Lão đay nghiến nói tiếp :
bạn đang xem “Bách Thủ Thư Sinh - Ngọa Long Sinh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!
- Ta căm phẫn chỉ vì ta là thái giám không thể nào có hậu nhân nữa, nhưng Lâm Qui lại không giống ta, không giống khí chất của một kẻ đỉnh thiên lập địa... Mặc dù... Mặc dù...
Cửu Thiên Tuế nhìn Tuấn Luận. Lão vừa rít giọng vừa nói :
- Hắn đã là nô tình của Mộng Diệp Tình... Nô tình của Diệp Mộng Tình... Vì chữ tình hắn đã xem ta là một thái giám, và còn trao cả mạng của ta cho Diệp Tình nữa... Mặc dù... Mặc dù...
Cửu Thiên Tuế rống lên một tiếng.
Cùng với tiếng rống đó, bất ngờ Cửu Thiên Tuế phát động Ma hoàn. Đôi Ma hoàn thoát ra khỏi tay lão, tợ như lưỡi kéo hướng thẳng đến Tuấn Luận.
Cùng với chiêu Ma hoàn sát tử cuồng nộ đó, Cửu Thiên Tuế buông một câu lạnh lùng :
- Bổn tọa là cha ruột của hắn.
Tuấn Luận chớp thấy Ma hoàn toan thi triển Bách Thủ Di Biến để chống trả nhưng lời của Cửu Thiên Tuế đập vào thính nhĩ chàng thì chàng lại đứng thừ ra như một pho tượng chờ đợi cái chết đến với mình. Đôi Ma hoàn tợ một lưỡi kéo khổng lồ chớp động chực cắt lìa thủ cấp của Tuấn Luận, nhưng đến khoảnh khắc sau cùng thì hai đạo chỉ kim cang phát ra từ tay Cửu Thiên Tuế đánh bật chúng đổi hướng.
Đôi Ma hoàn đảo một đường vòng cung nhanh chóng quay lại đôi tay của Cửu Thiên Tuế, trong khi Tuấn Luận vẫn đứng sững sờ không có chút phản xạ gì.
Cửu Thiên Tuế nhìn chàng :
- Tuấn Luận... Ngươi sao vậy?... Sao không dụng Bách Thủ Di Biến cản phá Ma hoàn của bổn tọa?... Ngươi thừa sức làm được chuyện đó mà.
Tuấn Luận như chẳng nghe gì đến lời nói của Cửu Thiên Tuế mà cứ giương mắt nhìn lão.
Thấy Tuấn Luận nhìn mình, Cửu Thiên Tuế cũng phải chau mày nhăn mặt. Lão gằn giọng nói :
- Bổn tọa không muốn thấy ánh mắt của ngươi nhìn bổn tọa như vậy.
Tuấn Luận buông một tiếng thở dài. Giờ thần sắc của chàng đã trở lại bình thường. Tuấn Luận nghiêm giọng hỏi :
- Tôn giá là cha ruột của Lâm công tử?
Khẽ gật đầu, Cửu Thiên Tuế nói :
- Đúng... Bổn tọa chính là cha ruột của Lâm Qui... Nhưng bổn tọa không ngờ Lâm Qui chỉ là đứa con lộn giòng của bổn tọa mà thôi.
Lão rít giọng nói :
- Hắn không có một cá tính nào thuộc về bổn tọa ngoại trừ sự phóng đãng dâm ô và nhục tình. Bổn tọa là rồng nhưng tại sao lại có một đứa con như gã. Hắn đáng chết để bổn tọa không phải hổ thẹn với liệt tổ liệt tông.
Nghe Cửu Thiên Tuế nói mà mặt Tuấn Luận cứ xanh dần cho đến khi mồ hôi rịn ra trên trán chàng.
Buông một tiếng thở dài, Tuấn Luận nói :
- Hùm dữ còn không ăn thịt con, mà tôn giá thi lại sẵn sàng cắt đứt khúc ruột duy nhất của mình. Tôn giá đúng là một người chẳng còn tâm.
- Khi Lâm Qui chết, ta chẳng còn tâm.
Tuấn Luận mím môi suy nghĩ về lời nói của Cửu Thiên Tuế. Mãi một lúc chàng mới nói :
- Tôn giá... Cuộc tranh đoạt của tại hạ và tôn giá cuối cùng cũng phải đến hồi kết thúc. Nó không thể kéo dài được nữa.
- Vậy Hạ công tử muốn gì?
Tuấn Luận trở lại sự bình thản như lúc ban đầu. Chàng nghiêm giọng nói :
- Đúng ngày trăng rằm... Tại hạ hẹn với tôn giá trên Kim Đỉnh tự để kết thúc cuộc tranh đoạt giữa tại hạ và tôn giá. Nếu tại hạ thắng tôn giá thì tôn giá phải tự hủy võ công của mình. Còn nếu tại hạ thua chỉ xin tôn giá một điều.
