanh âm của Độc Ma Ảnh vọng xuống :


- Tiểu tử bị chưởng thương không nhẹ, sao có thể thoáng chốc biến khỏi tầm mắt chúng ta?


Một thanh âm khác vang lên, và thoạt nghe thanh âm này Liễu Hận cảm nhận toàn thân chợt rúng động :


- Dường như đối với tiểu tử, địa hình nơi này khá quen thuộc! Có lẽ nhờ đó tiểu tử kịp thời tìm nơi ẩn nấp!


Độc Ma Ảnh quát :


- Vậy còn chờ gì nữa? Mau tản khai, tìm cho được tiểu tử! Nếu để y thoát phen này, ta có cảm nghĩ, chính tiểu tử sẽ làm cho chúng ta phải khốn đốn!


Có tiếng bước chân của năm người bọn họ dần đi khỏi động thất bên trên! Họ không ngờ ngay bên dưới thạch sàng lại có một bí động nơi Liễu Hận đang ẩn náu!


Được một lúc Liễu Hận dù không dám nghĩ vẫn mong chờ điều này, có những bước chân vọng từ trên xuống.


Tiếp đó thanh âm mà chàng khi nãy đã nghe và đã nghi ngờ, chợt vang lên :


- Bằng hữu có thu được kết quả gì không?


Qua cách xưng hô, Liễu Hận tin câu phát thoại như không dành cho Độc Ma Ảnh.


Quả nhiên thanh âm đáp lại tuy cũng có phần quen tai với chàng, nhưng không phải thanh âm của Độc Ma Ảnh! Âm thanh này đã thở dài trước khi lên tiếng :


- Hà...! Nếu tìm được tiểu tử, ta và bằng hữu đâu có lý do gì để lưu lại chốn này?


Có thể tiểu tử đã nhờ thông thuộc địa hình và cao chạy xa bay từ lâu rồi!


Chàng ngờ vực trong lòng :


- "Hai thanh âm này tuyệt đối không xa lạ với ta! Họ là ai? Sao ta không nhớ kìa?"


Người phát thoại đầu tiên bỗng buông lời cay đắng :


- Để tiểu tử thoát đúng là một đại họa! Không khéo, công che giấu hình tích suốt mười năm qua, rốt cuộc chẳng thu được lợi ích gì!


Âm thanh của người thứ hai như có phần lo sợ :


- Suỵt! Bằng hữu chớ nên quên lời minh thệ! Nếu để ai khác nghe được câu oán trách này, bằng hữu e không thoát được Ngũ kiếm phân thây.


Người đã thán oán vẫn tiếp tục oán thán :


- Ngũ kiếm phân thây? Hừ! Cũng vì Ngũ kiếm, ta và bằng hữu đã không từ bất kỳ hành động nào. Nhưng đâu là Ngũ kiếm, đâu là tuyệt học? Ta thật sự đã hết hy vọng.


Nhân vật này vừa dứt lời, âm thanh của Độc Ma Ảnh vang lên thật đột ngột :


- Bằng hữu ở Tây vị đã hết hy vọng thật ư?


Đúng như lời cảnh báo của nhân vật thứ hai về việc có thể bị ai khác nghe được lời oán trách, nhân vật thứ nhất đã lên tiếng chợt thốt lên lời hoảng sợ :


- Các hạ ở Trung vị xin chớ hiểu lầm! Ta thừa nhận việc ta có phần nào hết hy vọng, nhưng phản bội lời minh thệ thì không bao giờ.


Độc Ma Ảnh cười thành tiếng :


- Ta hy vọng bằng hữu nói đúng, nói thật tâm! Bằng không, cho dù chưa đắc thủ được Ngũ kiếm để khu xử theo đúng minh thệ, bằng hữu cũng không thoát được cảnh loạn kiếm phân thây, nếu ta đưa tin cho Thánh Kỳ giáo.


Nhân vật thứ nhất được Độc Ma Ảnh gọi là Tây vị, vội chống chế :


- Ta vẫn nói lời thật tâm! Ta không hề phản bội lời minh thệ! Các hạ ở Trung vị phải tin lời ta!


Độc Ma Ảnh cất giọng có phần hòa hoãn hơn khi nãy :


- Là ta chỉ nhắc khéo bằng hữu thôi! Nào, có tin tức gì về tiểu tử không?


Tây vị đáp nhanh :


- Phía ta không có!


Độc Ma Ảnh lại hỏi :


- Còn bằng hữu ở Bắc vị?


Nhân vật thứ hai té ra là bằng hữu ở Bắc vị như Độc Ma Ảnh là người được xếp ở Trung vị.


- Phía ta cũng không!


Độc Ma Ảnh nôn nóng :


- Còn Đông vị và Nam vị sao đến giờ chưa quay lại?


Lập tức Liễu Hận lần lượt nghe hai thanh âm phát ra và hai thanh âm này so ra cũng quen tai đối với chàng không kém gì hai thanh âm trước.


Một người bảo :


- Ta quay lại chậm vì phát hiện có dấu vết người lưu ngụ quanh đây!


Độc Ma Ảnh vội vã :


- Là tiểu tử chăng?


- Không phải! Dấu vết chứng tỏ người này lưu ngụ ở đây khá lâu, đôi ba năm gì đó!


Độc Ma Ảnh hoang mang :


- Vậy không phải tiểu tử! Bằng hữu có chút nhận định gì về hình tích của nhân vật đã lưu ngụ?


- Nữ nhân, có lẽ thế!


- Chỉ có thể thôi sao? Thế còn xuất xứ hoặc lai lịch?


Người thứ hai vừa đến, cũng là người cuối cùng chưa lên tiếng, giờ lên tiếng :


- Nữ nhân này tựa như không biết võ công! Các dấu vết lưu lại rất rõ! Và...


Độc Ma Ảnh cướp lời :


- Đó là hướng tìm của bằng hữu ở Nam vị, sao bằng hữu cũng biết về nữ nhân này?


Liễu Hận liền có nhận định chung về họ.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Giới thiệu: Lộc Đỉnh Ký là bộ truyện tranh hành động nói về một cậu bé sống

09-07-2016 248 chương
Phong Vân - Đan Thanh

Phong Vân - Đan Thanh

Giới thiệu: Bạn là người yêu thích truyện kiếp hiệp? Bạn là người yêu thích đến

09-07-2016 70 chương
Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Mở đầu: Bốn đại cao thủ Thiên giáo vận y phục bó chẽn, màu xám ngoét sầm sập

12-07-2016 50 chương
Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Giới thiệu: Giọng ca của ca nữ, điệu múa của vũ giả, kiếm của kiếm khách, bút

11-07-2016 20 chương
Ly cà phê nhạt

Ly cà phê nhạt

Tôi nhìn ly cà phê đen đang dần đổi màu, với lớp đá đã tan thành nước ở phía

30-06-2016
Má, con và...

Má, con và...

"Nhưng giờ tôi biết má cũng buồn, bởi nhiều lúc tôi bỏ bà một mình ở nơi cũ, thời

24-06-2016
Giả Dung

Giả Dung

Giả Dung là một trong những tiểu thuyết ngôn tình của tác giả Lâu Vũ Tình nói về

26-07-2016 1 chương
Yêu Anh Không Hối Hận

Yêu Anh Không Hối Hận

Thẩm Bội Tuyền rất cảm động, không ngừng cảm ơn mọi người. Ân tình này dù cô có

22-07-2016 11 chương

Old school Swatch Watches