pacman, rainbows, and roller s
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 24
5 sao 5 / 5 ( 63 đánh giá )

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa - Chương 15

↓↓
Nhắc lại, khi Thần Trùng vừa tung yêu đạn thì Vô Hối đã gọi ba người kia rời khỏi Tổng đàn Ngọc Nữ môn.


Gần tháng sau, họ đã có mặt ở Chiết Giang. Sở cung chủ cho mở đại yến tẩy trần. Mọi người vui say và lắng nghe Như Sương thuật lại cuộc chiến Tung Dương.


Thúy Vi ôm con trách móc :


- Tướng công quả là liều lĩnh, nếu chàng có mệnh hệ gì, bọn thiếp và các con làm sao sống nổi?

bạn đang xem “Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Quỷ Địch Tú Sĩ cười khà khà :


- Vi nhi yên tâm, với bản lãnh của Vô Hối hiện tại, chẳng một cao thủ hoặc quái nhân nào có thể hại được hắn.


Mọi người còn đang vui vẻ thì Thiên Cầm Tôn Giả và Huyết Ảnh Thần Ma về đến.


Dung mạo họ thiểu não và mệt mỏi.


Tú Sĩ mỉa mai :


- Hai người già rồi mà còn ham chơi, phụ lòng kỳ vọng của mọi người, thật đáng xấu hổ.


Thần Ma ngượng ngùng đáp :


- Mã đại ca sai rồi, bọn ta cho rằng bản lãnh Vô Hối cao cường không cần hộ vệ, nên mới mò đến Lũng Hà do thám Tổng đàn Thần Long bang. Tình cờ phát hiện một đại sự kinh người.


Vô Hối cười bảo :


- Nhị vị sư thúc uống vài chung rồi hãy kể.


Quả thật hai lão già bất tử này đang đói khát. Họ cắm cúi ăn xong hai chén rồi mới sảng khoái tinh thần kể lể :


- Chư vị không biết, Khấp Huyết Lang Nhân đang có mặt ở Lũng Hà và đã đào luyện thành công hai mươi lang nhân cực kỳ hung ác. Nếu bọn ta không nhanh chân thì đã toi mạng rồi.


Tam Tuyệt Thiên Tôn rúng động, ông thẫn thờ nói :


- Không ngờ lão ác quỷ kia chưa chết. Cảnh suối máu rừng xương sẽ không tránh khỏi.


Yêu Cơ sợ hãi nói :


- Lão ác ma kia chắc là rất lợi hại nên lão gia mới lo lắng như vậy.


Hách Âu Kỳ gật đầu :


- Bốn mươi hai năm trước, sư phụ ta phải liên thủ với Thái Dương lão nhân, Tổ phụ của Vi nhi mới đẩy được lão xuống Vong Hồn Cốc. Nếu lão còn sống thì đã hơn trăm và công lực đáng được gọi là vô địch. Cũng như các lang nhân do lão gầy giống, toàn thân không sợ gươm đao, nước lửa. Dẫu cả bốn chúng ta liên thủ cũng khó mà thắng được.


Huyết Ảnh Thần Ma giải thích thêm :


- Lão này tên thật là Tổ Phi Nhân ở vùng Trang Viễn. Không rõ phụ mẫu là ai mà lão lại có dung mạo và bộ lông của loài sói. Nhưng đặc biệt là lão rất thông tuệ, tinh thông chữ nghĩa và y thuật. Bản tính của lão cực kỳ hung ác, thích uống máu người, vì vậy mới có danh hiệu Khấp Huyết Lang Nhân. Ngoài việc toàn thân cứng rắn như thép nguội, khinh công của lão cũng rất phi thường.


Thúy Vi nhăn nhó :


- Lão ác ma khó chơi như vậy. Chúng ta dính vào làm gì cho mang họa. Chỉ mình lão với hai mươi lang nhân cũng đủ quét sạch võ lâm rồi.


Vô Hối cười bảo :


- Nhưng nếu lão ta tìm đến đây thì sao?


Thúy Vi giận dỗi :


- Tướng công cứ nói chuyện xui xẻo.


Quỷ Địch Tú Sĩ nghiêm giọng :


- Hối nhi nói không thừa đâu. Tổ Phi Nhân không bao giờ tha thứ cho bất cứ ai dám giết chết con của lão.


Mọi người há hốc miệng vì bất ngờ. Tú Sĩ gật đầu nói :


- Đúng vậy, các lang nhân đều là con ruột của lão. Chính vì vậy mà chúng rất giống nhau.


Bốn mỹ nhân rùng mình nghĩ đến thảm cảnh của những người đàn bà phải làm vợ một kẻ nửa người nửa sói.


