- Kính cáo chư vị anh hùng, đã đến giờ lành. Lão phu xin giới thiệu bổn Bang chủ và nhân sự trong bang.
bạn đang xem “Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!
Tiếng đàn sáo trỗi lên dìu đặt, một cặp người ngọc bước ra.
Hồ Linh cao giọng :
- Bang chủ Thiết Cầm thư sinh Cơ Đông và phu nhân.
Cơ Đông người mảnh khảnh, thấp hơn Vô Hối cả cái đầu nhưng tuấn mĩ như Phan An tái thế, da trắng như bạch ngọc, mày kiếm, môi son, mũi dọc dừa. Quần hào xôn xao, thầm khen họ Cơ là mỹ nam tử hiếm có trên đời.
Bang chủ phu nhân hình dung yểu điệu, mặt che sa đen nên không biết người đẹp đến dường nào. Nhưng với bộ võ phục hồng nhạt bó sát người, thân hình cân đối, gợi cảm cũng đủ khiến lòng người xao xuyến.
Tiếp theo là bốn người còn lại trong Động Đình ngũ hổ, cùng giữ chức hộ pháp.
Thiết Cầm thư sinh vòng tay, hướng về phía quan khách :
- Thưa chư vị Chưởng môn, long đầu và đồng đạo võ lâm. Hiện nay giang hồ đại loạn vì bọn Ma vương xuất thế. Tại hạ phụng theo di chí của tiên sư Thủy Thượng thần ni nên mới đứng ra thành lập Động Đình bang, góp sức cùng các phái giáng ma vệ đạo.
Trong ngày khai đàn lập giáo, được chư vị hạ cố quang lâm, tại hạ vô cùng cảm kích.
Sau lễ thượng hưng, bổn bang có chén rượu nhạt để thay lời đa tạ.
Giọng nói của họ Cơ khàn khàn khó nghe, tương phản với dung mạo thanh tao của gã.
Tam Thủ Miêu Côn Linh buột miệng :
- Nếu thuộc hạ không lầm thì tiểu tử này là cô gái giả trai.
Vô Hối giật mình nhưng không nói tiếng nào, chàng chăm chú nhìn lên lễ đài.
Lễ cáo tế đã xong, phu thê Bang chủ và các hộ pháp xuống đài ngồi vào bàn tiệc của mình, mặt quay về phía mọi người. Hết một tuần rượu, Bang chủ Động Đình bang đứng lên lạnh lùng nói :
- Động Đình ngũ hổ có quan hệ với tiên sư nên đã đem gần ngàn thủ hạ phò tá cho tại hạ, đương nhiên tại hạ phải vì họ mà đòi lại chút công đạo. Xin hỏi Công Tôn môn chủ có bằng lòng trả lại tuyến vận tải trên sông Trường Giang cho bổn bang hay không?
Quần hào kinh hãi, lo ngại rằng sẽ có cuộc tương tranh giữa hai bên. Họ nhìn Vô Hối chờ đợi.
Chàng thản nhiên đáp :
- Năm xưa, Ngũ Hổ vì khiếp sợ lão cẩu tặc Du Thanh Vân nên tự nguyện bỏ nghề.
Bổn Môn chủ tiếp tục công việc kinh doanh của thủy trại chớ không hề ép ai cả.
Vô Hối nói rất hợp đạo nên họ Cơ bối rối. Gã bực bội nói :
- Chẳng lẽ đệ tử bổn bang phải chịu chết đói hay sao?
Chàng cười mát bảo :
- Nếu Bang chủ có lòng lo lắng cho họ thì cố mà qua khỏi trăm chiêu của tại hạ.
Sau đó, quý bang có thể trương bảng hiệu, cùng sánh vai với Đao môn trên mặt nước Trường Giang.
Quần hào xôn xao bàn tán, cho rằng Thiết Cầm thư sinh sẽ thất bại. Vô Hối hiện được coi là đệ nhất nhân trong phe bạch đạo. Cơ Đông không thể từ chối lối khiêu chiến, hậm hực nói :
- Các hạ ép người thái quá, nhưng bổn Bang chủ đâu phải là kẻ khiếp nhược.
Vô Hối mỉm cười ngạo mạn :
- Xem ra các hạ và quý phu nhân đúng là một đôi tài tử giai nhân. Vậy sao không liên thủ để tăng thêm cơ may? Nếu có chết cũng là một đôi đồng mệnh uyên ương.
Bang chủ phu nhân chấn động, nàng đứng phắt dậy, rút kiếm, gằn giọng :
- Bổn phu nhân sẽ moi tim ngươi để xem kẻ bạc hạnh, vô tình kia còn phách lối được nữa không?
