Teya Salat
Bán Thế Anh Hùng - Tần Hồng

Bán Thế Anh Hùng - Tần Hồng


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 22
5 sao 5 / 5 ( 128 đánh giá )

Bán Thế Anh Hùng - Tần Hồng - Hồi 5 - Tự đầu la võng nan thoát thân

↓↓

Nhạc Hạc :

bạn đang xem “Bán Thế Anh Hùng - Tần Hồng” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Được, nếu thoát được, tiểu đệ nhất định sẽ thoát.


Hắn tháo một cuộn dây được cột ở lưng đưa cho nàng :


- Tỷ tỷ hãy thả dây này xuống trước, để sau khi tiểu đệ cứu được gia mẫu có thể nhanh chóng thoát khỏi nơi đây.


Cảnh Huệ Khanh nhận lấy cuộn dây, căn dặn :


- Hành động phải cẩn thận một chút, nếu bị bao vây không thể thoát thân, hãy gọi ta một tiếng.


Nhạc Hạc gật đầu quay vào trong hang động.


Hắn trở về miệng hang nơi vách đứng, cởi quần áo của lão Cố ra rồi tự mặc lấy vào rồi trở về miệng hang ở đỉnh phong, đưa tay vẫy chào Cảnh Huệ Khanh, rồi bước khỏi hang động, ung dung bước về phía tòa nhà của Ngũ Lão hội.


Đến sát tòa nhà, hắn nhanh chóng núp vào một góc tối, quan sát tỉ mỉ tình hình của tòa nhà.


Phía sau tòa nhà có rất nhiều cửa sổ, có cái có ánh đèn, có cái tối như mực, hắn đến gần một cái cửa sổ không có ánh đèn, chăm chú quan sát, nghe được những tiếng ngáy phát ra từ bên trong biết có người đang ngủ trong phòng, liền quay sang một cửa sổ khác.


Hắn đi qua bốn cái cửa sổ mới tìm được một căn phòng không có người, hắn liền rút thanh chủy thủy ra nhè nhẹ đút vào khe cửa sổ cạy cái chốt cửa ở bên trong, rồi nhẹ nhàng mở cửa sổ ra nhảy vào bên trong.


Vừa vào trong phòng, nhẹ nhàng đóng cửa sổ lại.


Sau đó hắn định thần quan sát tình hình trong phòng. Căn phòng này không có ánh đèn nhưng ánh trăng rọi vào cũng đủ để nhìn rõ mọi vật, chỉ thấy ở bên phải sát vách tường có để một cái giường, trên giường quần áo lộn xộn nhưng không có ai ngủ trên đó.


Nhạc Hạc quan sát khắp phòng một lượt thầm nghĩ :


- Đây chắc là phòng ngủ của một tên chấp hành võ sĩ, có thể hắn đang có phiên trực nên không có mặt ở trong phòng...


Nghĩ đến đây bỗng thấy cửa phòng nhúc nhích!


Hắn hoảng sợ liền nhanh nhẹn núp xuống dưới giường.


Hắn vừa nằm xuống cửa phòng đã mở ra, có một người bước vào.


Người này khoảng tứ tuần, là một gã mập.


Hắn đưa tay đóng cửa lại rồi ngáp một hơi, vừa đi về phía giường vừa lẩm bẩm :


- Mẹ kiếp, mấy tên đầu trọc, nửa đêm nửa hôm còn đòi ăn chay ăn tịnh, lần sau còn mang rắc rối đến cho lão, lão sẽ phun nước miếng vào thức ăn.


Ngồi xuống giường, cởi giày ra, liền ngã mình xuống ngủ.


Không bao lâu lão đã lăn ra ngáy khò khò.


Nhạc Hạc nghe được lời lẩm bẩm của hắn đã biết hắn là một tên đầu bếp mà chẳng phải võ sĩ gì, trong lòng liền có chủ ý, bây giờ thấy hắn đã ngủ say, hắn bò ra từ từ, tay trái bịt miệng lão mập, tay phải cầm chủy thủ kê vào cái bụng căng tròn của gã.


Gã mập giật mình tỉnh giấc.


Nhạc Hạc liền lạnh lùng hù dọa :


- Không được kêu la, nếu không đưa ngươi về chầu trời...


