Polly po-cket
Bán Thế Anh Hùng - Tần Hồng

Bán Thế Anh Hùng - Tần Hồng


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 22
5 sao 5 / 5 ( 121 đánh giá )

Bán Thế Anh Hùng - Tần Hồng - Hồi 5 - Tự đầu la võng nan thoát thân

↓↓

Cảnh Huệ Khanh :

bạn đang xem “Bán Thế Anh Hùng - Tần Hồng” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Lập tức phóng thích Nhạc Hạc và mẫu thân của hắn, sau đó ta sẽ trao trả ba con tin cho các ngươi.


Cửu Long lão nhân :


- Ngươi phải hiểu rõ đó là điều không thể làm được.


Cảnh Huệ Khanh cười lạnh lùng :


- Phụ thân của Nhạc Hạc bị giết, bây giờ lại bị hung thủ giá họa, các ngươi không để hắn đi truy tìm hung thủ, lại dùng mẫu thân của hắn để buộc hắn nộp mình, các ngươi thử hỏi lương tâm, làm như vậy có đúng hay không?


Cửu Long lão nhân :


- Người phát thiệp mời Ngũ lão đến Quỷ bảo là Thiên Ngoại Quái Tẩu, các ngươi lại thừa nhận có ý đồ muốn giết hại Ngũ lão bây giờ Ngũ lão đã chết, các ngươi đương nhiên trở thành kẻ bị tình nghi, nếu các ngươi tự nhận là vô tội thì hãy chịu sự điều tra của bổn hội.


Cảnh Huệ Khanh :


- Vấn đề là ta biết rằng Ngũ Lão hội không thể nào tìm ra sự thật, các ngươi chỉ có thể xử tử bọn ta một cách mù quáng dưới áp lực nặng nề của Ngũ đại phái.


Cửu Long lão nhân :


- Không, ta dám dùng danh dự cả đời ta để bảo đảm, nếu không có chứng cứ chắc chắn bổn hội sẽ không dễ dàng xử tội bất kỳ một ai.


Cảnh Huệ Khanh :


- Ngươi có thể làm chủ?


Cửu Long lão nhân :


- Ngũ vị Phó hội chủ lúc nào cũng cùng ý kiến với nhau.


Cảnh Huệ Khanh :


- Các ngươi có thể tự ra quyết định mà không màng đến áp lực của Ngũ đại phái hay sao?


Cửu Long lão nhân né tránh câu hỏi :


- Nếu Ngũ đại phái không tôn trọng bọn ta sao lại mời bọn ta làm Phó hội chủ?


Cảnh Huệ Khanh :


- Trong những trường hợp khác họ có thể rất tôn trọng ngũ vị Phó hội chủ nhưng trong việc này e rằng không được như vậy.


Nàng nói đến đây bỗng phát hiện sợi dây được thả lõng để tuột xuống núi đang bị kéo căng, biết có người đang trèo lên liền giả vờ không biết nói tiếp :


- Cho nên việc đảm bảo bằng nhân cách của ngươi đối với ta không thể tin được, ta vẫn mong rằng các ngươi hãy phóng thích mẹ con Nhạc Hạc, để bọn ta xuống núi sẽ có một ngày bọn ta bắt được hung thủ giao cho Ngũ Lão hội.


Cửu Long lão nhân lắc đầu :


- Không thể nào, cái chết của Ngũ lão các ngươi đang bị tình nghi, trước khi điều tra rõ ràng, không thể phóng thích các ngươi được.


Cảnh Huệ Khanh :


- Vậy thì không cần bàn nữa.


Hình như Cửu Long lão nhân cũng phát hiện đang có người trèo lên núi bằng sợi dây, muốn tập kính Cảnh Huệ Khanh từ sau lưng, hắn nhìn sợi dây đang bị kéo căng mỉm cười :


- Bọn ta không thả người, ngươi cùng không thể thả ba con tin, có phải không?


Cảnh Huệ Khanh gật đầu :


- Đúng!


Cửu Long lão nhân :


- Kéo dài tình hình như vậy, làm sao giải quyết sự việc?


Cảnh Huệ Khanh :


- Ta thà chết không lui!


Tam Bạch tiên sinh :


- Cảnh cô nương, ngươi ngoan cố quá, chẳng lẽ ngươi cho rằng bọn ta đã không còn cách để đối phó với ngươi sao?


Cảnh Huệ Khanh cười lạnh lùng :


- Các ngươi có thủ đoạn gì cứ mang ra hết đi!


Nói đến đây, thanh chủy thủ trên tay nàng đã từ từ di động đến sợi dây chuẩn bị cắt đứt sợi dây.


Tam Bạch tiên sinh tưởng rằng nàng không phát hiện được việc đó, bỗng thấy nàng muốn cắt đứt sợi dây liền hoảng sợ thất thanh :


- Ngừng tay.


Cảnh Huệ Khanh cười giòn :


- Không thể được!


Thanh chủy thủ trên tay nàng cắt ngang một cái, sợi dây đã đứt lìa.


- Ui da!


Dưới vách đứng, vọng lên một tiếng kêu thảm khốc, không còn nghi ngờ gì nữa, người muốn đánh lén nàng đã rớt xuống dưới núi.


Cửu Long lão nhân giận dữ :


- Tiện tỳ, ngươi quá ác độc.


Cảnh Huệ Khanh lại cầm chủy thủ kê vào tim của trung niên hòa thượng, và dùng tay trái lau sạch những nét hóa trang giả dạng :


- Nếu để hắn trèo lên đây tập kích ta thì không ác độc à?


Cửu Long lão nhân giận quá, liền quay sang hỏi Tam Bạch tiên sinh :


- Tiện tỳ này thật ngoan cố, nên giải quyết thế nào đây?