Chưởng môn các phái có giao tình với cả hai phía nên khuyên can Vô Hối.
Chàng nháy mắt với họ, mỉm cười bí ẩn. Sáu người hiểu rằng chàng không hề có ý gây đổ máu nên yên lòng. Phu thê Động Đình bang chủ đã lên lễ đài chờ sẵn. Vô Hối đủng đỉnh rời chỗ.
Hôm nay chàng mặc bộ võ phục trắng toát. Dải lụa cột tóc cũng vậy. Cơ Đông cười nhạt :
- Hôm nay là ngày đại cát của bổn bang mà các hạ mặc y phục tang tóc thế này chứng tỏ không biết đạo nghĩa giang hồ.
Vô Hối lạnh lùng đáp :
- Tại hạ đang trong thời gian tưởng niệm vong thê nên không thể mặc y phục sặc sỡ được, xin lượng thứ.
Cơ Đông mỉa mai :
- Các hạ đừng hòng dở trò cúng tế để che mắt võ lâm. Nếu là kẻ chung tình sao đã vội tục huyền khi ái thê mới chết chẳng bao lâu.
Vô Hối chế nhạo gã :
- Nghe giọng lưỡi thì giống như các hạ đang ghen dùm cho người đã khuất?
Cơ Đông ngượng ngùng vung kiếm tấn công, Cơ phu nhân cũng nhập cuộc. Vô Hối không rút Bàn Long đao, chàng dùng pho Huyết Ảnh Đại Bát trảo thức, phối hợp với khinh công Cuồng Phong Ma Ảnh phản kích. Nhưng hai đối thủ dường như đoán trước được bộ vị sắp đến của chàng, nên ra đòn rất chính xác. Hai thanh trường kiếm phong tỏa đường tiến thoái, mấy lần suýt gây nguy hiểm cho Vô Hối. Đến chiêu thứ sáu mươi, chàng thay đổi đấu pháp, thân hình di chuyển với tốc độ kinh hồn, đảo lộn trong màn kiếm quang. Trảo ảnh trùng trùng giăng mắc chụp lấy Cơ phu nhân. Hậu tâm chàng để trống hoàn toàn, mặc cho Cơ Đông tập kích.
Mĩ nhân bị chiêu trảo thần kỳ khống chế, chắc chắn không thoát chết. Nàng kinh hãi thét lên :
- Tướng công!
Hữu trảo đang chụp vào ngực nàng bỗng chuyển hướng giật phăng khăn che mặt.
Chàng sững sờ nhận ra da mặt nàng rỗ chằng chịt. Lúc này trường kiếm của Cơ Đông đã kề vào cổ chàng.
Gã gằn giọng bảo :
- Tại hạ vì không muốn tổn thương nguyên khí võ lâm nên chẳng lấy mạng các hạ làm gì.
Vô Hối cười nhạt đáp :
- Các hạ đã thắng cuộc, ngay ngày mai có thể giương buồm. Nhưng sanh ý của ai người nấy lo, nếu dùng thủ đoạn tranh giành thì đừng trách ta tàn nhẫn.
Chàng nhảy xuống, tươi cười chào mọi người rồi cáo lui. Không ai cho rằng chàng phục bại vì Vô Hối chưa dùng đến Bàn Long đao, và lúc nãy chàng đã có thể lấy mạng Cơ phu nhân. Quần hào cũng từ từ ra về.
Nhưng chỉ vài ngày sau, cả võ lâm chấn động vì việc sáu Chưởng môn bạch đạo bị bắt cóc khi rời khỏi Động Đình hồ mấy chục dặm. Quỷ Địch Tú Sĩ và hai lão Ma vương Huyết Ảnh, Thiết Cầm đã chặn đường. Các đệ tử tùy tùng được tha mạng với lời nhắn nhủ rằng họ phải đóng cửa bổn phái, nếu không Chưởng môn các phái sẽ mạng vong. Chỉ có Hồ Lô Cái và Bang chủ Hoài Dương bang thoát nạn vì họ về Tổng đàn Đao môn với Vô Hối.
Tin này khiến hào kiệt thiên hạ lo lắng. Mộ số bang hội nhỏ trên giang hồ trước giờ chỉ đóng vai trò thứ vếu trong cuộc chiến với quần ma. Nay hăm hở kéo đến bái kiến Vô Hối, xin được hỗ trợ Đao môn. Hoài Dương bang ở Hồ Bắc, Bạch Mã hội ở Hồ Nam, Huyết Kỳ bang ở Giang Tây, Trường Đao phái ở Thiểm Tây. Long đầu các phái này đã đem trăm thủ hạ thiện chiến đến hồ Phiêu Dương.