- Điều gì?
- Trả lại mười hai hạt Thần châu lên mười hai pho tượng Bồ Tát trên Kim Đỉnh tự.
- Phải chăng đó là ý của Thượng Quan Nghi?
Tuấn Luận gật đầu :
- Đúng Đó là di huấn của ân sư.
Cửu Thiên Tuế cười gằn một tiếng :
- Tuấn Luận... Trước đây ngươi có thể dùng Bách Thủ Di Biến chống chọi với bổn tọa... Nhưng bây giờ thì thủ pháp tuyệt công của Vô Vi pháp mà Thượng Quan Nghi truyền thụ cho ngươi không thể làm gì được bổn tọa cả. Trong thời gian một con trăng, bổn tọa còn có cơ hội hợp nhất Thập nhị thần châu trên Thiên Ma cổ bảo... Ngươi hẳn biết chuyện gì sẽ xảy ra chứ?
- Tôn giá sẽ trở thành người đầu tiên có được uy lực càn khôn Kim cương bất hoại.
- Đúng... Khi bổn tọa có được uy lực đó thì ngươi đâu còn là đối thủ của ta nữa. Ngươi đang tự đào huyệt chôn ngươi đó.
- Vãn bối sẽ có cách buộc tôn giá phải trả lại mười hai hạt thần châu vào đúng nơi của nó.
- Hạ công tử đang buộc bổn tọa hay thỉnh cầu bổn tọa?
- Vừa thỉnh cầu vừa bắt buộc.
Cửu Thiên Tuế khẽ gật đầu :
- Bổn tọa cảm thấy thích thú với ngươi đó.
Lão bước đến quầy rượu, nhón tay lấy hai bầu rượu thượng thặng. Đưa hai bầu rượu lên trước mặt, Cửu Thiên Tuế nói :
- Trong hai bầu rượu này, chẳng có bầu nào có Can Tâm thảo cả. Hạ công tử tin bổn tọa chứ?
Tuấn Luận gật đầu :
- Vãn bối tin.
- Thế thì bổn tọa xin được mời Hạ công tử một bầu.
- Đa tạ Thiên Tuế.
Cửu Thiên Tuế thẩy bầu rượu qua Tuấn Luận... Chàng đưa tay bắt lấy bầu rượu.
Hai người nhìn nhau, rồi cùng một lượt mở nắp bầu rượu tu ừng ực. Tất cả nỗi lòng mà Tuấn Luân muốn nói ra với Cửu Thiên Tuế, được chàng dồn vào cả bầu rượu này, nên uống như một kẻ đang khát cháy cổ cần nước.
Uống cạn bầu rượu ba cân, trong khi Cửu Thiên Tuế chỉ dùng được một cân. Tuấn Luận nói :
- Vãn bối chưa lần nào được thưởng lãm hảo tửu ngon như thế này. Có lẽ đây là những cân rượu ngon nhất trong cuộc đời của vãn bối.
- Bổn tọa cũng mong như vậy.
Tuấn Luận đặt bầu rượu rỗng tuếch lên bàn. Chàng nhìn Cửu Thiên Tuế bằng ánh mắt trìu cảm. Chàng đang nén lòng để không phải thốt lên tiếng cha mà từ lâu Tuấn Luận từng ao ước sẽ gặp lại người cha bạc tình vô đạo đó.
Buông một tiếng thở dài, Tuấn Luận ôm quyền nói :
- Cáo từ. Vãn bối hy vọng sẽ gặp lại Cửu Thiên Tuế trên Kim Đỉnh tự.
Chàng lưỡng lự một lúc rồi mới quay bước chậm rãi tiến ra cửa gian thượng khách phòng. Cửu Thiên Tuế nhìn theo sau lưng Tuấn Luận. Tâm trạng lão thật là bồi hồi với những cảm xúc lạ kỳ. Lão buột miệng gọi Tuấn Luận lại :
- Hạ công tử...
Tuấn Luận dừng bước quay lại nhìn Cửu Thiên Tuế.
Cửu Thiên Tuế ngập ngừng hỏi :
- Thượng Quan Nghi có nói gì với ngươi không?
Tuấn Luận nhìn thẳng vào mắt Cửu Thiên Tuế. Chàng chậm chạp nói :
- Tôn sư trọng đạo là nguyên căn của kẻ muốn thành người.
Chàng nói xong quay bước đi thẳng mà không đám nhìn lại. Tuấn Luận sợ rằng khi đối mặt lại với Cửu Thiên Tuế thì chàng khó mà giữ được tịnh tâm mà không kìm chế được những xúc cảm đang dâng tràn trong huyết quản.
Tuấn Luận vừa đi vừa nhủ thầm:
"Không... Ha Tuấn Luận... Ngươi không bao giờ có một người cha như vậy... Không bao giờ... Không bao giờ".
Chương trước | Chương sau