Vô Hối thở dài lẩm bẩm :


- Chẳng lẽ không có loại vũ khí nào đả thương được bọn người sói này hay sao?


Thiên Cầm Tôn Giả gật đầu :


- Có chứ! Nhưng không hiểu ngươi phúc phận đến đâu.


Thần Ma vỗ trán :


- Đúng vậy! Sao lão phu lại có thể quên thanh Lãnh Nguyệt đao được chứ nhỉ.


Vô Hối nghe nói đó là đao chứ không phải kiếm nên rất phấn khởi, hỏi dồn :


- Vậy thanh bảo đao đó hiện ở đâu?


Tôn giả đắc ý khề khà :


- Tám mươi năm trước, trong võ lâm xuất hiện một bậc kỳ tài. Ông ta có tên là Âu Phi Tử, võ công tầm thường nhưng giỏi nghề luyện thép. Âu Phi Tử đã đúc rất nhiều danh kiếm nhưng không thể so với các thần vật như Can Trương, Mạc Tà. Đến cuối đời, ông kết bạn với một đao thủ. Người này đã mấy lần cứu mạng ông. Do đó, Âu Phi Tử đem hết tâm huyết đúc một thanh bảo đao để đền ơn. Bốn mươi chín ngày sau ông thành công, nhưng vị bằng hữu kia đã bị kẻ thù sát hại. Âu Phi Tử đau lòng, đem bảo đao ném xuống Hoàng Hà rồi bỏ nghề. Sau khi lão mất vài năm, có một ngư phủ chài được một con cá lớn, trong bụng nó chính là Lãnh Nguyệt đao. Thanh đao rơi vào tay sư phụ của ta. Người cho bằng hữu mượn để tử đấu với kẻ thù. Nào ngờ cả hai đều rơi xuống Viên Sầu Giản. Vực thẳm này sâu đến ngàn trượng, vách trơn trượt, dựng đứng, dưới đáy lại đầy độc chướng. Do đó, sư phụ ta đành bỏ ý định tìm lại thi hài bằng hữu và bảo đao.


Vô Hối háo hức nói :


- Vậy phiền sư thúc đưa tiểu điệt đến Viên Sầu Giản tìm đao. Tiểu điệt đã uống Phụng Hoàng huyết đan nên không sợ độc khí.


Quỷ Địch Tú Sĩ cười bảo :


- Viên Sầu Giản ở tận núi Miêu Sơn, bên kia Vạn Lý Trường Thành, đường xa vạn dặm. Nếu muốn đi cũng phải chờ đón xuân xong đã.


Tứ vị phu nhân nhao nhao tán thành, không cho Vô Hối lên đường.


* * * * *


Cuối tháng chạp, Hồ Lô Cái đến báo một tin quan trọng. Đó là việc Bích Mục Yêu Cơ đã mời được Hải Nam đảo chủ về hợp tác. Cả hai đều là Môn chủ Ngọc Nữ môn. Nghe nói Đảo chủ Tôn Hạo còn đem theo hai trăm cao thủ thần dũng. Bọn chúng có bảo y da cá hộ thân nên rất lợi hại.


Quỷ Địch Tú Sĩ cười nhạt :


- Cố bang chủ đã nhìn rõ gã quái nhân mặt sói, vậy có ai nhận ra lai lịch hay không?


Hồ Lô Cái giật mình :


- Chẳng lẽ con quái vật ấy lại là sản phẩm của Khấp Huyết Lang Nhân?


Huyết Ảnh Thần Ma ngao ngán nói :


- Đúng vậy, nhưng không chỉ một con là hết, còn đến mười chín con và bản thân Khấp Huyết Lang Nhân nữa.


Lão hóa tử tròn mắt kinh ngạc :


- Âu Phi Nhân tuổi đã trăm lẻ, lẽ nào vẫn còn sống?


Tam Tuyệt Thiên Tôn cười khổ :


- Rất tiếc là lão chưa chết và đang ở Lũng Hà với đàn người sói.


Chí Tôn cung chủ vuốt râu bảo :


- Lão phu nghe nói Hải Nam đảo chủ là người có dã tâm rất lớn. Lần này vào Trung Nguyên, tiếng là để giúp võ lâm tiêu diệt Thần Trùng, nhưng thực tâm là muốn giành quyền bá chủ thiên hạ. Dù bên nào thắng thì võ lâm cũng không thoát khỏi cảnh nô lệ.


Bạch bang chủ cảm khái :


- Cung chủ luận việc chí lý. Lão phu cùng các Chưởng môn bạch đạo cũng nghĩ như vậy.