Trong buổi họp bàn kế sách, do Hồ Lô Cái và Vô Hối chủ trì, Thiết Chưởng Cốc Linh, thủ lĩnh Hoài Dương bang tỏ ý nghi ngờ :
- Không hiểu Động Đình bang có dính líu gì trong việc các Chưởng môn bị bắt hay không.
Vô Hối phủ nhận ngay :
- Tại hạ bảo chứng rằng Động Đình bang vô can.
Hồ Lô Cái cười bảo :
- Lão phu cũng nghĩ như vậy, nhưng sao không nhân cớ này mà ép buộc họ phải tham gia vào liên minh của chúng ta? Thiết Cầm thư sinh là truyền nhân của Thủy Thượng thần ni tất sẽ khắc chế được Quỷ Địch Tú Sĩ.
Tam Tuyệt Thiên Tôn nói :
- Chỉ sợ công lực của họ Cơ non kém, không phát huy được hết tác dụng của Thiết Cầm âm công. Nếu hắn ta vui lòng truyền lại tuyệt học này cho Hối nhi mới mong thủ thắng.
Cử tọa thở dài vì tin rằng Cơ Đông chẳng bao giờ chịu làm vậy. Vô Hối nói bâng quơ :
- Chúng ta cứ đến thương lượng xem sao.
Trưa hôm đó, bọn Vô Hối đã có mặt ở Động Đình hồ. Không hiểu sao Bạch Tú Hồng cũng đi theo.
Thiết Cầm thư sinh nghe nói Thiên tôn và các Bang chủ giá lâm, vội cho mời vào đại sảnh. Lát sau, họ Cơ và phu nhân ra đón. Hai người cung kính vái chào Hách lão gia.
Thiên tôn chiếu đôi mắt sắc bén của mình vào gương mặt họ lạnh lùng bảo :
- Chỉ vì lễ khai đàn của Động Đình bang mà sáu Chưởng môn bị Long Phụng bang bắt làm con tin, uy hiếp võ lâm. Chẳng hay Cơ Bang chủ giải thích thế nào?
Lời nói của ông chẳng xuôi tai chút nào nhưng Cơ Đông vẫn một mực kính cẩn thưa :
- Cung bẩm lão gia. Tự vãn bối đã biết việc này. Dù vô tình tạo cơ hội cho bọn tà ma nhưng lòng cũng rất áy náy. Động Đình bang nguyện sẽ tận lực góp sức giải thoát cho sáu vị Chưởng môn.
Thiên tôn nhấp hớp trà, hỏi tiếp :
- Bang chủ đã có được mấy thành hỏa hầu công phu Thiết Cầm âm công?
Họ Cơ ngượng ngùng đáp :
- Vãn hối căn cơ non kém, chỉ mới học được bốn thành.
Hách lão phàn nàn :
- Nếu vậy làm sao địch lại Mê Tâm quỷ khúc của Tú Sĩ?
- Dạ bẩm lão gia, tiện thê cũng có bốn thành Âm Công, nếu liên thủ hy vọng sẽ không thua thiệt lắm.
Thiên tôn gật gù :
- Tốt lắm. Hai người mau thu xếp hành lý về Tổng đàn Đao môn rồi cùng Vô Hối đi Lũng Hà cứu các Chưởng môn.
Cơ Đông bối rối :
- Bẩm lão gia, sao không hẹn ngày rồi cùng xuất quân?
Thiên tôn cười nhạt :
- Với lực lượng của chúng ta mà kéo đến tiêu diệt Long Phụng bang thì chỉ là nằm mơ thôi. Lần này, trách nhiệm của nhị vị là theo sát Vô Hối, bảo vệ y trước Ma âm của Quỷ Địch, nếu chẳng may bị phát giác. Mục tiêu của chúng ta là âm thầm đột nhập cứu cho được con tin, tránh không va chạm.
Cơ Đông nhìn nương tử với vẻ dò hỏi, nàng gật đầu. Họ Cơ thấy vậy nên nhận lời về hồ Phiêu Dương.
Vô Hối bỗng hỏi :
- Nghe nói nhị vị còn có tiểu hài tử, sao không đem theo luôn? Chẳng lẽ nhị vị lại vô tình đến mức muốn rời xa lìa đứa con nhỏ bé của mình?
Thiên tôn cũng cười ha hả :
- Ái chà. Nếu lão phu có được một tiểu hài nhi mà ẵm bồng thì sung sướng biết mấy.
Cơ Đông thẹn đỏ mặt ấp úng :
- Xin lão gia lượng thứ, tiểu hài Vô Tâm còn rất nhỏ không thể xa nhũ mẫu.
Chương trước | Chương sau