- Lâm công tử... Nhị nương không thể...
bạn đang xem “Bách Thủ Thư Sinh - Ngọa Long Sinh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!
Lâm Qui trừng mắt :
- Sao lại không thể... Chẳng lẽ Lâm thiếu gia không đáng để cho người hầu hạ ư?
- Nhị nương không dám có ý nghĩ đó, nhưng Nhị nương đã...
Lâm Qui trừng mắt nhìn nàng :
- Đã gì nào?..
- Nhị nương vốn đã có ý trung nhân.
Lâm Qui khoát tay :
- Hê... Chuyện đó Lâm thiếu gia không quan tâm lắm đâu... Nếu cần thì Lâm thiếu gia sẽ thỉnh cầu Long Cơ bà bà tống tiễn ý trung nhân của nàng về dưới Âm phủ.
Nghe gã thốt ra câu này, sắc mặt Nhị nương tái ngắt, căng thẳng nàng khẩn thiết nói :
- Lâm thiếu gia xin đừng làm vậy...
Lâm Qui nhanh chóng nhận ra ngay vẻ căng thẳng trên mặt Nhị nương gã cười khẩy nói :
- Nếu nàng không muốn thì phải chìu theo ý thích của Lâm công tử đã, nàng tư biết phải làm gì chứ.
Hắn nói xong rút ngay sợi dây lụa thắt lưng của Nhị nương rồi quay lại Tam nương :
- Còn nàng nữa... Hẳn. nàng cũng có ý trung nhân?
Tam nương lắc đầu :
- Tam nương không có yêu ai cả...
Lâm Qui tròn mắt nhìn Tam nương :
- Nàng chưa có ý trung nhân như Nhị nương à?
- Tam nương chưa có... Tam nương chưa có...
- Thế thì tốt quá. Tốt quá... Nàng tất sẽ được Lâm thiếu gia ưu ái hơn Nhị nương đó... Chỉ cần nàng biết hầu hạ Lâm thiếu gia mà thôi.
Y nói xong giật sợi dây lụa thắt lưng của Tam nương, rồi chìa hai cánh môi giảo hoạt áp vào má nàng. Tam nương nhăn mặt chịu đựng nụ hôn trơ trẽn của họ Lâm.
Lâm Qui vừa hôn Tam nương vừa nói.
- Thơm lắm... Thơm lắm... Lâm thiếu gia rất thích mùi thơm da thịt của nàng Gã nói xong quay lại Nhị nương :
- Nàng đã có ý trung nhân rồi nhưng nếu ngoan ngoãn như Tam nương nương thì Lâm thiếu gia đây cũng không đối xử tệ với nàng đâu.
Cùng với lời nói đó, Lâm Qui lòn tay toan cởi bỏ y trang của Nhị nương, nhưng khi tay vừa thọc vào ngoại y của nàng thì Nhị nương vùng đứng lên.
Nàng lắc đầu :
- Không...
Hành động của nàng khiến cho mặt Lâm Qui cau hẳn lại. Gã rít giọng nói :
- Y... Lâm thiếu gia muốn mà dám chống lại ư?
Cùng với lời nói đó, Lâm Qui bất ngờ buông Tam nương lắc vai lướt lướt đến, vươn trảo công thộp vào xiêm y của Nhị nương.
Xoạt...
Hắn thẳng tay xé toang xiêm của Nhị nương như lột con thú hung tợn xé xác con mồi. Thấy gã hung tợn xé rách xiêm y của Nhị nương, Tam nương run bật bật.
Nàng co cả thân mình lại như thế muốn lấy tay làm giáp y che chắn mình.
Lâm Qui chỉ với ba lần giương trảo đã lột phắt ngoại y của Nhị nương, chỉ còn chừa lại mồi chiếc yếm hồng cùng cái váy rách nát trên người nàng.
Nhị nương ngồi thụp xuống đất, vòng tay che ngực như thế muốn lấp những phần thân thể đã để lộ ra dưới mắt Lâm Qui.
Gã thộp lấy tóc nàng.
Lâm Qui ghịt đầu Nhị nương lên. Y nhìn thẳng vào mắt nàng :
- Đã nhận ngân lượng của Lâm thiếu gia còn muốn kháng cự với Lâm thiếu gia à. Nàng có ngoan ngoãn không, hay muốn Lâm thiếu gia phải dạy cho nàng cách ngoan ngoãn.
Hắn vừa nói vừa dựng song chỉ từ từ điểm tới đôi thu nhãn của Nhị nương. Lâm Qui nói :
- Thà nàng về với Lâm thiếu gia còn tốt hơn là làm kẻ tàn phế. Không chừng khi nàng đã mù rồi thì gã tình lang của nàng không còn đoái hoài đến. Lúc đó nàng có hối hận cũng không kịp... Chi bằng theo Lâm thiếu gia có tốt hơn không?
Lệ trào ra khoe mắt Nhị nương. Nàng thổn thức nói :
- Công tử hãy tha cho Nhị nương.
Lâm Qui cười khẩy một tiếng.
Lâm Qui lấy tay Nhị nương kéo lên, dẫn đến tràng kỷ. Nàng cúi gục mặt với tất cả sự nhẫn nhục đứng bên gã. Lâm Qui mỉm cười nhìn Nhị nương nói :
- Bây giờ nàng biết làm gì rồi.
Hắn lòn tay cởi nốt chiếc váy rách tươm trên người Nhị nương.
Rầm...
Chương trước | Chương sau