Tam Bạch tiên sinh mỉm cười :


- Đừng vội, để ta khuyên ả một lần nữa.


Rồi tằng hắng một tiếng, mỉm cười :


- Cảnh cô nương, ta hỏi ngươi một câu. Ngươi có hận Thần Quyền Đặng Thịnh Long không?


Cảnh Huệ Khanh :


- Còn phải hỏi.


Tam Bạch tiên sinh :


- Tại sao lại hận hắn.


Cảnh Huệ Khanh :


- Vì hắn đã giết tỷ tỷ của ta.


Tam Bạch tiên sinh :


- Được chỉ vì hắn đã giết hại tỷ tỷ của ngươi, cho nên ngươi hận hắn, mong tìm được hắn để trả thù, ta nói cho ngươi biết, ba con tin đang bị ngươi khống chế cũng có cha mẹ, anh em và vợ con, nếu ngươi giết họ, thử hỏi...


Cảnh Huệ Khanh cắt ngang :


- Ta không có ý định giết ba người này, trừ khi các ngươi ép buột ta!


Tam Bạch tiên sinh :


- Dù bọn ta có ép buộc ngươi, ngươi cũng không thể giết chết họ.


Cảnh Huệ Khanh cười lạnh lùng, nói :


- Vậy sao?


Tam Bạch tiên sinh nghiêm túc :


- Bọn họ chỉ là chấp hành võ sĩ của Ngũ Lão hội, tất cả hành động đều theo lệnh của Ngũ Lão hội, bản thân họ không thù không oán với ngươi, ngươi nỡ lòng nào giết họ? Rồi nhìn cha mẹ, anh em, vợ con của họ đau lòng khóc lóc vì họ? Ngươi là người từng nếm mùi những sự đau khổ này, không lẽ ngươi nhẫn tâm nhìn người khác chịu sự đau khổ như vậy sao?


Cảnh Huệ Khanh im lặng.


Những lời nói vừa rồi, quả thật khiến nàng cảm động, cái chết thê thảm của tỷ tỷ đã đem đến cho nàng sự đau khổ tột cùng, bây giờ nàng đâu có thể giết hại những người không thù không oán với mình, để cho người thân của họ cũng chịu sự đau khổ như vậy?


Tam Bạch tiên sinh thấy suy nghĩ của năng đã bắt đầu lung lay, liền nói tiếp :


- Nếu bọn ta ép buộc ngươi, thì ngươi có thể giết bọn ta, đó là oán hữu đầu, trái hữu chủ.


Nói đến đây người đã phóng tới như tia chớp, từ trên không phóng ra một chưởng.


Lúc đó nếu Cảnh Huệ Khanh muốn giết trung niên hòa thượng vẫn còn kịp lúc, nhưng nàng không nỡ hạ thủ, thấy đối thủ phóng tới, chỉ còn cách né sang một bên, tay phải cầm thanh chủy thủ đâm tới nhắm vào mình đối phương.


Nhưng thanh chủy thủ vừa đụng đến áo của đối phương thì mạch môn đã bị nắm giữ.


Nàng liền cảm thấy toàn thân uể oải mất sức, thanh chủy thủ đã rớt xuống dưới đất.


Tam Bạch tiên sinh cười :


- Xong rồi, bây giờ có thể đi theo ta được chứ?


Nói xong liền kéo nàng vào trong hang động, đi về Ngũ Lão hội.


Cảnh Huệ Khanh hoảng sợ giận dữ, mở miệng chửi bới :


- Lão thất phu không biết xấu hổ! Hèn gì sư phụ ta không thích ngươi, thì ra ngươi là một tên đê tiện gian xảo....


Mặc kệ lời la mắng của nàng, Tam Bạch tiên sinh vẫn kéo nàng đi hết hang động, tới tòa nhà Ngũ Lão hội, cuối cùng đã đến trước cửa mật thất.


Độc Nhãn thần tăng, Thiên Hạc đạo nhân, Lãnh Diện Quan Âm nghe tiếng cùng chạy ra, họ thấy Tam Bạch tiên sinh đã bắt được Cảnh Huệ Khanh đều rất hân hoan.


Thiên Hạc đạo nhân cười hỏi :

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Văn án: Mưa càng lúc càng nặng hạt. Đêm đã khuya, trên đường cũng đã vắng khách

10-07-2016 20 chương
Lưu bút mùa ấy

Lưu bút mùa ấy

(khotruyenhay.gq - Viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Tình yêu học trò

27-06-2016
Một giờ thăm nuôi

Một giờ thăm nuôi

Mọi chuyện không còn bình yên nữa khi mà một hôm, Tôi nhận được một giấy mời ra

25-06-2016
Ranh Giới

Ranh Giới

Tên truyện: Ranh GiớiTác giả: rain8xThể loại: Truyện VOZTình trạng: Hoàn ThànhNguồn:

22-07-2016 36 chương
Nụ hôn thoáng qua

Nụ hôn thoáng qua

Lâm Hạ Vy đang trong chuyến dã ngoại cùng với lớp đại học. Năm nay cô đã là sinh

23-06-2016
Non Dimenticar

Non Dimenticar

Tôi bất lực, nhưng tôi biết cô ấy còn đau khổ hơn tôi. Vậy nên chỉ đành có thể

25-06-2016
Thầy giáo tôi

Thầy giáo tôi

(khotruyenhay.gq) Nhớ quá Thầy Thư ơi! *** Năm tôi học lớp 12, Trường bắt đầu có

28-06-2016
Nắng lên

Nắng lên

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp yêu nhau

26-06-2016