Vô Hối cười mát :


- Cứ để bọn tà ma tương sát, hai hổ tất phải chỉ còn một. Lúc ấy chúng ta ra tay cũng không muộn. Chỉ mong các phái cố bảo toàn nguyên khí, chuẩn bị lực lượng cho tinh nhuệ. Sang xuân, tại hạ sẽ đi Liêu Sơn tìm bảo đao. Nếu tìm được Lãnh Nguyệt đao, Hối này không sợ bất cứ ai.


Hồ Lô Cái mừng rỡ :


- Lão phu sẽ về bàn bạc với các phái. Cầu chúc công tử mã đáo thành công.


Lão Cái ở lại núi Xích Thành đón xuân, mùng hai tết mới cáo biệt. Bốn ngày sau Vô Hối cũng lên đường. Côn Linh đã từng có lần phiêu bạt đến khu vực sông Thông Liêu nên biết rõ Liêu Sơn. Do đó, Vô Hối chỉ đem mình hắn theo và yêu cầu hai lão Ma Vương ở lại Chí Tôn cung, góp sức bảo vệ nơi này.


Năm nay tiết trời rất lạnh. Tuyết rơi dày, đường đi rất gian khổ, nên chàng không cho nữ nhân nào tháp tùng cả.


Bảy ngày sau, hai người đến Kim Lăng. Vô Hối ngạc nhiên khi thấy bách tính hân hoan vây quanh một bản cáo thị dán trên tường thành. Hỏi ra mới biết thánh thượng đã hạ chỉ đại xá thiên hạ, chiêu an cường sơn, thảo khấu, xóa bỏ tội lỗi cho những người còn ở ngoài vòng vương pháp.


Côn Linh ứa nước mắt, mừng vì bảy dòng họ đại thần đã có thể xuất đầu lộ diện, học hành thi cử như mọi người.


Vô Hối quyết định đến Thất Thị Lâm, Sơn Đông để chung vui với Đao môn.


Chàng và Tam Thủ Miêu kiên trình ngày đêm nên chỉ bốn hôm đã đến nơi.


Mọi người hân hoan đón chào. Trong bữa tiệc mừng, Lãnh Tâm Đao nghiến răng bẩm báo :


- Công tử! Bàng mỗ đã bắt được Hình Thiết Hán, đang giam trong lao thất, xin người định tội.


Vô Hối lạnh lùng bảo :


- Môn chủ hãy cho gọi gã và Tiểu Nhu lên đây.


Lát sau, Thiết Hán được giải lên đến. Tiểu Nhu - vợ gã và bầy con theo sau.


Họ Hình thấy mặt Vô Hối, quỳ xuống dập đầu khóc lóc :


- Công tử! Hình mỗ quả không bằng giống cầm thú. Xin được chết để tạ lỗi.


Vô Hối nghiêm giọng hỏi Bạch Tiểu Nhu :


- Chẳng hay ý của Bạch nương thế nào?


Tiểu Nhu sa lệ đáp :


- Dòng họ Bạch chịu ơn sâu của bốn đời Công Tôn. Nay tệ phu xúc phạm đến phu nhân, tiện thiếp võ công hổ thẹn. Xin công tử tùy nghi định đoạt.


Vô Hối nghiêm mặt quay sang bảo Lãnh Tâm Đao :


- Trước đây ta có hứa sẽ rước Hình lão mẫu về Sơn Đông mà chưa làm được. Phiền Môn chủ phái người đi cùng Thiết Hán đến Cam Túc đưa lão mẫu về đây. Họ Hình đã tàn tật, khó mà mưu sinh được. Môn chủ hãy cấp cho vợ chồng gã ba vạn lượng bạch ngân để làm vốn.


Thiết Hán và cử tọa không ngờ Vô Hối lại đại lượng như vậy, họ cảm kích đến rơi nước mắt. Tiểu Nhu quỳ xuống bên chồng, cả hai sụt sùi lạy tạ. Thiết Hán càng hổ thẹn, đập trán xuống nền tươm máu.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Dư âm

Dư âm

Tình yêu là một thứ không thể hỏi tại sao khi nó đến với người này thì lại dịu

30-06-2016
Con cáo và chùm nho

Con cáo và chùm nho

Một ngày nọ, Cáo ta xuống triền núi và phát hiện ra phía trước có một vườn nho.

24-06-2016
Êm ả lời ru

Êm ả lời ru

Trưa nghe giọng Mẹ, thoáng giật mình vì bên kia đầu dây đã là cái giọng run run của

25-06-2016
Cô nàng tuổi 24

Cô nàng tuổi 24

Trong dòng người tấp nập trên phố, người ta vẫn dễ dàng nhận ra và bị thu hút bởi

24-06-2016