Gã mập sợ đến hồn phi phách tán, toàn thân run rẩy.


Nhạc Hạc lạnh lùng :


- Ta hỏi ngươi một việc, ngươi phải trả lời đàng hoàng ta sẽ không giết ngươi biết chưa?


Gã mập gật đầu.


Nhạc Hạc :


- Nếu ngươi kêu la, ta sẽ cho một dao là toi mạng!


Gã mập lại gật đầu.


Bây giờ Nhạc Hạc mới rút cái tay đang bịt miệng của hắn lại hỏi :


- Người đàn bà hôm qua bị bắt đến đây hiện đang nhốt ở đâu?


Hai hàm răng của lão mập rung cầm cập, nói không thành tiếng.


Nhạc Hạc quát :


- Nói mau!


Gã mập cà lăm :


- Ở... ở... trong... mật... thất...


Nhạc Hạc :


- Mật thất nằm ở đâu?


Gã mập :


- Ở... ở dưới... dưới hầm...


Nhạc Hạc :


- Đi bằng cách vào?


Gã mập :


- Ra khỏi... căn phòng này, đi về... về phía phòng họp của Ngũ Lão hội, rẽ sang... sang một đường hầm phía bên trái thì thấy... thấy... thấy một tên võ sĩ gác... gác cửa, ngươi phải... phải ép hắn mở... mở cửa mới có thể vào... vào mật thất dưới hầm...


Nhạc Hạc :


- Trong mật thất có bao nhiêu người canh giữ!


Gã mập :


- Hai người.


Nhạc Hạc :


- Ngươi không gạt ta chứ?


Gã mập :


- Không có, những điều ta nói đều là sự thật.


Nhạc Hạc :


- Tốt, ngươi hãy ngủ một giấc đi.


Nói đến đây hắn liền điểm vào huyệt "ngủ" của gã mập.


Hai mắt gã mập liền như thất thần, từ từ nhắm lại ngủ yên.


Nhạc Hạc giấu chủy thủ vào trong tay áo, nhẹ nhàng bước đến cửa phòng, khẽ mở cửa ra, thò đầu ra ngoài quan sát, thấy phía ngoài có một hành lang dẫn đến một cánh cửa lớn của một đại sảnh, liền biết gian đại sảnh đó chắc là phòng họp của Ngũ Lão hội, hắn quan sát một lượt nữa, không hề thấy bóng người liền bước chân ra ngoài, đi về phía đại sảnh.


Hắn bước đi một cách tự nhiên vì chỉ có thế mới có thể qua được cặp mắt của những kẻ canh gác để họ tưởng lầm là người của mình.


Đương nhiên, tuy bề ngoài hắn rất bình tĩnh, nhưng trong lòng lại rất hồi hộp, vì hắn biết rằng nếu lỡ để lộ tung tích thì khó mà thoát thân,và có thể chết ở đây.


Nhưng dù hồi hộp hắn lại không hề sợ hãi, vì đêm nay hắn phải cứu thân mẫu của mình.


Đi theo hành lang đến trước cửa phòng họp của Ngũ Lão hội, quả nhiên thấy bên trái có một đường hầm, hai bên đường hầm có nhiều cửa phòng, lúc này trên đường hầm không có ai, hắn không hề do dự bước vào đường hầm, đi vài chục bước thấy nơi khúc quanh của đường hầm ánh lên một đốm sáng.


Hắn phán đoán nơi khúc quanh đó là ngõ vào cửa mật thất dưới hầm, nên người canh gác sẽ đứng ở đó nên hắn liền nhẹ nhàng bước tới.


Đến khúc quanh hắn lẻn thò đầu ra nhìn, quả nhiên thấy một cánh cửa và một võ sĩ đang canh gác ở đó.


Hắn suy tính kỹ càng, ngoài biện pháp cưỡng ép đối phương mở cửa ra, không còn cách khác nên liền ngang nhiên bước tới.


Tên võ sĩ gác cửa kia lúc đầu tưởng là người của họ, đến khi nhìn rõ khuôn mặt lạ, vừa định hét lên Nhạc Hạc đã kịp kê thanh chủy thủy vào bụng hắn lạnh lùng nói :


- Mở cửa nếu không sẽ mất mạng.


Tên võ sĩ gác cửa sắc mặt trắng bệch không dám phản kháng đành quay mặt về cánh cửa đưa tay rờ vào một cái miệng cọp bằng đồng ở trên cánh cửa.


Đó là một cánh cửa sắt, sau khi được tên võ sĩ canh cửa khởi động cánh cửa từ từ kéo lên lộ ra những bậc tam cấp đi xuống lòng đất.


Nhạc Hạc lo sợ lúc cánh cửa sắt được kéo lên sẽ gây tiếng động rất lớn, nhưng thật không ngờ lúc cánh cửa sắt được kéo lên, không hề có một tiếng động nào.


Hắn cảm thấy yên trí, khẽ ra lệnh :


- Đi vào!


Thanh chủy thủ sắt nhọn kê sát vào lưng của đối phương.


Nhạc Hạc theo sát đối phương đi hết bậc tam cấp, hắn liền tung ra một chưởng vào ót của đối phương làm đối phương bị hôn mê, rồi kéo sang một bên.


Đối diện với bậc tam cấp lại có một cánh cửa sắt được khép kín.


Hắn biết rằng lúc này phải hành động thật nhanh nếu không người của Ngũ Lão hội phát hiện cánh cửa sắt phía ngoài bị mở tung và tên võ sĩ canh cửa bị mất tích, họ chỉ cần đóng cửa sắt lại, hắn sẽ biến thành cá trong chậu, chim trong lồng. Nên sau khi bỏ tên võ sĩ canh cửa xuống, hắn liền đến cánh cửa thứ hai đưa tay gõ cửa.


Có thể những người đang canh giữ Từ Vân trong mật thất không ngờ rằng gõ cửa là kẻ lạ mặt nên liền có tiếng trả lời :


- Đến rồi.


Cánh cửa sắt được mở ra.


Người đến mở cửa là một trung niên hòa thượng, Nhạc Hạc liền tung ra một quyền, "bùm" một tiếng, đánh trúng cằm dưới của đối phương rồi phóng mình vào trong.


Quả nhiên thấy mẫu thân mình đang nằm nghiêng mình trên một chiếc giường tre.


Trong mật thất còn một đạo sĩ trung niên, tên đạo sĩ này vừa nhìn thấy Nhạc Hạc đánh ngã tên hòa thượng liền quát lớn một tiếng, phóng tới nghênh chiến.


Nhạc Hạc "hừ" một tiếng, xoay mình tung ra một cước, lại một tiếng "bùm", trúng ngay lưng của đạo sĩ, làm đối phương ngã quị.


Tên hòa thượng và đạo sĩ đều trúng đòn rất nặng nên sau khi ngã xuống không còn đứng dậy được nữa.


Nhạc Hạc liền bước tới trước chiếc giường tre, đưa tay đỡ thân mẫu dậy, miệng kêu :


- Mẫu thân! Mẫu thân!

Chương trước | Chương sau

↑↑
Phong Vân - Đan Thanh

Phong Vân - Đan Thanh

Giới thiệu: Bạn là người yêu thích truyện kiếp hiệp? Bạn là người yêu thích đến

09-07-2016 70 chương
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Thu về, tình tôi

Thu về, tình tôi

Em à, mình xa nhau bao mùa thu rồi em nhỉ? Mùa thu lá tìm về cội, lá vàng khẽ rụng trong

29-06-2016
Tàu muộn

Tàu muộn

Và cô giật nảy mình. Một người đàn bà, ngồi bất động ở giường đối diện, mắt

24-06-2016
Vở kịch hai vai

Vở kịch hai vai

Tôi là một đứa con gái thuộc loại nửa mùa, tức là không già không trẻ, không xấu

28-06-2016
Bình yên nơi khác

Bình yên nơi khác

- Cô nói: Hãy xem như em chỉ là một nốt nhạc trầm trong lòng anh. Anh lắc đầu. - Anh

24-06-2016
Sức mạnh của ý chí

Sức mạnh của ý chí

Tại ngôi trường làng nhỏ bé của một vùng quê nghèo thuộc bang Kansas, Mỹ, có một

24-06-2016